Chương 3: Bắt đầu đưa bí tịch công pháp hệ Băng cho Hàn Lệ.
Sau khi Hàn Lệ tắm rửa xong, nàng đi tới trước mặt của Thanh Sơn, nhỏ giọng nói: “Sư phụ”
“Ừm? ây da, đồ đệ của ta cũng có tư chất làm mỹ nữ đó nha!” Thanh Sơn trêu ghẹo nói.
Mặc dù là trêu, thế nhưng cũng là nói thật, vì nếu như không phải Hàn Lệ hơi gầy quá thì nhìn tổng thể nàng cũng rất đẹp đó, sau này lớn lên rồi thì sẽ càng xinh đẹp hơn.
Hàn Lệ không nói gì, mà chỉ đứng đó chờ sư phụ phân phó.
Thanh Sơn cũng không tiếp tục đùa, mà bắt đầu vào vấn đề chính.
“Con cầm lấy, cứ đọc qua một lần trước, sau đó chỗ nào hiểu, chỗ nào không hiểu thì nói một lần, sư phụ sẽ thay con giải thích”
“Vâng!” Hàn Lệ cầm lấy bí tịch mà Thanh Sơn đưa cho, và bắt đầu đọc.
Mà Thanh Sơn lúc này cũng nhận được thông báo của hệ thống.
[Ký chủ tặng đồ đệ một bản bí tịch, rất phù hợp với nàng, đánh giá ký chủ là một vị sư phụ có tiềm năng: Điểm trao đổi +10]
Một bản bí tịch cộng 10 điểm, vậy nếu như tặng 100 quyển, vậy thì chẳng phải phất nhanh! Dĩ nhiên là phải còn đi kèm với điều kiện phù hợp!
Dập tắt ý định tìm bug, Thanh Sơn mang ra một bản bí tịch khác, quyển này chỉ là tàn quyển, tuy nhiên dựa vào nó mà anh đã lĩnh ngộ được Mộc thuật.
[Mộc thuật: độ chính xác đạt 62% tuy nhiên chỉ có 2/3 quyển]
“Hệ thống ngươi có thể phục hồi nó không? Bởi vì ta cảm thấy quyển này có gì đó rất ghê gớm, dù chỉ là bản không đầy đủ! Ngoài ra ta có thể học được, chứng tỏ nó phù hợp với bản thân!”
Dù chỉ là tàn quyển, tuy nhiên uy lực của nó anh cũng đã được chứng kiến, trong lần tỷ thí với đệ tử đã khiêu chiến anh, môn thuật pháp này đã khiến vị đệ tử kia khó chịu không thôi, chỉ tiếc cuối cùng thì linh lực là có hạn, anh vẫn thua trước vị đệ tử đó.
[dĩ nhiên và sửa chữa được, tuy nhiên có thể sẽ khá tốn, muốn sửa chữa hoàn toàn thì phải sửa nhiều lần, khi sửa sẽ mất hàng trăm điểm nếu đen đủi, nhưng nếu may mắn thì một điểm cũng có thể sửa xong]
“sao ta cảm thấy thứ gì của ngươi cũng hên xui hết vậy?”
[chẳng có gì hên xui cả, tất cả đều là do hướng đi của việc sửa chữa đúng hay sai, nếu như chọn đúng đường thì dĩ nhiên là tốt nhất, còn nếu chọn sai thì chỉ có thể đi lại từ đầu, sau đó dựa vào kinh nghiệm đúc kết được mà cải thiện bản sau hoàn hảo hơn thôi]
“Ra là vậy, ta còn tưởng ngươi mở tiệm kinh doanh rồi hố ta chứ!”
“Sửa chữa tàn quyển này cho ta!”
[quá trình sửa chữa đang bắt đầu]
[70%] một lúc sau [100%]
Sau 7 lần sửa, cuối cùng thì cũng đã xong, Thanh Sơn cảm thấy khó tin, anh còn đang nghĩ có lẽ phải mất hàng trăm điểm mới sửa được cơ.
[không ngờ quyển này lại đơn giản như thế, bảo sao ký chủ có thể dựa vào tàn quyển mà nhập môn]
Thanh Sơn: đại ca, không cần thẳng thắn vậy đâu
“Tinh chỉnh nó luôn!”
[Mộc thuật: Độ chính xác 70%]
70% cũng được, tuy nhiên anh cảm thấy nên thử một lần nữa, biết đâu lại tăng đến 90% thì sao.
[độ chính xác: 71%]
“cmn!” Thanh Sơn thầm mắng trong lòng.
Không được, không thể mất niềm tin, thử lại lần nữa, quyết khô máu luôn!
[độ chính xác: 73%]
Thanh Sơn cạn lời, dù biết hệ thống đã cố gắng, nhưng anh giờ mới hiểu, lúc trước khi dùng một lần duy nhất mà đã tinh chỉnh từ 40 lên 80 phần trăm là may mắn cỡ nào.
Thở dài, anh cũng không hi vọng gì nhiều vào mấy thứ như này, 73% cũng rất cao rồi.
Trong lúc chờ Hàn Lệ đọc bí tịch, anh cũng tranh thử tu luyện, dù sao thì anh cũng có thiên tư đó nha!
Dở từng trang sách ra, anh nghiền ngẫm từng lý giải, từng thâm ý bên trong nó.
Bất giác thời gian đã tới khuya.
Khi Thanh Sơn đọc xong quyển sách thì Hàn Lệ cũng đã bắt đầu ngồi thiền, cảm thụ linh khí của riêng mình.
Linh khí có nhiều loại, mỗi loại lại phù hợp với một loại công pháp khác nhau.
Xung quanh Hàn Lệ ngưng tụ một tầng sương mỏng, Thanh Sơn chăm chú quan sát.
“không ngờ mới lần đầu tu luyện mà đã có thể điều động nhiều linh khí như vậy, đúng là trời sinh đã thân cận với băng hệ mà”
Băng hệ thực ra chỉ là một loại khác của Thủy hệ, chẳng qua cách thức vận dụng có chút khác biệt mà thôi, nói không khoa trương thì băng hệ chính là đẳng cấp cao hơn của thủy hệ.
Rất nhanh, Hàn Lệ đã mở mắt ra.
“Cảm giác bản thân mạnh lên không ít” Hàn Lệ hào hứng cảm nhận linh khí trong cơ thể của mình.
Còn Thanh Sơn hiện tại thì lại đang thử nghiệm mấy thuật pháp được anh áp dụng từ công pháp Hệ Mộc, và anh đang thử thi triển thuật pháp chữa trị.
Vì là lần đầu thử nghiệm, cho nên dòng năng lượng chưa được ổn định cho lắm, thi thoảng anh vẫn sẽ thi triển thất bại, nhưng sau nhiều lần cố gắng thì anh cũng đã nắm bắt sơ sơ về thuật pháp này.
Tự dùng chữa trị cho bản thân, Thanh Sơn cảm thấy bên trong cơ thể có một dòng nước ấm đang không ngừng luân chuyển từ đan điền ra ngoài, sau đó lại lôi kéo năng lượng từ bên ngoài quay trở về cơ thể để chữa trị v·ết t·hương.
Anh nghĩ nếu như bản thân có thể vận dụng thuật pháp này tới mức tối đa thì rất có khả năng, dù anh có đứt chi thì cũng có thể mọc lại được, đơn giản mà nói thì là bất tử bất diệt, miễn là còn linh lực.
Hàn Lệ ngồi bên cạnh xem, nàng không hiểu sư phụ đang làm gì, trong mắt nàng thì chỉ thấy sư phụ của mình đang dùng linh lực để tạo ra tia sáng, nàng tò mò chạm thử thì cảm thấy nó vô cùng ấm áp.
Thanh Sơn dừng thi triển thuật pháp, anh nhìn về phía Hàn Lệ nói: “Thế nào? Có chỗ nào không hiểu sao?”
Hàn Lệ lắc đầu, sau đó lại gật đầu
“Ừm? có gì muốn nói?”
“Sư phụ, con thật sự là phế vật sao?” Hàn Lệ dùng ánh mắt lo lắng nhìn về phía sư phụ.
“Phụt, ha ha ha! Con nghe ai nói vậy?” Thanh Sơn cười ha hả
“Nhưng, những người khác đều nói vậy, con cảm thấy không tin cho nên mới hỏi lại.”
Thanh Sơn thu hồi thần thái đùa giỡn “Trên đời này thiên tài chỉ có 1% là bẩm sinh, 99% còn lại là do nỗ lực mà thành, nếu con chưa nỗ lực thì sao biết mình có phải thiên tài hay không? Còn một vấn đề nữa mà ít có ai nhắc đến, đó là thiên tài thì thường đi đôi với một người thầy tốt, hiện tại con đã hội tụ đủ 1 trong hai yếu tố rồi, còn cần phải nghi ngờ điều gì nữa sao?”
Hàn Lệ cảm động, sư phụ là đang cổ vũ mình không nên nhụt chí vì mấy lời rèm pha của người khác sao? Ngoài ba mẹ ra, có lẽ người quan tâm tới mình bây giờ chỉ còn có mỗi sư phụ thôi.
“Con hiểu rồi, từ giờ con đã không còn khúc mắc gì nữa! sư phụ cứ yên tâm, con sẽ không khiến người thất vọng đâu!”
“Được!” Thanh Sơn gật đầu, sau đó anh chợt nghĩ tới điều gì đó mà nói thêm “nửa năm sau chính là ngày tổ chức đại hội luận võ bốn năm một lần của tông môn, những năm trước Trúc Phong chúng ta không có đệ tử nào cho nên một mực không có tham gia, tuy nhiên bây giờ nhận con làm đồ đệ, đồng nghĩa với việc con chính là ứng cử viên duy nhất tham gia đại hội này! Chắc chắn rằng mấy lão già kia sẽ không bỏ qua cho Trúc Phong chúng ta đâu, cho nên con phải chuẩn bị tâm lý ứng phó đi là vừa”
“Nửa năm sau? Nhanh vậy ạ?” Hàn Lệ ngạc nhiên, sau đó kiên định nói: “Sư phụ yên tâm, con nhất định sẽ cố gắng”
“Con có ý chí như vậy là rất tốt! tuy nhiên cũng không cần quá lo lắng, bởi vì đại hội luận võ này tổ chức cho các đệ tử mới nhập môn như con, cho nên điểm xuất phát là giống nhau!” Thanh Sơn ngừng một chút, sau đó tiếp tục nói.
“Sư phụ cũng chẳng yêu cầu con phải giành thứ hạng cao gì, chỉ cần con có thể thông qua đại hội lần này mà rút ra được kinh nghiệm thực chiến, vì tương lai sau này mà làm tốt nền móng là được rồi” Thanh Sơn căn dặn.
Nghe vậy, Hàn Lệ nghiêm nghị nói: “Sư phụ, người hãy tin ở con, ở đại hội luận võ con nhất định sẽ tiến vào top 10, để sư phụ được nở mày nở mặt!”
Thanh Sơn gật đầu: “Thôi được rồi, sư phụ cũng chỉ là người dẫn lối, đi được tới đâu thì là do tự thân mình, tranh thủ trở thành Nguyên anh đại lão, sớm ngày bước vào con đường tu tiên, đừng vì háo thắng nhất thời mà quên đại cục!”
“Đệ tử ghi nhớ” Hàn Lệ cung kính đáp.
“Mấy ngày tới, sư phụ phải bế quan, không có việc quan trọng thì không cần báo cáo! Trời cũng dần muộn rồi, con cũng sớm đi nghỉ đi, chúng ta mặc dù tu tiên nhưng cũng vẫn là phàm thai, phải nghỉ ngơi có điều độ, đừng thức khuya quá!”
Hàn Lệ cáo từ, sau đó thì tìm một gian phòng trống, sửa soạn lại một chút đồ đạc, biến căn phòng trống làm phòng ở.
Cầm bản bí tịch trong tay, nàng cảm thấy ngày hôm nay như một giấc mơ vậy, mặc dù không biết bản bí tịch sư phụ đưa cho có phẩm cấp ra sao, nhưng sau khi tu luyện, nàng cảm thấy nó nhất định rất mạnh.
Mà nói về phẩm cấp thì thực ra nó cũng chỉ là một loại khái niệm, bởi vì trên thực tế thì không có bản pháp quyết yếu kém nào cả, tất cả đều vì một điểm cuối mà hướng tới, có khác nhau thì cũng chỉ là xem ai chính xác và giải thích cặn kẽ cùng cao thâm hơn thôi.
Thanh Sơn bây giờ cũng bắt đầu đi ngủ, còn chuyện bế quan? Để sau đi, đi ngủ xong cho đầu óc minh mẫn, tu luyện nhiều làm gì?
Nếu để cho người khác biết chuyện hai sư đồ này đang làm chắc hẳn phải tức hộc máu mà c·hết, có ai như ai người các người không? Người khác đang điên cuồng thức trắng đêm để tranh thủ từng giây từng phút, hai người này lại đi ngủ?
[ký chủ có lời nhắc chính xác cho đệ tử, giúp cho đệ tử của mình tu hành đúng cách, tu tiên phải khổ nhàn kết hợp, tinh lực là có hạn, miễn cưỡng chỉ đem lại lợi ích nhất thời, nhưng sẽ gây hại cho tương lai sau này! Điểm trao đổi +5]
Nghe âm thanh cộng điểm trước khi đi ngủ, khỏi phải nói quả nhiên là rất chill.
Chẳng mấy chốc, ba ngày liền trôi qua, Hàn Lệ trong thời gian này liên tục đột phá cảnh giới, từ cấp 1 lên tới cấp 4, tức luyện thể Trung kỳ.
Đúng là khó tin, với thiên tư cấp 2 mà nàng vẫn có thể trong thời gian ba ngày đột phá lên Luyện thể trung kỳ, nếu như bình thường thì có lẽ vẫn còn đang bồi hồi ở sơ kỳ, nào có chuyện đột phá nhanh như nàng được.
“Nếu như chỉ tính theo tốc độ lên cấp này thì có lẽ một tháng nữa mình sẽ đột phá Luyện khí kỳ!”
Nàng thở dài mà nghĩ: “Tuy nhiên dựa vào trong sách nói thì quá trình đột phá tiểu cảnh giới không phải quá khó, cái khó đó chính là đột phá đại cảnh giới! Thiên tư thấp như mình thì e rằng cả đời cũng chưa chắc đã đột phá Kim đan a!”
“tu tiên quả nhiên không đơn giản như mình nghĩ” Hàn Lệ lo lắng khi nhìn vào cuốn sách mà sư phụ mới đưa cho.
Hiện tại, nàng đang ngồi trước cổng nhà mà đọc sách! Không phải là nàng lười biếng tu luyện, mà là do trong quá trình tu luyện thì nên có những khoảng thời gian nghỉ ngơi, như vậy thì mới có hiệu quả tu luyện tốt nhất.
Tất cả những điều này đều là do sư phụ dạy nàng, đây cũng là một trong những lý do nàng đột phá nhanh như vậy.