Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 491: Lại bị lợi dụng rồi (2)




     Chương 491. Lại bị lợi dụng rồi (2)

“Thượng Ất, tôi biết bây giờ cậu đang rất tức giận, còn có nghi ngờ tôi, nhưng cậu nhất định phải tin tôi không có ác ý với cậu!” Tiến sĩ L giải thích, chỉ vào yêu nữ dâm đãng đang không ngừng run rẩy trên mặt đất: “bộp” một tiếng, trên người yêu nữ dâm đãng có thêm một vết thương, máu xanh đậm chảy dọc theo vết thương.

“Thượng Ất, nhìn xem, máu của yêu nữ dâm đãng này và người dơi lúc trước có gì khác nhau?”

“Ấy, tại sao không có màu đen?” Thượng Ất kêu lên, quay đầu lại hỏi: “Tại sao lại như vậy? Không phải là thế giới này bị nhiễm xạ hạt nhân sao?”

“Đây chính là vấn đề!” Tiến sĩ L dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào vết thương của yêu nữ dâm đãng, khi máu xanh đậm chạm vào đầu ngón tay ông ta lập tức kêu nhẹ một tiếng, đây chính xác là máu bị nhiễm phóng xạ của yêu nữ dâm đãng đang ăn mòn ngón tay của tiến sĩ L, nhưng sức mạnh ăn mòn của nó ít hơn nhiều so với màu thuần màu đen của người dơi.

“Cậu nhìn thấy chưa, trong cơ thể của yêu nữ dâm đãng cũng có bức xạ hạt nhân, nhưng điều kỳ lạ là dường như yêu nữ dâm đãng có thể hấp thụ sức mạnh của nội tiết tố nam để giảm mức độ phóng xạ trong cơ thể. Theo quan sát trong vài ngày qua của tôi, mâu xương cụt của yêu nữ dâm đãng thực sự là một cơ quan quan trọng trong cơ thể chúng, tất cả các tiết tố nam mà chúng ăn vào đều được lưu trữ ở đây!”

Vừa nói, tiến sĩ L vừa đưa tay vuốt ve ngọn mâu dài ở đốt sống của yêu nữ dâm đãng và tiếp tục nói.

“Tôi khẳng định rằng cơ quan thần kỳ này có một vai trò rất quan trọng khác ngoài là công cụ chiến đấu đó chính là chống lại bức xạ hạt nhân. Nếu tôi có thể kiếm được nhiều mâu xương cụt hơn, tôi sẽ chiết xuất dung dịch tủy xương trong đó để chống lại bức xạ hạt nhân. Có điều, cậu cũng thấy rồi đấy mâu xương cụt của yêu nữ dâm đãng sẽ chỉ bật ra khi mạng sống của cô ta bị đe dọa hoặc là khi đang ở trạng thái điên cuồng chiến đấu. Mặc dù gông xiềng ý niệm của tôi có thể dễ dàng kiểm soát cô ta nhưng không thể kích hoạt ngọn mâu bằng xương cụt, trừ khi tôi chọn cách trực tiếp giết chết cô ta. Nhưng như thế, tôi sẽ không thể đưa cô ta trở lại Trái Đất mà còn sống…”

Quả nhiên trước sau như một vẫn lừa người… Thượng Ất cười khổ, lấy tay che bụng nói: “Ông không thể nói trước với tôi được sao? Cái lỗ trên bụng tôi có thể nhét vừa một quả dưa hấu, ông không cảm thấy kết quả này đối với tôi là rất không vui sao?”

“Theo những gì tôi biết về cậu, nếu tôi nói thật với cậu toàn bộ thì sẽ có đến 90% là kế hoạch sẽ thất bại, cho nên tôi tạm thời phải để cậu chịu khổ một chút.” Tiến sĩ L nói rồi lấy một chiếc gạc trong ba lô ra nhanh chóng băng bó vết thương cho Thượng Ất, toàn bộ quá trình đều rất bình tĩnh khiến sắc mặt Thượng Ất trầm xuống.

“Dù sao kế hoạch của chúng ta cũng thành công rồi, tuy vết thương của cậu rất nghiêm trọng nhưng không đến mức chết người, gen amip sẽ nhanh chóng làm lành vết thương của cậu trong vòng 15 phút, trong khoảng thời gian này tôi có thể cắt thứ bằng xương cụt này xuống!”

Tiến sĩ L vỗ vai Thượng Ất và ra hiệu cho anh nằm xuống cạnh Trương Thần để nghỉ ngơi một lát. Thượng Ất không còn cách nào khác đành phải nằm xuống thì phát hiện Trương Thần đang cười toe toét với mình: “Anh cũng đã được lĩnh giáo phong cách của tiến sĩ L rồi đúng không, khụ khụ. Cả đời này tôi chưa từng sợ ai, nhưng tôi vừa gặp tiến sĩ L thì như chuột thấy mèo… ha ha ha.”

“Tên gia hỏa này… im đi, đợi lát nữa anh sẽ…” Thượng Ất đang nói thì dừng nhưng Trương Thần không thèm để ý mà tiếp tục nói: “Không sao, tôi nghe thấy cuộc nói chuyện giữa anh và tiến sĩ L rồi, cần năng lượng sinh mệnh của tôi thì cứ lấy đi, nhưng anh phải đồng ý giúp tôi một việc… Cắt ngón tay út của tôi xuống, đem về Trái Đất giao cho con trai tôi, nói với đứa nhỏ rằng cha nó không phải là một người nhút nhát, nó cũng không thể làm một người nhút nhát! Còn có… nói với tên nhóc đó, mau chóng tìm một người vợ rồi sinh con trai, đừng để cho Trương gia chúng ta phải tuyệt hậu!”

“Ừ… Được, con trai của anh tên gì, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”

“Nó tên Trương Phong, năm nay mười hai tuổi, vóc người cao gầy như giá đỗ…” Nói đến con trai, Trương Thần giống như nhìn thấy ánh sáng, sắc mặt đỏ bừng. Thượng Ất không nói nên lời… mười hai tuổi… đúng thật là không còn nhỏ nữa!

Trương Thần chết rồi, bị chính tay tiến sĩ L giết chết.

Khi phát hiện thấy Trương Thần trong trạng thái hưng phấn, rõ ràng là đang trong trạng thái tái sinh, tiến sĩ L đã dùng lực tinh thần kích thích máu của anh ta dồn về tim, không do dự dùng đầu sợi dây chuyền bạc đâm thật mạnh vào tim Trương Thần, cưỡng ép bơm năng lượng sinh mệnh ở trạng thái tinh huyết trong máu anh ấy vào sợi dây chuyền bạc.

Có hiệu quả rồi!

Nhìn sợi đây chuyền bạc phát ra một tầng ánh sáng trắng mỏng, cảm xúc Thượng Ất lẫn lộn. Trương Thần liên tục mỉm cười đặc biệt là khi thấy Thượng Ất lấy ngón tay út của anh ta cầm vào trong lòng bàn tay, Trương Thần mỉm cười như một đứa trẻ. Nhưng Thượng Ất không cười được, trong lòng anh thở dài, không phải là vì nữ yêu dâm đãng đã hại chết Trương Thần, cũng không phải bởi vì tiến sĩ L bình tĩnh mà lãnh đạm… mà là bởi vì những nghi hoặc không thể hiểu được, rốt cuộc tất cả những điều này là vì cái gì? Rốt cuộc ai là thủ phạm khiến con người gặp phải thảm họa như thế này?

Đôi mắt Thượng Ất toát ra ngọn lửa cuồng bạo, nhưng cả người lại càng lúc càng lạnh. Giờ khắc này anh thề sẽ tìm ra sự thật của tất cả mọi chuyện này, không phải bởi vì Trương Thần mà bởi vì hàng triệu con người đã chết ở nơi đất khách quê người như Trương Thần…

Trong hang động của yêu nữ dâm đãng, sau khi bị mất ngọn mâu xương cụt thì yêu nữ dâm đãng sống không được năm phút, thi thể được chôn bên cạnh xác của Trương Thần, biến mất vĩnh viễn trong bóng tối. Thượng Ất lê bước chân nặng nề cùng tiến sĩ L lên đường, đi về phía trước tìm đám mây Quỷ Tích Vân.