Chương 8: Tình Huống Nguy Hiểm
Lê Phương lập tức lộn người về bên phải, móng vuốt sắt nhọn cào lên nền nhà để lại 5 dấu móng tay thật sâu.
Lê Phương đứng dậy thân hình chớp nhoáng, lập tức quay đầu bỏ chạy ngay khi nhìn thấy quái vật khổng lồ lại vung một quyền đánh về phía mình.
Trúng một quyền nữa, thân thể hắn có mạnh như thế nào cũng chắc chắn không thể chịu nổi.
Lê Phương vừa biến mất đột nhiên xuất hiện sau lưng một tên quái vật, tay phải lắc nhẹ trên tay lập tức xuất hiện một thanh kiếm Nhật.
Lê Phương vung mạnh kiếm chém vào gáy của nó, một dòng máu đen đột nhiên bắn ra làm cho Lê Phương giật mình lui lại mấy bước.
Mà quái vật kia lúc này đã ngã trên mặt đất không còn hơi thở.
Lê Phương cũng có chút bất ngờ, vừa rồi hắn chỉ định chém vào một số điểm yếu trên người quái vật xem sao, không ngờ lại có thể chém c·hết nó.
Đột nhiên trên đầu của Lê Phương truyền đến một luồng sát khí, không có suy nghĩ nhiều cả người hắn lập tức biến mất.
Một móng vuốt sắt bén lập tức cào vào không khí ngay chỗ hắn vừa đứng.
Lê Phương còn chưa kịp định hình trước mặt hắn lập tức xuất hiện một cái miệng lớn, một con quái vật khác đang há to miệng muốn cắn lấy đầu hắn.
"Phốc..."
Thanh kiếm Nhật trên tay lập tức đâm vào miệng con quái vật, xuyên ra phía sau gáy khiến nó c·hết ngay tại chỗ. Lê Phương là lính đặc công đã hơn 10 năm, nên trong mọi tình huống hắn luôn giữ được bình tĩnh mà nhanh chóng làm ra phản ứng.
Nhưng mà hắn còn chưa kịp vui mừng phía sau lại truyền đến tiếng gió rít, sau lưng Lê Phương truyền đến một nguồn sức mạnh to lớn, cả người hắn lập tức chấn động dữ dội, quái vật khủng lồ lại đấm trúng hắn.
Cả người Lê Phương bay về trước ngã trên mặt đất, lồng ngực vô cùng khó thở, nội thể chấn động hắn lại phun ra mấy ngụm máu tươi.
Lê Phương từ từ bò dậy, đột nhiên phát hiện mình đã b·ị đ·ánh bay ra ngoài phòng tập luyện từ lúc nào. Trong lòng có chút vui mừng, hắn nhanh chóng thở mấy hơi điều chỉnh lại khí tức.
Nhưng mà chưa thở được mấy hơi, chân trái đột nhiên có chút đau đớn, nhìn xuống hắn liền thấy một con quái vật đã cắn vào bắp chân của mình từ lúc nào.
“Ah...”
Cơn đau dữ dội khiến Lê Phương gào thét điên cuồng, nhìn quái vật đang cắn chặt lấy bắp chân mình, máu tươi đang không ngừng trào ra từ vết cắn, trong mắt hắn hiện lên sát ý.
Lê Phương vận một chút nội lực còn xót lại trong người, truyền đến chân sau đó đạp mạnh đầu quái vật.
"Răng...rắc..." đầu quái vật lập tức bị đạp nát máu đen không ngừng tuôn ra.
Lê Phương nắm lấy t·hi t·hể quái vật ném mạnh ra xa, còn chưa kịp định thần trước mắt hắn có hai bàn tay lớn đè xuống.
Lê Phương heo bản năng đưa kiếm Nhật lên đón đỡ hai bàn tay to lớn kia, nhất thời cản được thế công của quái vật.
Quái vật khủng lồ cũng không có ý định dừng lại, cái miệng to như chậu máu của nó táp tới muốn đem đầu của Lê Phương cắn đứt.
Sức mạnh to lớn khiến Lê Phương căn bản không còn đường nào để phản kháng.
"Răng...rắc..." thanh kiếm Nhật không thể chịu được sức ép khủng lồ của con quái vật lập tức gãy làm mấy khúc.
Mà ngay lúc này Lê Phương đột nhiên làm ra một hành động kì quái, hắn trực tiếp ôm lấy con quái vật ngay trước mặt, dùng hết sức lực mà lăn tròn.
Việc này sẽ làm cho quái vật bị hạn chế hành động mà không cắn vào người hắn được.
Nhưng mà Lê Phương đã đánh giá thấp sức mạnh của con quái vật này, mới lăn được 3 vòng nó gầm lên một tiếng xoay người trực tiếp xốc Lê Phương lên sau đó lại đè xuống, ngồi lên bụng hắn há to miệng điên cuồng cắn xuống.
"Đùng...đùng..."
Đột nhiên phía sau vang lên mấy tiếng súng, quái vật bị đạn bắn liên tục vào lưng, gầm lên mấy tiếng, nó vô cùng tức giận khi có người làm gián đoạn bữa ăn của mình.
Lê Phương đang bị đè dưới đất nhân lúc con quái vật đang phân tâm một cước đá thẳng vào lưng nó, khiến quái vật ngả nhào về phía trước bay ra khỏi người hắn.
Lê Phương bật người dậy, biết Hà đã gói được cứu viện tới liền hô to:
"Điểm yếu của nó là ở sau gáy, mọi người tập trung bắn vào đó."
Quái vật gầm lên giận dữ, nó không ngờ rằng con mồi đã tới bên miệng còn có thể vùng vẫy thoát ra.
Móng vuốt sắt nhọn vung lên, lao thẳng về phía nhóm binh sĩ vừa tới cứu viện Lê Phương.
Đột nhiên:
"Đùng"
Thanh âm trầm thấp mạnh mẽ vang lên.Trong nháy mắt một dòng máu đen bắn ra, quái vật lùi về sau mấy mét mới dừng lại.
Người bắn phát vừa rồi là Hà tay hắn đang cầm khẩu Benelli M7, đây được coi là một trong những khẩu shotgun mạnh nhất thế giới hiện tại, được cải tiến từ khẩu Benelli M4 trọng lượng nhẹ hơn, nhưng mà uy lực vô cùng ghê gớm vì nó được trang bị một loại đạn đặc biệt, có uy lực rất kinh người.
Con quái vật gầm lên một tiếng đau đớn, thân hình loạng choạng, trên vai phải đã xuất hiện một cái lỗ to, máu đen đang không ngừng trào ra.
Đến khi đứng vững trở lại, quái vật lập tức gầm lên một tiếng phẫn nộ. Trên người nó đột nhiên tràn ra vô số khí đen, tụ tập lại quanh thân sau đó bùm nổ tràn ra khắp nơi.
"Không tốt, là khí độc, mọi người mau đeo mặt nạ phòng độc" - Một binh sĩ hô to khi thấy khí đen tràn về phía mình.
Nhưng mà điều làm mọi người kinh hãi nhất là, từ trong phòng tập luyện đột nhiên vang lên những tiếng gầm gừ đáng sợ.
Lập tức từ bên trong lao ra thêm bốn con quái vật điên cuồng t·ấn c·ông đám binh sĩ đến cứu viện.
Lê Phương nhìn qua liền sững sờ, mấy tên quái vật kia vừa rồi không phải đã bị hắn g·iết c·hết rồi sao.
"Là do đám khói đen kia."
Lê Phương lập tức xác định chuyện mấy con quái vật bị hắn g·iết, đột nhiên sống lại chắc chắn là do đám khói đen phát ra từ người con quái vật khổng lồ kia. Có thể nói chỉ cần g·iết con quái vật khổng lồ kia, thì đám quái vật mà nó điều khiển cũng sẽ c·hết.
"Mọi người tập trung t·ấn c·ông con quái vật to trước."
Việc t·ấn c·ông quái vật to lớn kia cũng có chút phiền toái, vì nó đang được đám quái vật nhỏ hơn bảo vệ.
"Sơn, Linh, Huỳnh Phong, ba người chịu trách nhiệm q·uấy r·ối đánh lạc hướng đám quái vật. Chúng ta thừa dịp chúng phân tán cùng tiến lên tiêu diệt con quái vật to kia."
Vị đội trưởng dẫn đội tên là Quang ra lệnh phân phó, rồi quay đầu nhìn về phía con quái vật ở giữa. Vai của con quái vật to lớn đang chảy máu rất nhiều, làm nó đau đớn không ngừng gào thét, sức chiến đấu đã hạ xuống không ít.
Lê Phương lúc này đang điên cuồng suy nghĩ cách đối phó với đám quái vật kia.
Bây giờ tuy đã có người đến cứu viện, nhưng mà 1 con quái vật kia có thể đánh với 2 đến 3 binh sĩ bình thường cũng không thành vấn đề, việc dùng số lượng áp chế đối phương là hoàn toàn không có khả năng, còn việc sử dụng v·ũ k·hí có sức công phá lớn trên phi thuyền là không thể, vì nếu có chút sai sót gì làm cho thân phi thuyền bị thủng coi như tất cả đều c·hết, đây quả thật là một trong những tình huống nguy hiểm nhất từ khi hắn gia nhập q·uân đ·ội cho đến giờ.