Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 425: Tiến hành nghịch chuyển luân hồi




     Thi giải thành tiên!

Tô Đình run lên, nhìn về phía tiểu tinh linh.

Tiểu tinh linh cũng mờ mịt.

"Đạo hạnh của ngươi tăng lên quá nhanh, lúc trước ta từng nói với ngươi rất nhiều tri thức liên quan tới Thượng Nhân, nhưng bây giờ đạo hạnh của ngươi đã gần đạt đến Chân Nhân." Nữ tử áo đỏ thở dài, nói ra: "Ngươi nên đi Nguyên Phong Sơn một chuyến."

Tô Đình bị coi là mù chữ bất đắc dĩ giang tay ra, nói: "Ta đang định đợi thêm máy ngày nữa sẽ tiến về Nguyên Phong Sơn, chỉ là tuy rằng ta từng nghe qua về thi giải tiên này, nhưng cũng chỉ là kiến thức nửa vời."

Nữ tử áo đỏ thấp giọng nói ra: "Người tu hành đạt tới cấp Bán Tiên, công quả nửa thành, nhưng tuổi thọ đã hết, đến thời khắc bỏ mình, nếu là khi trật tự tam giới chưa định ra thì đây chân chính là thân tử đạo tiêu. Nhưng bây giờ tam giới đã định ra, thành lập Địa Phủ, công quả tội nghiệt đều có nhận định, Lý sư tu hành hơn ngàn năm lại dừng bước ở tầng chín, về sau có hi vọng đắc đạo, nhưng bất đắc dĩ là tuổi thọ đã đến, đành về tới địa phủ. . ."

Tô Đình thấp giọng nói: "Hắn có công đức à?"

Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Ông ấy chính là có công đức, lại là Dương thần cảnh giới đỉnh phong, nếu muốn đầu thai chuyển thế thì đời sau nhất định sẽ không thể đo lường, mà nếu ông ấy không muốn cũng có thể trở thành Âm Ti quỷ thần ở U Minh Địa phủ,. . . Chỉ là Lý sư không muốn trải qua luân hồi, cũng không muốn trở thành quỷ thần, cho nên lấy công đức để tiến tới thi giải, cũng coi như thành tiên."

Tô Đình giật mình nói: "Khó trách khi ta gặp ông ta, luôn cảm thấy giữa thanh thiên bạch nhật mà lại lạnh lẽo giống như đêm hôm khuya khoắt gặp quỷ, nhưng vấn đề là trên người ông ta còn có khí chất Tiên gia, trong lòng ta còn đang suy đoán ông ta có phải Quỷ Tiên hay không, hiện tại mới biết là thi giải thành tiên."

Kiếp trước Tô Đình từng đọc hiểu cổ tịch, thi giải thành tiên trong ấn tượng của hắn được xem như tiên trong nhà, đạo hạnh hơi thấp, chỉ hơi cao hơn Nhân Tiên tầng chín một bậc, lại không bằng hạng người chân chính đắc đạo thành tiên.

Chỉ là nhận biết của hắn đối với thi giải Tiên gia ở phương thiên địa này chưa hẳn đã áp dụng được, cho nên kiến thức mới nửa vời.

"Thi giải thành tiên, cho dù được hưởng thiên thọ, nhưng cũng gặp kiếp nạn."

Nữ tử áo đỏ nói: "Cứ cách năm trăm năm, sẽ có một lần kiếp số, hoặc là kiếp thiên tai, hoặc là kiếp do bản thân tu hành, hoặc là kiếp từ người ngoài. Mà kiếp số của Lý sư sắp tới, bây giờ giúp ta một lần, đồng thời cũng là vì muốn tìm được phương pháp để vượt qua kiếp nạn."

Lúc này Tô Đình mới hiểu ra, nói: "Khó trách. . ."

——

Tiến vào bên trong.

Lý Tầm Cơ bỗng ngừng lại, nói: "Chưa tới lúc, đợi thêm gần nửa canh giờ nữa là có thể thử đi vào."

Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Đa tạ Lý sư chỉ điểm."

Lý Tầm Cơ nhẹ gật đầu, nói: "Ở lại chỗ này, chờ đợi một lát."

Sau khi nói xong, ông ta khoanh chân ngồi xuống, lại bắt đầu tu hành.

Mà nữ tử áo đỏ nhìn lại, nói: "Ngươi cũng chờ xem."

Tô Đình giang tay ra, nói: "Không quan trọng."

Sau khi nói xong, hắn lại tiến tới trước nửa bước, mang theo vẻ khẩn trương, nói: "Này, chuyện của biểu tỷ ta thế nào rồi?"

Nữ tử áo đỏ mỉm cười nói: "Ta đưa nàng tới Hoán Hoa Các, Hoán Hoa Các từng nợ ân tình của phụ thân ta, đồng ý thay nàng chữa khỏi thân Hàn Đỉnh, nhưng có thể ở lại Hoán Hoa Các, trở thành đệ tử Hoán Hoa Các hay không thì phải nhìn tạo hóa của tỷ tỷ ngươi."

Tô Đình thở ra một hơi, nói: "Có thể trị hết là được. . . Có thể làm đệ tử của Hoán Hoa Các hay không cũng không quan trọng, đến lúc đó ta đón về nhà, Tô mỗ tay nắm tay dạy tỷ ấy là được."

Nữ tử áo đỏ nhẹ giọng trách mắng: "Ngươi luôn luôn không sửa được cái tính cuồng vọng này."

Tô Đình liếc mắt, nói: "Cái gì gọi là cuồng vọng? Ta luôn khiêm tốn, trước kia ta chém gió trước mặt ngươi. . . Khụ khụ, trước kia ta nói những lời kia ở trước mặt ngươi, bây giờ không phải cơ bản đều ứng nghiệm sao?"

Nữ tử áo đỏ run lên, nói: "Chuyện này cũng không sai, trong thời gian ngắn ngủi, ngươi chẳng những thành tựu Thượng Nhân, đoạt được vị trí đứng đầu thịnh hội ở kinh thành, cũng đã gần đạt tới Dương thần, còn có sự tích tru sát Chân Nhân Dương Thần, lời ngươi đã nói lúc trước cũng không tính là khoác lác."

Tô Đình gật đầu nói: "Như thế là được rồi nha."

Nữ tử áo đỏ liếc hắn một cái thật sâu, trong lòng cũng có chút cảm thán, dù nàng ở Nguyên Phong Sơn, sớm đã nghe qua tin tức liên quan tới Đại Ngưu đạo nhân Tô Đình, nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.

Bây giờ gặp mặt, Tô Đình đúng là không giống lúc trước.

Lúc này thời gian ngắn ngủi mới qua, thiếu niên lúc trước bị Âm Thần của chính mình áp chế, đạo hạnh nông cạn, bây giờ đã trở thành Tô Thần Quân tiếng tăm lừng lẫy, có bản lĩnh có thể làm trưởng lão của Nguyên Phong Sơn.

"Ba ngày không gặp phải lau mắt mà nhìn, câu nói này cũng không sai, trong thời gian ngắn ngủi mà đạo hạnh của ngươi tăng lên, tính tình không thay đổi, nhưng lòng dạ đã rộng lớn hơn không ít."

Nữ tử áo đỏ cũng tán thưởng, nói: "Trước kia xưng hô 'Đại Ngưu đạo nhân' này, dù có sự tích lớn hơn nữa, ngươi cũng sẽ không thừa nhận, bây giờ lại nhận xưng hô thế này. . . Lúc ấy nghe nói tới danh hiệu Đại Ngưu đạo nhân này, ta còn cảm thấy chắc chắn không phải ngươi."

Sắc mặt Tô Đình cũng đen đi, hung hăng nhìn tiểu tinh linh một chút, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cái gì gọi là ta chấp nhận? Thế nhân đều xưng ta là Tô Thần Quân!"

——

Sau một lúc lâu.

Tô Đình cùng nữ tử áo đỏ nói chuyện với nhau thật vui.

Lúc trước Tô Đình học hỏi được từ chỗ nàng không ít tri thức, có thể tính là tình nghĩa nửa sư đồ, về sau lại kết thành huynh đệ cùng với phụ thân của nàng, cũng coi là chất nữ nhà mình, nói thế nào cũng là quan hệ thân cận.

Nàng hết sức tò mò về những chuyện mà Tô Đình trải qua gần đây, mà Tô Đình không có nhiều bí ẩn, nên cũng không giấu diếm quá nhiều.

Nghe hồi lâu, nàng cảm khái, nói: "Đạo hạnh của ngươi tăng lên cực nhanh, nhưng hầu như cũng có nhiều việc quấn thân, thật sự muốn nói ra thì đây cũng là một loại kiếp số."

Tô Đình nghe vậy, gật đầu nói: "Thế nhân đều cho rằng ta thiên tư tung hoành, tiến cảnh kinh người, lại không biết Tô mỗ đã trải qua vô số gian nguy, vẫn là ngươi hiểu ta."

Nữ tử áo đỏ không nhịn được lộ ra một chút ý cười, nàng luôn luôn lạnh lùng, lúc này nở nụ cười lại giống như băng sơn hòa tan, nói: "Dù có trải qua bao nhiêu chuyện như thế, vẫn không mài được góc cạnh của ngươi."

Tô Đình buông tay nói: "Tính tình thật chứ sao."

Nói rồi hắn lại hỏi thăm những chuyện gần đây của nữ tử áo đỏ, nhưng cẩn thân nghe thì cũng đều trong dự liệu của Tô Đình.

Nữ tử áo đỏ trở về Nguyên Phong Sơn, được Nguyên Phong Sơn dùng bảo vật tẩm bổ, xem như khôi phục rất nhiều, trong môn ban thưởng dù giấy, có thể giúp nàng hiện thân ban ngày, lần này đến chính là vì tìm kiếm cơ hội phục sinh.

"Người chết phục sinh, hành động lần này có thủ pháp nghịch chuyển luân hồi."

Tô Đình cảm thán nói: "Chỉ sợ không dễ dàng?"

Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Chính vì trong lòng biết không dễ, mới lấy danh nghĩa của phụ thân ta, mời lý sư tới giúp ta một chút."

Lý Tầm Cơ là thi giải tiên, thật sự muốn tính ra thì tương tự tình cảnh nàng gặp, nhưng tính chất lại hoàn toàn khác biệt.

Nhưng cuối cùng vẫn tính được là một tôn Tiên gia, vẫn có thể giúp được một tay.

Tô Đình đang muốn tiếp tục nói chuyện, lại thấy Lý Tầm Cơ bên kia mở hai mắt ra, chỉ về phía trước, nói: "Trận pháp vận chuyển, đến lúc trống không."

Nữ tử áo đỏ lập tức lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, đi qua bên kia.

Tô Đình cũng vội vàng đi theo, mở ra con mắt thứ ba, nhìn về phía trước.

Lý Tầm Cơ tinh tế nhìn trận pháp biến hóa, lông mi dần dần nhăn lại, nói: "Ở hướng này, dưới đáy có nham tương quá nóng, dễ dàng tổn thương thần hồn, ngươi là Âm Thần đã mất nhục thân, mà ta cũng là Quỷ Tiên không có tiên thân, khó mà đi qua."

Sau khi nói xong, ánh mắt của ông ta nghiêng nghiêng, nhìn về phía Tô Đình.

"Nhìn cái gì vậy?"

Tô Đình vội lắc đầu, nói: "Ta sẽ không phá trận, ta cũng không đi vào, phản đồ của Nguyên Phong Sơn đã bị vây ở bên trong, tuy bản lĩnh của ta cao, nhưng đạo hạnh cùng hắn là tám lạng nửa cân, cho nên ta. . ."

Hắn lời nói vẫn chưa xong, chỉ thấy tiểu tinh linh nhô đầu ra, nói khẽ: "Chúng ta phải thêm tiền, bảo bối phân một nửa."