Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 492: Chú chim mập giương oai




     Chương 492. Chú chim mập giương oai

“Thượng Ất, tôi đoán chúng ta sắp tìm được cánh cổng thiên giới rồi.”

Khi cả hai đi đến một nơi đầy vũng nước, tiến sĩ L đột ngột dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu rồi vung vẩy sợi dây chuyền bạc trong tay.

“Cái gì? Nhanh vậy sao? Không phải ông nói còn phải đi… Má, những thứ trên trời kia là cái gì vậy?”

Thượng Ất kinh ngạc nhìn bầu trời, chỉ thấy một màn sương mù tối như màn đêm đang nhanh chóng ngưng tụ lại. Trong vòng vài giây, những thứ này đã tạo thành một đám mây cuộn trào như sóng biển, nhìn thoáng qua không thể thấy được phạm vi rộng lớn như thế nào. Hơn nữa trong số đó thỉnh thoảng có một vài tia sấm sét nhấp nháy xuyên qua, những tia sét lớn từ trong đám mây đánh thẳng đứng xuống một vũng nước cách đó không xa rồi lập tức hóa thành hàng nghìn vòng cung màu xanh lam, nhảy nhót tản ra giống như một tấm lưới màu xanh lam.

“Quỷ Tích Vân, Quỷ Tích Vân đang được hình thành… Thượng Ất, chúng ta phải tăng tốc độ, nếu không một khi tầng mây xuất hiện bộ mặt quỷ thì chúng ta sẽ rất phiền phức!” Tiến sĩ L nghiêm nghị nói, lập tức tăng tốc độ, bỏ lại Thượng Ất ở phía sau rất xa.

“Chiết tiệt, ông lại lừa tôi, còn nói là mình chạy không nhanh?!” Nhìn tiến sĩ L chạy nhanh hơn cả chó săn, Thượng Ất miễn cường tăng tốc độ, hét lên từ phía sau: “Tiến sĩ L, Quỷ Tích Vân này không phải đã xuất hiện rồi sao, bây giờ chúng ta đi có còn kịp không?”

“Cái cậu nhìn thấy chỉ là hình dáng ban đầu của Quỷ Tích Vân khi mây mưa và điện tích giao nhau, những đám mây này sẽ dần co lại, cuối cùng tạo thành một đám mây có kích thước bằng một sân bóng đá. Khi điện tích trong đám mây tích tụ lại ở một mức độ nhất định, nó sẽ kích thích cho một số sinh vật huyền bí trong không khí, hình thành những bột xương mặt quỷ với mức độ ý thức nhất định. Khi đó, nếu chúng ta muốn tìm thấy cánh cổng thiên giới, thì phải đi qua vùng tấn công bằng tia điện của chúng, rất có khả năng chúng ta sẽ chết ở đó!”

Tiến sĩ L hét lớn, lúc này mưa rơi trên trời đã làm ướt hoàn toàn cơ thể ông, Thượng Ất đi theo ông cũng bắt đầu cảm thấy hô hấp càng ngày càng khó khăn.

“Mẹ kiếp, giá trị bức xạ trong mưa ít nhất cũng gấp 10 lần trong bụi, nếu cứ tiếp tục thế này thì chưa đến nửa tiếng nữa là mình đi đời rồi! Làm sao đây, lẽ nào thật sự phải liều mạng lao vào sao?”

“Thượng Ất nhanh lên! Những bộ xương mặt quỷ này đang hình thành ý thức, đừng để bị chúng bao vây, cánh cổng thiên giới đang ở phía trước!”

Tiến sĩ L hét lên một cách tuyệt vọng, dưới chân lại tăng tốc độ, đồng thời lực tinh thần cũng mở hết cỡ chống lại sấm sét đang ập xuống trước mặt để lao về phía trước. Mà lúc này Thượng Ất không còn do dự nữa mà tăng tốc độ lên cực hạn, thôi thúc tốc độ đạt tới cực hạn trong thời gian ngắn, liều mạng chạy tới, nhưng không ngờ, trên người anh đột nhiên lóe lên một tia sáng, một tia chớp dày bằng đùi người lớn lao thẳng về phía anh.

“Chết tiệt, lần này xong đời rồi!”

Thượng Ất lấy hai tay che đầu, trong lòng thầm nói không hay rồi. Lúc này bởi vì tốc độ tăng lên quá nhanh, Thượng Ất giống như một cung tên đứt dây, trong thời gian ngắn không thể dừng tốc độ của mình lại, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn mình đâm vào tia chớp!

“Ong!”

Đột nhiên, Thượng Ất cảm thấy bên tai có tiếng vo ve, cả người như rơi xuống ao, lực cản từ đám mâm Quỷ Tích Vân đồng loạt biến mất, chưa kể toàn thân còn có một cảm giác thư thái khó tả, nhìn tia chớp đang lao tới, anh chỉ có thể quay người lại, thân thể có thể như chim Vũ Yến xuyên qua khu rừng nhẹ nhàng nhanh chóng ẩn nấp.

“Chú chim mập! Là chú chim mập đang phóng ra lực trường trọng lực siêu cấp!”

Nhìn con chim nhỏ mập mạp thò đầu ra khỏi cánh tay, Thượng Ất nhìn cặp mắt đen sáng ngời của con chim nhỏ mập mạp với vẻ không tin được. Bất giác, hai mắt của chú chim nhỏ mập mạp phát ra ánh sáng lạnh như tia chớp, vô số trọng lực vô hình phóng ra từ cái miệng khẽ mở của nó, trọng lực xung quanh người Thượng Ất ba mét đều trở về trạng thái ở Trái Đất!”

“Chim mập, lần này may là có mày, không ngờ vào lúc quan trọng mày lại cứu tao một mạng!”

Thượng Ất sờ sờ cái đầu mũm mĩm của chú chim mập, nhất thời không khỏi cảm khái. Trước khi lên đường đến căn cứ Đế Đô gặp tiến sĩ L, mình sợ anh chàng nhỏ bé này sẽ chết đói nên tiện tay mang theo nó, không ngờ cuối cùng nó lại cứu mình, thật là một màn khiến người khác không thể tượng tượng được.

“Ầm ầm ầm!”

Đúng lúc Thượng Ất đang cảm khái, dị tượng lại xuất hiện lần nữa. Trong lúc chú chim nhỏ đang không ngừng phóng ra trọng lực, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm đám mây Quỷ Tích Vân, hai cánh nhỏ non nớt không ngừng vỗ dường như muốn bay lên không trung muốn chiến một trận sinh tử với bộ xương mặt quỷ trong đám mây Quỷ Tích Vân.

Chú chim mập có thân hình giống như một con chim bồ câu, hai cánh của nó chưa mọc ra lông dài nên không thể bay được, vì vậy chú chim nhỏ mập mạp chỉ có thể bất lực nằm trong vòng tay của Thượng Ất phát ra những tiếng kêu quái dị.

“Chuyện gì vậy, chú chim mập biết đám mây Quỷ Tích Vân sao? Sao mày với nó lại giống như không đội trời chung vậy?”

Chú chim mập biết mây Quỷ Tích Vân làm không chỉ Thượng Ất kinh ngạc mà ngay cả tiến sĩ L cũng rất ngạc nhiên, bởi vì chuyện này hoàn toàn là vô lý!

Chú chim mập từ nhỏ khi ở Trái Đất đã luôn đi theo Thượng Ất, trong vòng chưa đầy nửa năm nay nó chưa từng rời khỏi tầm mắt của Thượng Ất, nếu đã từng nhìn thấy mây Quỷ Tích Vân thì chỉ có thể nhìn thấy ở trong mơ thôi.

Đám mây Quỷ Tích Vân tiếp tục thu nhỏ lớp che phủ của đám mây, một số lượng lớn bộ xương mặt quỷ bắt đầu phóng ra từ đám mây che phủ. Dưới cơn gió lớn và mưa phùn, những bộ xương này bắt đầu nuốt lấy điện tích, để lại những hoa văn giống như cây xanh giữa không trung, sau đó bắt đầu nhanh chóng hạ thấp độ cao, không ngừng bay quanh Thượng Ất và chú chim mập.