Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 515: Tên ngốc Chu Cương




     Chương 515. Tên ngốc Chu Cương Liệt

Âm thanh vang lên chắc chắn giống như sắt! Không ai nghĩ rằng câu đầu tiên mà Thượng Ất nói khi trở về lại là một tuyên bố cuồng nhiệt như vậy!

Độ Biên ở bên cạnh lẩm bẩm lặp lại lời nói của Thượng Ất rồi đột nhiên ngẩng đầu lên, hét lên một tiếng: “Vua của tôi nói đúng, từ hôm nay trở đi ai dám khiêu khích căn cứ Tổ Ưng sẽ phải chết! Chết! Chết!”

“Không sai, dám khiêu khích căn cứ Tổ Ưng sẽ phải chết!”

“Nói quá hay, bắt đầu từ hôm nay, căn cứ Tổ Ưng của chúng ta sẽ là bá chủ của vùng đất này, kẻ nào dám mạo phạm đến vua, nhất định sẽ không được tha thứ!”

Nhất thời, dưới sự thúc đẩy của Độ Biên, hàng trăm người có mặt tại khán đài ồ lên, lúc này dường như tất cả những bất bình và khó khăn tích tụ trong lòng mọi người đều được trút bỏ.

Trong sáu tháng mà Thượng Ất vắng mặt, tất cả mọi người trong căn cứ Tổ Ưng đều rất chán nản. Cuộc xâm chiếm từ với những con thú rừng và những thế lực vô danh khác chưa bao giờ dừng lại. Nếu không phải Điền Ba và mấy người thủ hạ của anh ấy tiến cấp lên mức 100.000 năng lượng bảo vệ, chưa nói đến việc xây dựng ngoại thành căn cứ Tổ Ưng và vành đai phòng thủ của người tị nạn, thì e rằng ngay cả hồ Tổ Ưng cũng bị cướp mất.

Bây giờ Thượng Ất đã trở lại, dễ dàng đánh bại Điền Ba trước mặt mọi người, lần nữa thể hiện sức mạnh vô song, điều này khiến cho đám người ở căn cứ Tổ Ưng cảm thấy sởn cả máu, lần nữa khôi phục lại tâm lý vô cùng tự tin, Thượng Ất đại nhân của họ, vị vua này còn có thứ gì mà không thể đánh bại?

Nhưng một số người có mặt tại hiện trường lại không nghĩ như vậy. Một anh chàng cao lớn đột nhiên đứng dậy, đi vài bước đến chỗ Thượng Ất, cúi xuống nói: “Thượng Ất đại nhân, tôi tên là Chu Cường, biệt hiệu là Trư Cương Liệt. Tôi nghe hết rồi, nhưng trong lòng có một số lời muốn nói ra, mong đại nhân cho tôi một cơ hội.”

“Anh đang làm gì vậy, Chu Cường, Thượng Ất đại nhân đang nói anh chen vào làm cái gì chứ, nhanh xuống đây!” Đội trưởng đội phụ trách bảo vệ trong đám đông hét lên đầy run sợ, anh ta không ngờ rằng người của mình sẽ đột ngột chạy tới trước mặt của Thượng Ất, trong bộ dáng còn có vẻ không phục, mẹ nó đây không phải là gây sự đó chứ?

“Đội trưởng, tôi chỉ là có chuyện nghĩ không thông, bình thường đều là Điền Ba đại ca dẫn chúng tôi đi liều mạng chiến đấu, vì căn cứ của chúng ta, Điền Ba đại ca đã bất chấp tính mạng của mình, dựa vào cái gì mà anh ta vừa quay lại thì tất cả đều thuộc về anh ta, bây giờ Điền Ba đại ca còn phải đưa người ra ngoài canh gác, không thể nếm thử những món ăn tinh tế này dù chỉ một miếng!?

“Trư Cương Liệt, anh điên rồi sao, lão đại Thượng Ất chính là chủ của căn cứ Tổ Ưng, mau xin lỗi lão đại!” Có một vài người trong đám người biết thực lực của Thượng Ất, nhưng ngày hôm kia khi Thượng Ất tìm Điền Ba để thử tay thì không phải tất cả mọi người đều nhìn thấy trận chiến này, trong đó bao gồm cả tên Trư Cương Liệt này.

“Tại sao tôi phải xin lỗi, những gì tôi nói là sự thật, hơn nữa ở trong căn cứ Tổ Ưng của chúng ta có nhiều nam, nữ, trẻ em, người già như thế, chỉ có người có năng lực như đại ca Điền Ba mới có tư cách phát lệnh… Lão đại Thượng Ất đó, tôi không có ý nói rằng anh ta không có thực lực, tôi chỉ nghĩ rằng trên đời này không có ai có thể hơn được đại ca Điền Ba của tôi mà thôi!”

Chu Cường nói không ngừng, Thượng Ất ở bên cạnh hiểu được, hóa ra tên ngu xuẩn này cảm thấy mình không có thực lực, không thể so với Điền Ba.

“Thượng Ất, anh đừng để ý, Trư Cương Liệt này mới đến căn cứ chúng ta chưa đến nửa năm, con người anh ta không tồi, chỉ là có lúc não không đủ dùng, anh…” Vương Cương ở một bên giải thích, là một người “nguyên lão” đi theo Thượng Ất tử những ngày đầu tiên, thực lực hiện tại của Vương Cương cũng không còn như trước đây, anh đã sớm vượt qua mốc 100.000, thú thoái hóa bình thường hoàn toàn không phải đối thủ của anh, trở thành một trong những cao thủ của căn cứ.

Trư Cương Liệt này là anh tình cờ gặp trong một lần đi săn cách đây 6 tháng, Vương Cương thấy anh chàng này tuy hơi ngốc nhưng cũng không tồi nên đã tiến cử anh ta vào doanh trại huấn luyện ngoại thành, không ngờ xương cốt tên này cũng khá cứng rắn, trong vòng chưa tới nửa năm đã có thể đột phá cửa 100.000 năng lượng, đồng thời còn tiến hóa một lớp da cứng giống như lớp da dày của con lợn rừng bị thoái hóa, có thể chống đỡ được một cuộc tấn công của Điền Ba trong mười phút mà không thất bại, trở thành một chiến sĩ có tiếng trong căn cứ!

Hôm nay, có thể Trư Cương Liệt lại phát ngốc nên mới đi lên, hoặc là anh ta thấy khó chịu khi vị trí của Điền Ba bị Thượng Ất cướp đi, vì vậy anh ta mới nhảy ra ngay lúc này và trực tiếp chất vấn Thượng Ất, thật là khiến người ta không ngờ được.

“Ừm, không sao đâu, Vương Cương, cậu lui lại trước đi!” Thượng Ất khẽ gật đầu, mỉm cười nhìn Chu Cường: “Có phải là anh cảm thấy tôi không bằng Điền Ba đúng không? Anh nói không sai, có một số chỗ tôi thực sự không bằng đội trưởng Điền Ba, ví dụ như huấn luyện chiến sĩ, mài luyện sĩ binh,… Có điều, tôi cũng rất lợi hại đó, anh có cần thử với tôi một chút không, xem như là góp vui cho buổi ăn mừng hôm nay?”

Thượng Ất ngoắc ngoắc tay với Chu Cường, khóe miệng hiện lên một nụ cười.

Đối với những người như Trư Cương Liệt, Thượng Ất đã gặp phải rất nhiều, như Vương Cương đã nói, anh chàng này thực chất là một người rất thực tế, chỉ cần Thượng Ất có thể thể hiện đủ sức mạnh để thuyết phục anh ta thì mọi chuyện sẽ trở nên rất đơn giản. Vì vậy, Thượng Ất sẽ dùng cách dễ nhất để “thuyết phục” anh chàng này – trực tiếp đánh để anh ta phục!

Không phải là Trư Cương Liệt anh da dày có thể chịu được đòn sao? Được thôi, tôi sẽ đánh anh đến khi bộ da heo của anh cũng không chống đỡ được, ở trước mặt mọi người cầu xin tôi.