Chương 495. Chú chim mập lại giương oai
Nhưng trong tình trạng bây giờ, anh có thể đánh bại sự kết hợp giữa người đột biến não và sinh vật mạnh mẽ này không?
Nghĩ một lát, Thượng Ất cười nhạt nói: “Anh giết những người đó? Ha ha, không sao. Có điều, tôi muốn biết tại sao anh không giết Cao Tổ trước, dù sao anh ta và chúng ta cũng không cùng một loài!”
“Ha ha, anh ở cùng với tiến sĩ L đúng là trở nên càng ngày càng thông minh rồi, có điều đứng trước bộ não đã đột biến đến 55% là tôi đây thì bất kỳ mưu đồ nào của anh cũng là vô dụng. Thượng Ất, đừng tốn sức nữa, tôi đã hứa với Cao Tổ sẽ giúp anh ta giải quyết vấn đề con cái của anh ta sau khi trở về, liên minh bây giờ của chúng tôi không thể bị phá hủy chỉ bởi một lời nói của cậu đâu!”
“Em gái nó, người đột biến não thật sự quá xảo quyệt rồi!” Thượng Ất thầm cười khổ, tay phải vung Tinh Vực Cốt Đao lên, lập tức phóng ra đao mang nằm ngay trước mặt Cao Tổ Và Cao Trác Nhiên: “Tên bốc đồng này… Cao Tổ, anh nói đúng, tính cách của tên gia hỏa này quá nóng!”
Thượng Ất ở trước mặt chính là một lời không hợp liền vung đao lên, Cao Trác Nhiên khẽ lắc đầu, tiến lên nói: “Thượng Ất, cậu cho rằng cậu có thể đánh bại chúng tôi cùng lúc sao?”
“Đánh rồi hãy nói, đừng có phí lời!” Mặt Thượng Ất trầm xuồng, lưỡi Tinh Vực Cốt Đao lại kéo dài ra, toàn thân anh bao phủ trong một tia sáng xanh.
“Nhưng mà vì sao cậu lại muốn đánh, là bởi vì tôi đã giết mấy tên phế vật vô dụng đó sao? Thượng Ất, cậu đã tốn công sức tìm được đến nơi này, không phải là bởi vì muốn thông qua cánh cổng thiên giới trở về Trái Đất sao? Cánh cổng thiên giới đang ở ngay dưới đất, bây giờ tôi có thể dẫn cậu đến đó!”
Cao Trác Nhiên vội vàng nói, trên mặt nở nụ cười nhạt nhìn trông rất muốn đánh, lại khiến Thượng Ất sững sờ, tên này có lòng tốt thế sao, lại chủ động đề nghị muốn giúp mình?
“Tại sao ông phải làm như thế?” Thượng Ất không động đậy mà thay vào đó anh cầm Tinh Vực Cốt Đao chặt hơn.
Đối với Thượng Ất, rất khó để nói Cao Trác Nhiên là thù hay là bạn. Khi lần đầu gặp mặt, họ đang ở trong phòng thí nghiệm của tiến sĩ L, vì cây gậy thiên giới mà hai bên đánh nhau đến suýt nữa ngươi sống ta chết. Sau đó, vì chuyện của con gái Cao Trác Nhiên mà một thời gian mối quan hệ giữa anh và Cao Trác Nhiên dịu bớt đi rất nhiều, còn thầm có một chút thiện cảm.
Nhưng sự thật ở trên đời là sói luôn ăn thịt cừu. Cao Trác Nhiên là một người đầy tham vọng, ông ta không bao giờ cam tâm làm người đứng sau, đặc biệt là đứng sau tiến sĩ L. Thượng Ất là một trong những người mà tiến sĩ L tin tưởng và dựa dẫm, không có gì ngạc nhiên khi Cao Trác Nhiên coi Thượng Ất là cái gai trong mắt. Đương nhiên, Thượng Ất cũng không ngu xuẩn nghĩ rằng Cao Trác Nhiên thật sự đối xử với mình khác người khác mà gạt sự đề phòng sang một bên… Nói cách khác, Thượng Ất không tin Cao Trác Nhiên, từ đáy lòng anh không bao giờ tin tưởng ông ta!
“Đừng căng thẳng, tôi không ác ý với cậu.” Cao Trác Nhiên nhìn thấy Thượng Ất không động, trên mặt lộ ra vẻ không hài lòng nhưng vẻ mặt đó rất nhanh được thay thế bằng một nụ cười gượng: “Tôi và Cao Tổ cần sợi dây chuyền bạc của cậu, đưa nó cho tôi, tôi bảo đảm sẽ đưa cậu quay trở về Trái Đất!”
“Dây chuyền bạc? Dây chuyền không phải là ở…” Thượng Ất sửng sốt, ánh mắt vô thức nhìn xuống tiến sĩ L vừa ngã xuống đất lúc nãy.
Vì dẫn đường nên sợi dây chuyền bạc nằm trong tay tiến sĩ L. Bây giờ tiến sĩ L đang nằm trên mặt đất, hai tay bị người đè lên, chẳng trách Cao Trác Nhiên không nhìn thấy sợi dây chuyền bạc.
Nghĩ nghĩ, Thượng Ất bình tĩnh thu hồi ánh mắt, nhẹ giọng nói: “Sợi dây chuyền bạc ở chỗ tôi, trước hết anh phải nói vì sao cần nó!”
“Sợi dây chuyền bạc là vật phẩm trong chiến cơ màu bạc, chúng ta phải lấy nó để xác định vị trí của Trái Đất, nếu không sẽ bị mất phương hướng khi đi qua cánh cổng thiên giới, làm không tốt sẽ bị lạc vào sự hỗn loạn của thời không cuối cùng sẽ không thể nào quay trở lại được! Thượng Ất, chúng ta đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, cậu và tiến sĩ L một đường tìm tới đây, nhất định là đã kích phát công năng tìm kiếm của sợi dây chuyền bạc, giao nó cho tôi, để tôi đưa cậu về Trái Đất!”
Cao Trác Nhiên nói một cách bình tĩnh, nhưng ánh mắt của ông ta luôn nhìn trên người Thượng Ất và tiến sĩ L một cách đầy nghi ngờ. Rất rõ ràng, hành động trong vô thức vừa rồi của Thượng Ất đã khơi dậy sự nghi ngờ của ông ta, năng lực quan sát của người đột biến não quả nhiên danh bất hư truyền!
“Nếu tôi có thể dựa vào sợi dây chuyền để trở về Trái Đất thì tại sao tôi lại phải giao cho ông?” Nhìn thấy Cao Trác Nhiên trở nên nghi ngờ mình, Thượng Ất giả vờ bình tĩnh tiến lên một bước, giọng nói lạnh lùng: “Tránh ra cho tôi, nói không chừng tôi còn có thể đưa các người cùng đi, nếu không…”
Còn chưa nói xong, bóng dáng của Thượng Ất chợt lóe lên, tay trái nhanh như chớp túm lấy cơ thể của tiến sĩ L chuẩn bị đi, mà gần như cùng lúc, đồng tử của Cao Trác Nhiên mãnh liệt tìm kiếm, xung quanh thân thể Thượng Ất đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng vô hình khiến Thượng Ất lập tức có cảm giác cả người như bị song sắt nhốt lại, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu khó khăn.
“Hừm, tôi đã nói rất nhiều lần rồi, đừng có giở trò trước mặt người đột biến não. Nếu tôi đoán không sai thì sợi dây chuyền bạc đang ở trên người tiến sĩ L đúng không. Không ngờ được là cậu lại tin tưởng ông ấy như vậy, bảo vật quan trọng như vậy mà cũng giao cho ông ấy!”
Cao Trác Nhiên đi về phía trước mặt Thượng Ất, hai tay giơ về phía trước, ông ta đang kiềm chế hành động của Thượng Ất bằng lực tinh thần, uy lực so với tiến sĩ L dường như không phân cao thấp.
“Chết tiệt, dây chuyền bạc đang ở trong tay ông đây, ông có bản lĩnh thì tới đây mà lấy!”