Phục Trọng Sơn, dưới Ly Nguyệt Cốc.
Nơi này có vẻ vô cùng thần bí.
Mà trận pháp bên trong, cho dù Tô Đình dùng thiên nhãn có thể nhìn ra cấu tạo căn bản nhất của trận pháp, nhưng lại khó mà thấy rõ hiệu dụng chân chính của trận pháp này.
"Loại cấp bậc này. . ."
Tô Đình thầm nghĩ: "Chỉ sợ đến cấp độ Bán Tiên, thậm chí là Tiên gia đắc đạo, có lẽ thật sự là đạo nhân lúc trước thành lập Lôi Thần miếu kia."
Trong lòng của hắn càng nghi hoặc, đạo nhân lúc trước kiến tạo Lôi Thần miếu này, rốt cuộc có lai lịch gì?
Đạo nhân này mang thần khu của sứ giả Tổng binh Lôi bộ đến, lại đắp nặn dáng vẻ của chưởng giáo tiền nhiệm Thủ Chính Đạo Môn, cũng chính là tượng thần của Lôi bộ Thiên tôn.
Mà đạo nhân này lại khảm Ngũ Hành giáp là bí truyền của Chính Tiên Đạo lên trên, bên trong còn chứa công pháp của sứ giả Tổng binh Lôi bộ.
Vị đạo nhân này cũng tràn đầy bí ẩn.
——
Dưới thiên nhãn.
Trận pháp bị nhìn không sót gì.
Tô Đình tuỳ tiện tránh đường, đi vào bên trong.
Bên trong vô cùng rộng lớn, nhưng phía trước là một ao nham tương.
Trong ao nham tương này hình như có tỏa ra quang hoa lấp loé không yên, màu vàng kim sáng chói.
"Đó là cái gì?"
Tiểu tinh linh chỉ về đằng trước, nói: "Vâng sáng kia thật chói mắt."
Thiên nhãn của Tô Đình nhìn tới rồi nói: "Một đóa hoa sen."
Tiểu tinh linh ngạc nhiên nói: "Hoa sen? Đây chính là bảo bối kia sao?"
Tô Đình gật đầu nói: "Mọc trong nham tương, khẳng định là bảo bối, cũng không biết có quan hệ gì với Tử Liên trong Thủ Chính Đạo Môn
Hắn thở sâu rồi nói: "Xung quanh đây có trận pháp thủ hộ, nhưng cũng không quá mức nguy hiểm, ta dùng thiên nhãn quan sát tìm ra một con đường đến, chúng ta hái nó xuống trước đã."
Hai mắt tiểu tinh linh sáng lên, nói: "Ngươi có thể hái được đóa hoa sen này?"
Tô Đình liếc nàng một chút, không đáp lời.
Bản lĩnh của Tô mỗ nhân còn cần hỏi à?
——
Qua nửa ngày.
Thiên nhãn trên trán Tô Đình sáng chói, nhìn thấu tất cả mọi thứ trước mắt, bắt đầu suy tính, dựa vào hiểu biết về trận pháp của tự thân để tìm ra một con đường an toàn.
Việc này nhìn có vẻ dễ dàng, kì thực lại vô cùng phiền phức.
Nhưng phiền toái nhất là không thể khám phá ra sự huyền diệu của trận pháp.
Mà Tô Đình tu thành thiên nhãn lại có thể khám phá, khảo nghiệm lúc này chỉ là trình độ trận pháp của hắn.
Trình độ trận pháp của hắn tuy rằng kém hơn đạo hạnh mấy phần, nhưng cũng coi đã có chút thành tực, không tính là kém.
"Tìm được rồi."
Tô Đình thở ra một hơi, vận chuyển pháp lực, ngưng tụ thành đường đất, dọc trên nham tương trải ra một con đường, thay đổi khúc chiết.
Tiểu tinh linh nhìn mà vô cùng khẩn trương, mắt thấy cây cầu kia sắp nối tới trung tâm nham tương, nơi Kim Liên sinh trưởng.
Đột nhiên thấy đoạn thổ cầu phía trước hơi biến sắc, lại vẻ muốn mềm đi.
Tô Đình nhíu mày, pháp lực bỗng nhiên bị cắt đứt.
Thổ cầu cũng dừng lại.
"Xảy ra chuyện gì?" Tiểu tinh linh hỏi.
" Địa hỏa ở dưới có sát khí rất nặng." Tô Đình thấp giọng nói: "Ta dùng pháp lực, ngưng tụ thành đất đá, tạo thành cầu nối, nhưng bị Địa hỏa thiêu đốt, có dấu hiệu bị hòa tan. . ."
Vừa dứt lời, đã thấy cây cầu kia bắt đầu tuôn ra ra bong bóng, sau một lúc thì hóa thành vài đoạn, rơi xuống nham tương.
Tô Đình dùng pháp lực ngưng tụ thành cầu nối bằng đất đá, ở trong nham tương, đều tan ra, biến thành một bộ phận của nham tương.
Những nham tương trước mắt này vốn là Địa hỏa có nhiệt độ cực cao hòa tan nham thạch ở dưới đáy kia mà thành.
"Vậy chung ta nên làm gì?" Tiểu tinh linh hỏi.
"Đường đi đã tìm ra, muốn tạo ra con đường lại là vấn đề." Tô Đình cũng hơi nhíu mày, cảm thấy khó giải quyết.
"Hay là bay qua?"
"Có thể bay thì ta tạo ra cầu nối làm gì?" Tô Đình tiện tay lấy ra một vật, vận dùng pháp lực, trực tiếp vứt ra ngoài.
Oanh!
Trong nham tương dâng lên một "Cột nước", bắn chính trúng vật này.
Vật kia lập tức bị hòa tan, mà "Cột nước" hạ xuống, tạo ra rất nhiều gợn sóng.
"Nhìn thấy chưa?"
Tô Đình nói ra: "Lúc trước ta tạo ra cầu nối là chạy dọc theo nham tương, nhưng thật sự muốn bay qua, Địa hỏa phía dưới sẽ phun ra ngoài giống ôn tuyền. . . Trừ phi dán vào nham tương đi qua,
Ta cũng không phải tiên thần, không chịu nổi địa hỏa này."
Nói rồi Tô Đình lộ ra thần sắc cổ quái, nói: "Ngươi là thần thai, hay đi qua thử một chút?"
Tiểu tinh linh hung hăng nện nắm tay nhỏ vào con mắt thứ ba của hắn.
Tô Đình kêu đau, che thiên nhãn hỏi nàng: "Làm gì đấy?"
Tiểu tinh linh hừ lạnh một tiếng, không trả lời.
Tô Đình bỗng nhiên ồ lên một tiếng, nói: "Đợi đã, nước có thể khắc lửa, ta có thể thử một chút."
Theo đạo lý thì nước có thể khắc lửa, dù hắn không thể diệt Địa hỏa, nhưng làm nhiệt độ giảm xuống thì có lẽ có thể làm được.
Tô Đình nghĩ như vậy, ngưng tụ pháp lực thành nước để tạo ra cầu nối.
Nhưng cầu bằng nước mới chảy ra đã gặp nhiệt độ nóng, biến thành nước nóng, sau đó biến thành nước sôi, rồi trở thành một luồng khói trắng lượn lờ lên cao.
"Tương sinh tương khắc."
Sắc mặt Tô Đình khó coi.
Nước có thể khắc lửa.
Mà lửa mạnh lại có thể khắc nước.
Như vậy. . .
Hai mắt hắn tỏa sáng, nói: "Nếu như ta vận chuyển pháp lực, dựa vào tự thân hỏa diễm của ta để làm cầu nối thì sẽ như thế nào?"
Nói đến đây, Tô Đình không do dự, lại vẫn chuyển pháp lực biến hóa, lập tức một đạo hỏa cầu chạy dọc theo nham tương.
Mà cây cầu lửa này cùng thuộc hỏa, đã ngăn cách Địa hỏa phía dưới, cũng sẽ không xúc động Địa hỏa biến hóa, nhưng lại lấy pháp lực của Tô Đình ngưng tụ thành, cũng không thương tổn tới bản thân.
Tô Đình nhìn tiểu tinh linh một chút, nói: "Có thể thực hiện."
Tiểu tinh linh bay lên, lôi kéo tiểu bạch xà, nói: "Ngươi đi trước."
Tô Đình nhếch miệng, khinh thường nói: "Đồ hèn nhát."
Sau khi nói xong, hắn cẩn thận từng li từng tí lấy Ngũ Hành giáp ra, vận dụng pháp lực hỏa rồi ném ra.
Oanh!
Chỉ thấy một người khổng lồ bằng hỏa diễm đứng sừng sững ở trước, bên ngoài do hỏa diễm ngưng kết, cũng ngưng tụ thành một tầng giáp trụ.
Tâm niệm Tô Đình vừa động, chỉ thấy thiên binh hỏa diễm bước lên cây cầu lửa.
Nhưng Địa hỏa dưới nền đất cũng không có động tĩnh gì.
Tô Đình nhẹ nhàng thở ra, mệnh thiên binh mở đường phía trước, mà toàn thân hắn vận chuyển pháp lực, đạo ý chuyển hóa, Ngũ Hành biến đổi, đưa về hỏa loại, pháp lực toàn thân như ngưng tụ thành hỏa diễm.
Trong thời khắc này, Tô Đình giống như người tu hành công pháp loại hỏa, như thần linh sinh ra trong ngọn lửa vậy, đi theo phía sau thiên binh, chầm chậm đi tới.
Thiên binh mở đường ở phía trước, cũng không có động tĩnh, trực tiếp đi tới chỗ Kim Liên.
Tô Đình vẫy tay, thiên binh kia hóa thành Ngũ Hành giáp, rơi vào trong tay.
Còn hắn thì đi về phía trước, đi tới trước mặt gốc Kim Liên kia.
Kim Liên tỏa ra hào quang rực rỡ, sinh trưởng trong nham tương, mà sinh cơ vẫn bừng bừng.
"Đều nói hoa sen gần bùn mà không tanh, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy kiểu 'Trong nham tương mà bất tử'."
Tô Đình vươn tay ra, đang muốn ngắt lấy Kim Liên, bỗng nhiên ngừng lại, nhìn chung quanh một chút.
Tiểu tinh linh hỏi: "Ngươi làm gì thế?"
Tô Đình liếc mắt về sau một cái, nói ra: "Nếu cứ qua loa ngắt lấy Kim Liên như vậy, ngươi đoán xem Địa hỏa này có thể bắn lên hay không?"
Tuy rằng hắn có thể chuyển pháp lực hóa thành hỏa, tương đương với người tu hành tu hành công pháp hỏa loại cao thâm.
Nhưng hắn không tu thành tiên thân.
Thật sự bị Địa hỏa dưới đáy xông tới, vẫn khó có thể chịu đựng.