Chương 509. Mỹ nhân Thủy Thanh Nhan
Âm thanh êm tai, giống như chim chích trong rừng, nhưng lại chứa đầy bất mãn giống như một con chim đại bàng sắc bén… Ngay trước mặt A Mạc, một cô gái cao ráo, xinh đẹp chậm rãi bước ra từ phía sau cái cây ở sau anh, mái tóc dài đen bồng bềnh như thác nước thả ở phía sau khuôn mặt xinh đẹp, A Mạc nhìn thấy ánh mắt lập tức co rụt lại, cảnh giác nhìn về phía đối phương: “Không thể nào… cô bé này trốn ở sau cái cây này từ lúc nào vậy, tại sao mình lại không phát hiện ra? Còn có ba nghìn tử thi của mình bao vây xung quanh đây, tại sao cô ta có thể qua đây mà không kinh động đến bọn chúng? Rốt cuộc thì cô ta là ai?”
Dường như đoán được kinh ngạc ở trong lòng A Mạc, cô gái xinh đẹp từ từ bước đến gần anh ta, trên khuôn mặt nở một nụ cười tinh quái, nói: “Tôi giới thiệu một chút, thành viên của doanh trại huấn luận tinh anh Thủy Thanh Nhan, lần đầu gặp mặt xin được chỉ giáo nhiều hơn!”
“Thủy Thanh Nhan… cô ở căn cứ Tổ Ưng… mẹ kiếp!”
A Mạc cẩn thận đọc lại tên của Thủy Thanh Nhan, ở khóe mắt đột nhiên lóe lên một ánh sáng lạnh, anh tránh đi theo bản năng, giây tiếp theo, một mũi tên nhỏ cỡ ngón tay bay qua mắt anh…
Thình lình, Thủy Thanh Nhan đã lợi dụng lúc anh ta thất thần để bắn ra một tên sắc bén rất nguy hiểm, giống như ngay lập tức có thể giết chết A Mạc, có thể nói là cảnh tượng cực kỳ nguy hiểm.
Thật là âm hiểm, A Mạc tức giận, mắt nhìn chằm chằm vào Thủy Thanh Nhan ở đối diện. Rõ ràng thanh thuần như thế, nhưng tại sao cô gái nhỏ này có thể ra tay âm độc như vậy, suýt chút nữa lấy đi tính mạng của mình?!
“Ai ya, chỉ thiếu chút nữa thôi, thật đáng tiếc!”
Nhìn thấy A Mạc tránh được mũi tên, Thủy Thanh Nhan không khỏi tiếc nuối lắc đầu, trong đôi mắt to xinh đẹp lộ ra vẻ thất vọng, khiến người ta ảo tưởng rằng cô ấy thấy mình đáng thương.
“Hừ, nếu có thể giết hắn dễ dàng như vậy thì tôi còn cần gọi cô ra ngoài sao? Người thoái hóa này rất mạnh, ít nhất là cũng không kém tôi! Đừng lãng phí thời gian nữa, mau lấy thánh quang của cô ra giúp tôi trị thương đi, đợi lát nữa hắn chạy rồi thì chúng ta ai cũng không có quân công để lĩnh đâu!”
Chu Thiết sốt ruột nói, ra hiệu cho Thủy Thanh Nhan mau chóng trị thương cho mình càng nhanh càng tốt. A Mạc nói đúng, động mạch cổ bị đứt quả thực là bị thương rất nặng, ở trong thời bình trước đây nếu người bình thương bị thương như vậy thì họ thậm chí còn không đợi được xe cấp cứu đến thì đã chết vì mất máu quá nhiều.
Nhưng đối với Thủy Thanh Nhan, tất cả những thứ này đều không phải là vấn đề, là thành viên tốt nghiệp đầu tiên của doanh trại huấn luyện tinh anh của căn cứ Tổ Ưng, Thủy Thanh Nhan là một trong số các thành viên nhận được sự chào đón nhiều nhất của các chiến binh ở căn cứ Tổ Ưng.
Chu Thiết cũng không ngờ rằng cô gái nhỏ bị chính tay anh bắt và thề sẽ giết lại trở thành nhân vật không thể thiếu trong căn cứ chỉ trong vòng chưa đầy một năm.
Trong một buổi tập luyện, Thủy Thanh Nhan vô tình phát hiện ra sức mạnh thánh quang của mình, cô có thể phát ra ánh sáng đặc biệt bằng cách sử dụng năng lượng trong cơ thể, khả năng này có tác dụng không thể tưởng tượng được trong việc chữa lành vết thương, đẩy lùi virus, làm sạch thức ăn.
Nói một cách dễ hiểu, miễn là vết thương bình thường không gây nguy hiểm cho các cơ quan quan trọng, hoặc nếu thời gian trì hoãn không lâu, Thủy Thanh Nhan có thể sử dụng năng lực thánh quang của mình để thúc đẩy quá trình chữa lành vết thương, đó chính là cách tốt nhất để cứu sống người bị thương.
Đáng ngạc nhiên hơn nữa là Thủy Thanh Nhan không hài lòng với vai trò “y tá” của mình, cô đã không ngừng rèn luyện khả năng thánh quang của bản thân, cuối cùng đã thành công tiến hóa ánh sáng biến nó thành kỹ năng “xích thánh quang”, chứng minh ánh sáng có thể biến thành hình dạng dây xích có khả năng tấn công và kiềm chế kẻ thù rất tuyệt vời!
Bằng cách này, Thủy Thanh Nhan đã trở thành một trong những nhân vật nổi tiếng nhất trong căn cứ. Trong doanh trại huấn luyện tinh anh mà cô ở, hầu hết đều là thanh thiếu niên, sự thành công của Thủy Thanh Nhan cũng đã truyền động lực cho họ. Trong các khóa huấn luyện sau đó, một số người có năng lực mạnh mẽ liên tục lần lượt xuất hiện.
Có điều, khi kế hoạch mở rộng căn cứ Tổ Ưng được thực hiện, những người trong các doanh trại huấn luyện tinh anh này cũng bộc lộ những thiếu sót chết người. Họ thiếu kinh nghiệm chiến đấu thực tế và hầu hết đều không thoát khỏi những rắc rối về tâm lý vì còn non nớt. Trong một số trận chiến với kẻ thù xâm nhập căn cứ, họ dễ dàng bị địch bắt được điểm yếu, bị giết, hoặc là bị lừa, khiến cho an toàn của căn cứ phải chịu rất nhiều uy hiếp.
Vì vậy, Điền Ba ra lệnh, bắt đầu từ khi thực hiện kế hoạch mở rộng căn cứ, mỗi thiếu niên tốt nghiệp từ doanh trại huấn luyện tinh anh đều phải đến trại chiến binh ngoại thành chọn một cựu chiến binh làm “giáo quan”, hai bên hợp tác để giết kẻ thù, với mục đích thúc đẩy những thiếu niên này trưởng thành với tốc độ nhanh nhất.
Nhưng đến đây lại xuất hiện vấn đề, kỹ năng của Thủy Thanh Nhan thực sự là một trời một vực, ngoại hình của cô gái nhỏ này cũng rất cao, quân lính bình thường khi hợp tác với cô ấy thường có chút sớm nắng chiều mưa, vậy thì sẽ xảy ra vấn đề. Vì vậy, chọn tới chọn lui, chiến sĩ ở ngoại thành chỉ có “ác ma” Chu Thiết mới phù hợp với Thủy Thanh Nhan, nhưng có rất nhiều người không biết, khi đó Thủy Thanh Nhan với thân phận người tị nạn bị bắt vào doanh trại huấn luyện tinh anh chính là chuyện tốt mà Chu Thiết làm ra… Không ngờ được là oan gia ngõ hẹp, một năm trôi qua hai người từng là kẻ thù lại hợp lại với nhau, còn trở thành sự kết hợp mạnh nhất giữa chiến sĩ và người trong trại huấn luyện tinh anh.