chương 2: Luyện hồn đỉnh
Trần Long thực sự rất bất ngờ, chẳng lẽ đây cũng là nàng cố ý đưa hắn về địa cầu sao, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, phải biết để định vị được vị trí của địa cầu trong hàng hà các thứ nguyên là một chuyện cực kỳ khó khăn.
Đột nhiên hắn như cảm nhận được thứ gì, quay đầu nhìn về một hướng, xong nhanh chóng chạy đến.
Trước mắt hắn là một chiếc đỉnh nhỏ, trên thân khắc đầy những phù văn thần bí đang nằm lấp sau tảng đá, nếu như không phải dùng thần thức cảm nhận thì hắn đã bỏ qua mất.
“ Đây, đây là luyện hồn đỉnh”. Vừa nói Trần Long vừa cúi xuống nhặt lên, trong lòng một mảnh xúc động, vừa nãy hắn cảm nhận được khí tức của nàng phát ra từ hướng này, quả nhiên là nó.
Luyện hồn đỉnh chính là thứ nguyên thần vật của Linh San, có lẽ lúc đó nàng đã dùng nó để bảo hộ cho hắn tránh bị thời không loạn lưu xé nát, việc hắn có thể đến chính xác được vị trí của địa cầu cũng có thể chính là do nó.
Cầm trong tay, cảm nhận cảm giác quen thuộc Trần Long như nhớ ra thứ gì, xong sắc mặt hắn mừng như điên, hai mắt toát lên ánh sáng chưa từng có.
Ngay lập tức hắn truyền thần thức vào trong luyện hồn đỉnh như muốn tìm kiếm thứ gì.
Nếu hắn nhớ không nhầm thì từ rất lâu rồi, lúc cả hai đang còn chưa đến thượng giới, nàng có kể cho hắn tất cả năng lực của luyện hồn đỉnh, trong đó có một hạng năng lực được gọi là linh hồn chuyển sinh thuật.
Năng lực này giúp chủ nhân của luyện hồn đỉnh có khả năng lưu lại một mảnh linh hồn của bản thân vào trong không gian của nó, để nếu túc chủ có c·hết đi thì chỉ cần đầy đủ năng lượng bản nguyên là có thể hồi sinh trở lại.
Trong không gian của luyện hồn đỉnh, thần thức của Trần Long đang điên cuồng tìm kiếm lấy.
Quả nhiên ông trời không phụ người có lòng, sau một hồi lâu thì trước mặt hắn là một quả cầu trắng đang tản ra ánh sáng nhàn nhạt, nhìn kỹ vào mới thấy lờ mờ thân ảnh của một cô gái đang nằm cuộn mình bên trong.
Thấy cảnh này Trần Long cũng không cầm nổi nước mắt, hắn nhẹ nhàng chạm vào quang cầu, cảm nhận được khí tức ấm áp, Trần Long quyết tâm nói. “Yên tâm ta nhất định sẽ hồi sinh nàng, bằng bất cứ giá nào”
Một lúc lâu sau Trần Long cũng từ trong không gian đi ra, bàn tay nắm chặt, ánh mắt hắn rực cháy lên ngọn lửa nóng bỏng, miệng tự nói. “ Mặc dù năng lượng thiên địa ở hạ giới không đủ để hồi sinh nàng và ta bây giờ không thể quay về thượng giới, nhưng ta vẫn còn trong tay hai thứ nguyên thần vật, chắc chắn sẽ có cách”.
Vừa nói dứt câu Trần Long đã trực tiếp lăng không bay vào không gian với tốc độ mà mắt thường không nhìn thấy mặc dù hắn đang b·ị t·hương không thể phát huy được một phần mười sức mạnh, nhưng ở hạ giới vẫn là tồn tại vô địch, việc di chuyển liên hành tinh mà nói cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Đằng nào cũng đã tới Trần Long nhất định phải trở về thăm quê hương một chút, mặc dù hắn là một cái cô nhi, nhưng ít nhất hắn cũng muốn biết gia tộc người nhà của Linh San hiện tại ra sao, lúc trước còn ở địa cầu, khi phát hiện hắn và nàng yêu nhau, gia đình nàng cũng không hề làm khó hay ngăn cấm, ngược lại còn ủng hộ và giúp hắn phát triển sự nghiệp, từ đó hắn mới có tiền và tài nguyên tạo cơ sở tu luyện.
Nửa ngày sau hắn cuối cùng cũng tới được bầu khí quyển trái đất. Hít một hơi thật sâu Trần Long thở dài cảm thán. “ Haii, thật là hoài niệm, cũng đã một trăm năm rồi cuối cùng cũng có thể hít thở bầu không khí quen thuộc này”.
Nhìn sang bên thấy vài chục cái vệ tinh bay qua bay lại Trần Long cũng cười cười tiếp tục nói. “Có vẻ như trong thời gian ta rời đi địa cầu cũng đã phát triển không ít a”.
Hơi định vị một chút sau Trần Long trực tiếp bay thẳng về phía rải đất hình chữ S kia.
Hắn không biết việc hắn trở về đã bị các vệ tinh vừa rồi chụp được, việc này gây ra một náo loạn không nhỏ, nơi thì nghĩ là vật thể lạ có hình giáng giống người, nơi thì cho vào tuyệt mật các kiểu, nơi thì công khai với hình ảnh mờ mờ kém chất lượng vân vân.
Và từ đó trên internet lại có thêm một bí ẩn chưa có lời giải, nhưng tất cả chỉ là việc nhỏ, dù cho Trần Long có biết hắn cũng chỉ cười cười rồi bỏ qua.
Việt Nam, tại một góc nào đó trên phố Hà Nội, Trần Long từ trong một quán quần áo đi ra, trên thân hắn bây giờ là một bộ đồ trẻ trung thời thượng, còn vấn đề tiền thì hắn trực tiếp thanh toán bằng vàng, đối với hắn mà nói việc tay không xoa ra vàng chỉ là chuyện nhỏ.
Nhình khung cảnh sầm uất xung quanh, phía trên là nhà cao tầng san sát, phía dưới là nườm nượp những phương tiện giao thông đậm chất khoa huyễn, Trần Long mỉm cười nói. “Đất nước hiện tại cũng đã thay đổi thật là nhiều, đằng nào cũng đã qua trăm năm rồi mà”
Nhưng dù thế nào Trần Long cũng muốn xác định một chút, thấy một cô gái đi ngang qua hắn nhanh chóng lại gần miệng hỏi thăm. “Này em gái, cho anh hỏi hôm nay là ngày tháng năm nào vậy ?” .
Cô gái dường như đang có việc bận, thấy có người hỏi gì đó, sắc mặt cô hơi chút khó chịu quay đầu lại đang định nói gì, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Trần Long lúc, lập tức có chút ngẩn ngơ, xong thái độ đột nhiên biến đổi, trở nên vui vẻ dịu dàng lên, cô nhẹ nhàng hỏi. “Dạ anh đẹp trai, anh muốn hỏi em cái gì”.
Hết cách rồi, Trần Long bây giờ đã là vô thượng chi thể, dung nhan càng gần với đại đạo, trong mắt người bình thường, hắn so với người mẫu hay minh tinh điện ảnh còn đẹp hơn.
“Em có thể cho anh biết, hôm nay là ngày tháng năm nào không”. Trần Long cũng không có chú ý mà hỏi lại.
Cô gái nghe vậy cũng có chút khó hiểu, xong cũng không nghĩ ngợi mà rút từ trong túi sách ra một miếng thủy tinh mỏng to bằng bàn tay, xong bấm bấm vuốt vuốt rất nhanh liền quay sang Trần Long đáp. “Dạ hôm nay là vào 11 thắng 7 năm 2071 ạ”.
Nghe xong Trần Long cũng có chút bất ngờ nghĩ. "chẳng phải hắn đã rời đi một trăm năm sao, lẽ nào".
“Em gái, em có thể cho anh mượn thiết bị trên tay em một chút được không”. Trần Long nhẹ nhàng thỉnh cầu. Hắn muốn tìm hiểu, xác nhận vài thứ. Với lại nếu hắn đoán không nhầm, thì thứ kia chính là điện thoại di động ở thời đại này đi.
Cô gái cũng không do dự mà hào phóng đưa cho hắn mượn, còn như muốn khoe khoang nói. “Hi hi, dĩ nhiên là được rồi, đây là chiếc iphone 65 pro max bản trong suốt em vừa mua hôm qua đó”.
Trần long cũng chỉ cười cười cảm ơn rồi nhận lấy.
Nhìn chiếc điện thoại trên tay hắn có chút cảm thán. “iphone đã đến đời thứ 65 rồi cơ à”.
Tìm tòi một lúc sau Trần Long cũng hiểu rõ cách sử dụng, nói chung cũng không quá khác nhiều so với điện thoại di động ở những năm 2021, chỉ là hơn rất nhiều chức năng mà thôi.
Trần Long vội nhìn lên thời gian, quả nhiên là năm 2071, sau đó hắn ngay lập tức lên internet, dù ở thời đại nào đi nữa internet vẫn luôn là con đường tìm hiểu thông tin nhanh nhất.
Cô gái đứng ngoài cũng không nói gì chỉ mỉm cười nhìn Trần Long, kiên nhẫn chờ, đối với cô việc bận bây giờ không quan trọng, quan trọng nữa còn có thể hơn việc được ngắm soái ca hay sao.
Trần Long trực tiếp dùng thần thức tiến vào internet tìm tòi, đầu óc hắn giống như một siêu máy tính đồng dạng, chỉ mất có vài phút hắn đã biết hầu hết tất cả những diễn biến quan trọng của thế giới trong vòng năm mươi năm qua.