Chương 1: Triệu tập đến Vấn Tiên Điện.
Một ngày kia, khi Thanh Sơn và Hàn Lệ vẫn như thường ngày ở trong sân làm việc của mình, bỗng nhiên một âm thanh vang dội truyền tới khiến Thanh Sơn phải bất ngờ.
“Toàn bộ Phong chủ của các phong dẫn theo đệ tử thân truyền của mình tập hợp tại Vấn Tiên Điện ngay lập tức!”
Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên trời: “Là chưởng môn dùng thuật truyền âm! Có việc gì mà lại cần phải triệu tập người khẩn trương như thế nhỉ?”
Thanh Sơn cũng không dám chậm trễ, thế là anh đứng lên, sau đó dẫn theo Hàn Lệ tiến tới Vấn Tiên Điện.
Cũng không mất bao nhiêu thời gian, anh đã tới nơi, vẫn như lần đầu khi anh tới đây, lúc tới nơi thì mọi người đã ngồi vào vị trí của mình, chỉ còn một mình anh là đến muộn nhất.
Chào hỏi chưởng môn một thoáng, sau đó anh dẫn đồ đệ của mình ngồi vào vị trí.
Nghe chưởng môn thuật lại nội dung chính của buổi họp này, anh mới hiểu ra, sở dĩ mở cuộc họp này là vì tại thung lũng Hắc Nhai, có sự xuất hiện của yêu thú cấp 5 và số lượng lớn yêu thú từ cấp 1 tới cấp 4.
Yêu thú cấp 5 tương đương với một cường giả Hóa Thần cảnh, chiến lực kinh người! mà yêu thú vốn là dựa vào nhục thân cường đại mà xưng vương, để đối phó với nó thì ít nhất cũng phải có 3 tu sĩ Hoá Thần kỳ trở lên thì mới được.
Thung lũng Hắc Nhai chính là một thung lũng nằm sâu bên trong dãy Hắc Nhai, một nơi vô cùng hẻo lánh và tách biệt với thế giới bên ngoài, khu vực này nằm trong vùng quản lý của Thanh Vân Tông, cho nên tông môn của anh không muốn quản cũng không được.
Mà yêu thú gây ra động tĩnh lớn như vậy thì có hai nguyên nhân, thứ nhất thì là do có thiên tài địa bảo xuất thế, nguyên do này thì rất hiếm, bởi vì khó mà có thiên tài địa bảo nào trong tự nhiên khiến cho số lượng lớn yêu thú náo động như vậy.
Nguyên nhân thứ hai thì tương đối tai hại, đây có thể là do một tổ chức hay thế lực nào đó đang âm mưu kế hoạch đen tối, gây nguy hiểm cho tu tiên giới.
“Việc này ta cũng đã cho người đi thăm dò, tuy nhiên các trinh sát gửi đi đều m·ất t·ích mà không rõ nguyên nhân, ta nghi ngờ chuyện này có liên quan tới đám tà ma ngoại đạo gây nên” Tình Lệ lên tiếng.
“Các tông môn xung quanh có biết đến chuyện này?” Phong chủ Hình Phong, Tống Võ lên tiếng.
“Ta đã thông báo, các tông môn đều nhất chí đưa người hỗ trợ, tuy nhiên thực lực không cao, chủ yếu là Nguyên Anh kỳ mà thôi” Tình Lệ sầu não trả lời.
“Khốn nạn! Yêu thú cấp 5 đấy! gửi Nguyên Anh tới để mua vui cho nó à? Còn chưa kể đằng sau còn có thể tồn tại thế lực còn khủng kh·iếp hơn, vậy mà đám người đó còn có thể ung dung tọa sơn quan hổ đấu được hay sao?” Tống Võ tức giận quát lớn.
“Cho nên nhiệm vụ lần này toàn tông ta phải tự mình giữ lấy mình, dốc hết toàn lực giải quyết sự tình lần này!” Tình Lệ tuy rất không muốn nhưng cũng chỉ đành nói ra.
Ngay khi Chưởng môn vừa nói xong, đột nhiên có một giọng nói truyền vào từ phía ngoài cửa điện.
“muội nói vậy là sai rồi! Thiên Âm Tông chúng ta chưa có ngốc đến mức không hiểu câu nói môi hở răng lạnh đâu!” Ngoài điện truyền vào âm thanh của Như Nguyệt, khiến cho cả đại điện rơi vào im lặng.
“Như Nguyệt tỷ?” Tình Lệ ngạc nhiên, mặc dù biết Thiên Âm Tông đã phái người tới chi viện, tuy nhiên không ngờ lại nhanh tới vậy, dù sao khoảng cách giữa hai tông tuy là gần nhất trong tất cả các tông, nhưng cũng phải mất ít nhất hai ngày đi đường chứ?
“Haha, trùng hợp thôi! Vốn đệ tử của ta muốn ra ngoài gặp người thân cho nên ta cũng bồi theo nàng cùng đi, ai ngờ nửa đường thì nghe tin muội có việc cầu cứu các tông cho nên ta lập tức giành công mà tới trước nè!”
Mà đi theo Như Nguyệt cũng chỉ có một người, đó là Thiên Tuyết.
Hiện tại nàng đã là Trúc cơ trung kỳ, tốc độ tu luyện phải nói là như ngồi t·ên l·ửa.
Nàng vẫy tay chào Hàn Lệ “Lệ tỷ!”
“Khụ, Thiên Tuyết!” Như Nguyệt nhắc nhở Thiên Tuyết.
Thiên Tuyết lè lưỡi không thèm quan tâm đến sư phụ, sau đó chạy tới chỗ của Hàn Lệ, kéo nàng đi ra ngoài.
Như Nguyệt hết nói nổi, vậy là chỉ đành cười khổ giải thích “Đệ tử của ta ham chơi, muội thông cảm!”
“Không sao! Tỷ đích đích thân đến giúp muội đã vui mừng không nguôi rồi, sao lại để ý mấy chuyện nhỏ nhặt này được?”
Tình Lệ vô cùng khó hiểu mà nghĩ trong lòng “Tuy Thiên Âm Tông và Thanh Vân Tông có chút giao tình nhưng cũng không thể khiến cho một phong chủ Luyện Hư cảnh tới giúp chứ? Như này cũng quá khó tin đi”
Đang lo lắng không biết nên đối phó như nào với con yêu thú cấp 5 kia, thế mà hiện tại lại có một cường giả Luyện Hư kỳ đồng ý trợ giúp, đây chẳng phải quá tốt rồi sao? Ít nhất t·hương v·ong hẳn sẽ không quá lớn!
Có sự giúp đỡ của Thiên Âm Tông, kế hoạch lần này đã được đảm bảo không ít, cuộc họp rất nhanh thì cũng đến lúc kết thúc, Như Nguyệt và Tình Lệ cùng nhau rời đi, còn những người khác thì cũng lần lượt cáo từ.
Khi Thanh Sơn đang chuẩn bị trở về, bất ngờ, Tống Võ gọi anh: "Thanh Sơn sư đệ, ta khuyên ngươi đừng tham gia vào cuộc hành động lần này, ngươi tốt nhất nên ở nhà đi thì hơn! Với tu vi hiện tại của ngươi, ngay cả tư cách quan chiến cũng không có chứ đừng nói là tham gia."
Thanh Sơn nghe vậy thì ngừng lại một lúc, sau đó quay lại đáp: "Cảm ơn sư huynh đã nhắc nhở! Đệ sẽ suy nghĩ kỹ lưỡng về điều này."
Mặc dù Phong chủ của Hình Phong hằng ngày khá là đáng ghét, thế nhưng trong lúc quan trọng thì vẫn có những lời khuyên thật lòng, đứng trước lợi ích của tập thể, Tống Võ vẫn biết lúc nào nên làm gì và không làm gì.
Đi trên đường, Thanh Sơn không khỏi suy nghĩ: Hiện tại tu vi thực tế của mình mới chỉ là Kim Đan, tương đương với yêu thú cấp 3, mà hành động lần này lại có sự tồn tại của yêu thú cấp 5 và số lượng lớn yêu thú cấp 3 trở lên, quả thực đây là nhiệm vụ mà một Kim Đan kỳ như mình không nên tham gia vào.
Hàn Lệ đi bên cạnh nhìn thấy sư phụ của mình thở dài, nàng cảm thấy hơi buồn, nàng nghĩ: Sư phụ bị lời nói của Võ sư bá đả kích sao? Mình có nên làm điều gì đó không?
Đột nhiên, Thanh Sơn hỏi Hàn Lệ: “Hàn Lệ, con có muốn ra ngoài lịch luyện một chuyến không? Nhớ là trả lời thật lòng!”
Hàn Lệ hơi sửng sốt, nàng cúi đầu ấp úng nói: “Thực ra là có một chút…” Nàng hơi ngừng lại một chút, sau đó nở một nụ cười và nói: “nhưng mà thực ra tu luyện trong tông môn cũng an toàn hơn, ra ngoài làm gì cho nguy hiểm ạ!”
Thanh Sơn nhìn vào ánh mắt của Hàn Lệ, anh không khỏi xót xa: “Vậy sao?”
“Mấy hôm nay con luyện tập rất chăm chỉ đó ạ! Lát nữa về sư phụ có muốn xem con biểu diễn chiêu thức mới không ạ!” Hàn Lệ đổi chủ đề.
Thanh Sơn trả lời: “Được, để sư phụ xem mấy ngày này con có lười biếng không!”
“Lần này con sẽ khiến sư phụ phải bất ngờ!” Hàn Lệ tràn trề tự tin nói.
…