Chương 516. Đánh cược trận chiến
Đương nhiên, Thượng Ất cũng sẽ khống chế lực tay của mình, cùng lắm thì để anh ta biết thế nào là nỗi đau da thịt, mặt mũi bầm dập, vừa hay chuyện của “Tiểu Ly” vừa rồi đã quấy rối đến tâm tình của Thượng Ất khiến anh nhịn trong lòng chuyện này rất lâu, nhân cơ hội này giải tỏa một chút.
“Ha ha, lão đại Thượng Ất, anh định so tài với tôi sao? Lão Trư tôi không có khả năng gì khác, chỉ có da thịt này dày lắm, cứ đến đi, chỉ cần anh có thể đánh ngã tôi, từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ nói hai lời, anh muốn tôi chết cũng được…”
Trước ngày mạt thế, Trư Cương Liệt là tài xế xe tải cho một công ty vận tải lớn, ngày thường anh rất thẳng thắn, nóng tính, bội phục nhất chính là võ sĩ boxing UFC, vì vậy ngoài công việc thường ngày, anh thường đến một trung tâm đào tạo boxing nghiệp dư Nhất Gia ở Đế Đô để tập luyện mỗi khi rảnh rỗi, nhưng bởi vì học phí đắt đỏ không có tiền trả, Trư Cương Liệt chỉ có thể dựa vào thân người cao to, làn da thô ráp của mình để trở thành người huấn luyện cho từng học viên ở đây, khả năng chiến đấu mạnh mẽ cùng kỹ năng cận chiến với những kẻ biến thái của anh đã được hình thành ở giai đoạn đó. Về sau, vì tố chất thân thể của anh tốt, doanh trại huấn luyện nhìn trúng anh, có ý định muốn anh trở thành huấn luyện viên bán thời gian cho họ, nhưng đúng vào lúc này, ngày mạt thế đến, một bầy thú điên cuồng xông vào doanh trại huấn luyện giết chết người phụ trách khiến con đường trở thành một boxing của anh hoàn toàn bị cắt đứt.
Cho đến vài tháng trước, Trư Cương Liệt đưa cả gia đình mình đi nơi khác tìm cách sống sót thì tình cờ gặp được Vương Cương và Điền Ba. Sau khi bị Điền Ba đánh bại, cuối cùng họ quyết định ở lại hồ Tổ Ưng, trở thành một trong số rất nhiều người hâm mộ Điền Ba!
Trong mắt Trư Cương Liệt, toàn bộ căn cứ Tổ Ưng có vô số cao thủ, nhưng không có người thứ hai như Điền Ba có thể chinh phục được anh bằng nắm đấm của mình, vì vậy anh ta chỉ phục tùng Điền Ba. Đối với những lời nói về việc Thượng Ất lợi hại như thế nào, Trư Cương Liệt cho rằng tất cả chỉ là tin đồn, đó là những lời lẽ cố tình phóng đại để lấy lòng Thượng Ất. Theo anh thấy, mặc dù dáng người của Thượng Ất cao lớn, có sức sống, nhưng so với bắp đùi còn to hơn cái thùng của amh thì dáng người của Thượng Ất là không đủ.
Trư Cương Liệt tin rằng miễn là Thượng Ất không sử dụng vũ khí, cộng thêm với giá trị năng lượng gần 110.000 của bản thân thì ở phương thức cận chiến thì không ai ở đây có thể thắng được anh, bao gồm cả Thượng Ất này. Phải biết là mới cách đây vài này, Trư Cương Liệt đã bóp cổ một con gấu thoái hóa khổng lồ nặng cả tấn đến chết chỉ bằng kỹ năng khóa chéo bằng hai tay, với độ dáng của Thượng Ất… ước chừng anh ta sẽ sớm bị mình đánh đến khóc.
Cả hai bên đều đứng dậy, bầu không khí có chút nghiêm túc, nhưng từ ánh mắt hồi hộp và phấn khích của các vệ binh và binh lính ở xung quanh thì có thể thấy họ rất hứng thú đối với “cuộc thi” này, dù sao thì phần lớn họ cũng chưa từng tận mắt chứng kiến Thượng Ất ra tay, nhưng bọn họ biết một khi Trư Cương Liệt này bộc phát thì cũng khá khủng bố!
Nhưng những người đã biết Thượng Ất thì không nghĩ vậy, họ nhìn Trư Cương Liệt với ánh mắt đầy giễu cợt và thông cảm, miệng còn trêu chọc nói:
“Trư Cương Liệt, cố lên! Tôi cược anh không chống cự được quá năm phút, chính là cược một hộp thuốc lá cỏ ban hương, thế nào?”
“Xí, tên gia hỏa nhà anh có chút lòng tin với Trư Cương Liệt có được không, tôi cược Trư Cương Liệt có thể chống cự được… ba phút, nhiều hơn một phút tôi trả gấp đôi!”
…
Mọi người im lặng nhìn hai chiến binh đang đánh cược, phát hiện ra rằng họ đều là những nguyên lão của căn cứ Tổ Ưng, cũng là người còn sống sót từ lúc ở Lệ Bảo đến đây.
“Sao các người có thể như thế chứ, Trư Cương Liệt, cho những người mới đến căn cứ Tổ Ưng chúng ta chút thể diện đi. Nói anh có thể đánh bại lão đại Thượng Ất thì tôi không tin, nhưng nói đến năm phút cũng không kiên trì được thì tôi tuyệt đối không tin! Tôi cược hai bao thuốc cỏ ban hương, Trư Cương Liệt chống cự được 5 phút!”
“Tôi cũng cược có thể kiên trì qua 5 phút, cược một bao thuốc cỏ ban hương!”
“Còn có tôi, Trư Cương Liệt chúng tôi đều có lòng tin với anh, đừng làm chúng tôi mất mặt, ít nhất cũng phải kiên trì được năm phút đồng hồ, tôi lấy toàn bộ tài sản của tôi ra cược cho anh, mười bao thuốc cỏ ban hương!”
…
Đội cảnh vệ nơi Trư Cương Liệt ở không bằng những người cảnh vệ ở nội thành này, bởi vì đến căn cứ Tổ Ưng sau, thâm niên không cao bằng những lão làng ở căn cứ Tổ Ưng này nên không họ không nói gì. Nhưng thấy Trư Cương Liệt, người mạnh nhất trong đội cảnh vệ của mình bị coi thường, những người này lập tức không vui, lấy thuốc cỏ ban hương ra đánh cược, dần dần hình thành cục diện đối đầu giữa những nguyên lão trong căn cứ Tổ Ưng, bộ dáng chính là muốn cạnh tranh cho phe của chính mình.
“Ha ha, đám nhóc các người đúng là thật ngốc, được rồi, muốn cược bao nhiêu tôi cược bấy nhiêu, tôi có 24 bao thuốc lá cỏ ban hương, tôi cược lão đại Thượng Ất thắng, lão đại Thượng Ất anh nhất định đừng có thủ hạ lưu tình, những bao thuốc cỏ ban hương này là được ghi ở trong cuốn sổ cưới vợ của tôi đó!”
Nhìn thấy đám đông náo nhiệt, Vương Cương không biết từ đâu lấy ra một bó bao thuốc cỏ ban hương bỏ lên cái bàn trước mặt thành đống chồng lên nhau như ngọn đồi trông rất đồ sộ.
“Vương đội trưởng, anh làm thật hả? Đây là thành quả anh tích góp mấy tháng trời mới được, lỡ như Trư Cương Liệt thật sự có thể chống cự được 5 phút, vậy thì anh thảm rồi, bên phía bố mẹ chị dâu anh giải thích thế nào được!”
Nhìn thấy Vương Cương dồn hết của cải cược cho Thượng Ất, cảnh vệ bên người anh không khỏi lộ ra vẻ lo lắng. Tuy Trư Cương Liệt có chút hơi thô lỗ hưng da anh ta thực sự rất dày và cũng có thực lực, ngoài Vương Cương ở bên đội cảnh vệ thì thực sự không ai có thể đánh qua được anh ta. Mặc dù họ rất tin tưởng Thượng Ất, nhưng nếu Trư Cương Liệt thực sự có thể bám trụ được trong 5 phút thì sao?