Chương 522. Vạch trần thân phận
Quả nhiên suy đoán của anh đã đúng, Tiểu Ly không rời đi, mà còn muốn nhân lúc hỗn loạn mà ăn trộm banh gato, cuối cùng đã để lộ tung tích. Bởi vì trong lúc hỗn loạn vừa rồi, mọi người đều lo lắng về thương tích của Trư Cương Liệt, những đứa trẻ con thực sự đều đã bị cha mẹ chúng gọi sang một bên, chỉ có cậu nhóc này là đứng ăn uống bình tĩnh giống như không có chuyện gì xảy ra, không phải là cậu ta thì còn có thể là ai nữa?
Sự việc đã quá rõ ràng, tên nhóc này chính là Tiểu Ly, 99% khả năng cái chết của Đinh Tiểu Bạng là do cậu ta ra tay. Lúc này, Thượng Nhạc Nhạc đã nói rất rõ ràng rằng Đinh Tiểu Bạng nhắc nhở cậu không được chơi với Tiểu Ly, chắc là lúc đó Đinh Tiểu Bạng đã lờ mờ cảm thấy Tiểu Ly không có ý tốt với Thượng Nhạc Nhạc.
Súc sinh chết tiệt, dám giết bọn nhỏ trong căn cứ của mình, cậu ta còn thèm muốn ngọc bội Dao Cầm của Thượng Nhạc Nhạc… Thượng Ất lạnh lùng nhìn Tiểu Ly, sát ý trong lòng lặng lẽ tỏa ra, trong lòng anh cái con yêu thú đặc biệt cấp Vương này đã là một cái xác chết.
Sự khác lạ của Thượng Ất cũng khiến mọi người chú ý, Trần Phóng vô thức buông tay che chắn cho Thượng Nhạc Nhạc ở phía sau, còn Đỗ Giai Tuệ thì lặng lẽ tiến lên che hai mẹ con Trần Phóng ở phía sau, những lớp áo giáp có gai nhọn từ từ nổi lên.
Trong nội thành căn cứ Tổ Ưng, thực lực cả Đỗ Giai Tuệ được xếp vào top đầu, một khi có người uy hiếp mẹ con Trần Phóng, cô ta nhất định sẽ xé nát đối thủ thành từng mảnh một cách vô cùng kinh khủng!
“Lão đại Thượng Ất, có chuyện gì vậy? Có cần phát động cảnh cáo và giới nghiêm không?”
“Không cần, Độ Biên, bây giờ cậu cho mọi người đi dùng tiệc, đừng lãng phí nhiều đồ ăn như vậy, nói với mọi người rằng, sau khi dùng bữa xong, tôi có chuyện quan trọng cần thông báo.”
Thượng Ất khẽ lắc đầu, ý bảo mọi người không nên quá căng thẳng, tuy rằng đối phương là sinh vật cấp vương, nhưng đứng trước mặt Thượng Ất đã trải qua vô số trận chiến thì yêu thú thoái hóa đặc biệt cấp vương này cũng không có quá nhiều uy hiếp.
“Rõ!”
Vương Cương và những người khác gật đầu, ngay sau đó âm thanh cỗ vũ, vui mừng vang lên từ khắp nơi. Trong mắt mọi người, bữa tiệc này giống như Tết Nguyên Đán. Có rất nhiều món ăn tinh tế dùng nguyên liệu đặc biệt, chứa nhiều chất năng lượng, mỗi một miếng nhỏ đều rất đắt, nhưng bây giờ có thể ăn bất cứ thứ gì mà mình muốn, thật là giống như nằm mơ vậy!
“Căn cứ Tổ Ưng vạn tuế! Vua của căn cứ Tổ Ưng vạn tuế! Thượng Ất đại nhân vạn tuế!”
Trong tiếng hoan hô của đám đông, giờ ăn hấp dẫn đã đến, lúc này Thượng Ất quay đầu lại lạnh lùng nhìn Tiểu Ly, nhìn thấy Tiểu Ly kia đang không ngừng nhỏ giọt mồ hôi dọc theo trán, đồng thời trong lòng không khỏi hối hận.
“Chết tiệt, tại sao mình không sớm rời đi, người đàn ông trước mặt này quá khủng bố, anh ta chỉ nhìn chằm chằm thôi mà mình đã không dám nhúc nhích, nếu như thật sự phải động thủ, e là mình sẽ thực sự chết ở đây… không được, phải nghĩ cách gì đó!”
Tiểu Ly cực kỳ hối hận, đồng thời lên tiếng cầu xin: “Thượng Ất đại nhân, tôi biết tôi sai rồi, nhưng tôi không hề có ý định muốn hại Thượng Nhạc Nhạc, tôi chỉ muốn cùng cậu ấy chơi đùa với những đứa trẻ khác. Tôi…”
“Hừ, xem ra mi chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ, nhóc con, xem ra ta phải cho mi nếm chút đau đớn…”
Thượng Ất vừa nói vừa đột nhiên chạm nhẹ vào bụng Tiểu Ly, ngau sau đó liền nghe thấy tiếng hét của Tiểu Ly, máu phun ra như suối.
“Đừng giết tôi, tôi nói, tôi nói hết!”
Tiểu Li cúi xuống đau đớn, trong bụng đau rát làm cậu cảm thấy rất khó chịu, cậu ta biết rõ kết cấu nội tạng của mình nên biết ngón tay của đối phương đã đâm thủng gan mình rồi, nếu mạnh hơn nữa thậm chí có thể đâm xuyên qua cơ thể.
Nhưng nỗi đau thể xác không thể theo kịp nỗi sợ hãi trong lòng, với cú đánh này, Tiểu Ly gần như ngay lập tức mất đi ý định quay trở lại hình dạng ban đầu để chiến đấu, cậu phát hiện ra người đàn ông tên Thượng Ất này đáng sợ hơn những gì cậu tưởng tượng gấp trăm lần. Phải biết là, da của một quái thú cấp vương cứng như thép, súng, đạn, dao dựa thông thường không thể uy hiếp được nó, đó là lý do vì sao Tiểu Ly dám ngang nhiên đi vào căn cứ Tổ Ưng.
Theo nó thấy, ngay cả khi bị con người phát hiện, nó cũng có thể bình tĩnh trốn thoát trước mặt họ, không ai có thể uy hiếp được nó ngoại trừ người đàn ông tên Điền Ba và cô gái ngoại quốc bên hồ Tổ Ưng. Nhưng ai có thể ngờ rằng, người đàn ông trước mặt này chỉ bằng một ngón tay mà có thể làm cậu đau đớn như thế, điều này khiến cậu nhớ lại những gì mẹ đã nói với cậu trước khi xuống đây: “Tiểu Ly, hãy nhớ rằng đừng coi thường con người, bọn họ đã thống trị vùng đất này hàng vạn năm, sự khủng bố của những người này vượt ngoài sức tưởng tượng của con…”
Hít một hơi sâu, Tiểu Ly run rẩy nhìn Thượng Ất, ánh mắt bình tĩnh sắc bén khiến nó không thể không nói ra sự thật: “Tôi là một con mèo báo, là sinh vật thoái hóa trong miệng các người. Tôi đến căn cứ Tổ Ưng các người là để thám thính thực lực của con người, sau đó thông báo cho những con thú thoái hóa khác trong rừng… Ừm, không sai, nhóm quái thú thoái hóa có trí tuệ chúng tôi đã ký kết một giao ước, tất cả các loài thú đều đồng ý rằng sự tồn tại của các người ngăn cản chúng tôi tiến hóa lên một cấp độ cao hơn, vì thế liên minh thú thoái hóa quyết định cử tôi đến để thám thính tình hình, sau đó quyết định thời điểm điều động các quái thú khác đến san bằng căn cứ Tổ Ưng của các người!”
“Cái gì? Mèo báo? Liên minh thú thoái hóa? San bằng căn cứ Tổ Ưng chúng ta?” Mọi người sững sờ nhìn Tiểu Ly, trong lòng giống như có 10.000 con động vật ăn cỏ đi qua, tất cả đều tròn xoe mắt nhìn, không biết nên nói cái gì.