Anh, một kẻ thích tìm tòi, và tò mò về nhiều thứ xung quanh, anh cả gan xông vào rừng "tiểu bạch thỏ", không phải là không sợ chết, chỉ vì khát vọng muốn được bảo vệ kẻ khác. Con sói lạnh lùng, kiêu ngạo không phải vì thế à cậy mạnh hiếp yếu, mà chỉ có cái thói sống xa hoa và thích thưởng thức cao lương mỹ vị. Anh là đứa con cưng của trời mà ai ai cũng phải quan tâm đến, còn cô chỉ là con gái của một gia đình tầm thường. Tổng giám đốc và tiểu trợ lý vốn là hai nhân vật chẳng liên quan gì đến nhau. Anh cho rằng cô thư ký Thẩm Nhã Hinh này chỉ là một mỹ nữ bình bông dùng để làm ấm giường mà thôi.