Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 480: Vết nứt nhỏ của thời không trên quả táo




     Chương 480. Vết nứt nhỏ của thời không trên quả táo

“Tiến sĩ L, rốt cuộc đây là đâu, sao ông lại ở đây?” Thượng Ất lo lắng hỏi, không ngờ tiến sĩ L lại khẽ lắc đầu đáp: “Đây không phải là nơi để nói chuyện, anh đi theo tôi!”

Vừa nói, tiến sĩ L đặt hai tay trái phải lên không khí, trong không trung dường như xuất hiện thêm hai bức tường, những người dơi kia lập tức dạt sang hai bên, cho dù chúng có răng và móng vuốt cũng không thể nào lao tới được.

“Thật lợi hại!” Nhìn thấy cảnh này Thượng Ất không khỏi hết lần này tới lần khác cảm thấy kinh ngạc.

Chỉ hơn nửa năm không gặp, sức mạnh dị thường trong não của tiến sĩ L dường như đã mạnh hơn trước. Từ động thái tách nhóm quái vật một cách tự nhiên đã cho thấy khả năng phát triển trí não của ông ấy phải cao hơn Cao Trác Nhiên ít nhất là một cấp. Dưới tình trạng của sự triệt tiêu của trọng lực và bụi bức xạ cùng xảy ra, cho dù có là một kẻ mạnh như Thượng Ất cũng chỉ có thể sử dụng được 1/5 sức mạnh của mình, nhưng nhìn tiến sĩ L có thể thấy được, ông ta không bị ảnh hưởng gì, chỉ có thể nói là tên này quá biến thái!

“Không cần phải ngạc nhiên, siêu trọng lực ở đây thúc đẩy sự phát triển não của tôi. Hơn nữa, vận may của anh cực kỳ tốt, nửa giờ trước tôi vừa mới đột phá giá trị biến dị não lên 60%, bây giờ có thể dễ dàng đối phó với đám người dơi này. Có điều đây chỉ là ban ngày, vào ban đêm, nhờ có sự nhiễu loạn của ánh trăng làm gia tăng đáng kể sức mạnh và tốc độ của những người dơi này, khi đối mặt với bọn họ tôi cũng không thể dễ dàng như thế này nữa, chứ đừng nói là những linh hồn hay là vong hồn của người khổng lồ.

Tiến sĩ L vừa nói chuyện vừa dẫn đầu đi trước, mặc kệ vẻ mặt của Thượng Ất phía sau đang giống như một kẻ ngốc.

“60% não bộ… người dơi… linh hồn… vong hồn người khổng lồ. Mẹ nó, những thứ này là cái gì vậy, lẽ nào chỗ này thực sự là địa ngục sao, tại sao mỗi một cái tên nghe đều đáng sợ như vậy?”

Thượng Ất đi sau tiến sĩ L không ngừng nói, ánh sáng xung quanh nhắc nhở Thượng Ất rằng dường như bây giờ tiến sĩ L đang dẫn anh dần dần đi sâu vào trong lòng đất, một nơi tương tự như hầm trú ẩn dưới lòng đất.

“Được rồi, chúng ta đến rồi, anh có thể yên tâm ở đây nghỉ ngơi, ở góc kia có thức ăn và nước uống, đợi anh nghỉ ngơi xong rồi tôi có một vài câu hỏi muốn hỏi anh!” Vào đến trong hầm, tiến sĩ L cởi ba lô, cầm chai nước suối uống một hơi. Thấy Thượng Ất khó hiểu nhìn mình, tiến sĩ L cười giải thích: “Năng lượng bức xạ hạt nhân trong không khí quá đậm, uống nhiều nước sẽ giúp anh giải độc các chất độc hại, đương nhiên anh thì không sao rồi, các gen amip trong cơ thể anh sẽ tự động tiết ra một số hormone để giúp anh làm sạch các chất độc bức xạ. Nói thật, thể chất của tên gia hỏa nhà anh cũng khá phù hợp với nơi này đấy.”

“Nghe ông nói như thế, tôi cũng phải uống một ít, vừa rồi đôi cánh quỷ của tôi bị bụi bức xạ trong không khí phá hủy, vừa hay uống chút nước để bù lại… Ây, chuyện gì vậy, sao đôi cánh quỷ của tôi lại trở về như cũ rồi, rõ ràng vừa rồi chúng khô héo…”

Khi Thượng Ất nâng đôi cánh quỷ lên, một cảnh tượng khiến anh kinh ngạc xuất hiện. Đôi cánh quỷ vừa bị bụi phóng xạ ở không khí xâm nhập bây giờ đã gần như khôi phục lại bình thường, lớp ánh đen sẫm chảy trên bề mặt giống như một lớp màng bảo vệ, nhanh chóng nuôi dưỡng những vùng khô và hư hại trên cánh.

“Ha ha, anh không cần phải quá kinh ngạc đâu, vừa rồi tôi đã nói rồi thực ra môi trường ở đây cực kỳ phù hợp với thể chất của anh. Trên thực tế, tôi đoán rằng gen amip trong cơ thể của anh là đến từ một môi trường giống như thế này ở thời cổ đại, vì vậy thể chất của anh ở đây được khôi phục rất nhanh!”

Tiến sĩ L nói, lấy từ trong ba lô ra một gói lương khô quân dụng đưa cho Thượng Ất rồi bình tĩnh nói: “Tôi biết cậu có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi tôi, cậu không cần phải gấp, tôi sẽ cố gắng hết sức giải thích cho cậu, nhưng cậu phải chuẩn bị tâm lý, có một số chuyện đến tôi còn không rõ vì vậy không có cách nào giải thích rõ cho cậu được.”

“Vậy sao… được rồi, tôi sẽ nghe kỹ.” Thượng Ất ăn mấy miếng lương khô sau đó cầm lấy nước khoáng uống rồi yên lặng chờ tiến sĩ L giải thích.

“Trước khi tôi đến đây, có lẽ Cao Trác Nhiên cũng đã giải thích cho các cậu về nguyên lý của cánh cổng thiên giới. Từ một góc độ nào đó, cánh cổng thiên giới giống như một vết nứt thời không, khi con người đi qua vết nứt, họ thực sự có thể đến một nơi hoàn toàn khác về không gian và thời gian so với Trái Đất. Đó, giống như quả táo này…”

Có lẽ nhận ra Thượng ẤT không hiểu mình nói gì, tiến sĩ L lấy một quả táo từ trong ba lô ra đặt trước mặt Thượng Ất, sau khi điều chỉnh cẩn thận vị trí của quả táo, ông ấy dùng ngón tay nhẹ nhàng khoét một lỗ nhỏ trên bề mặt quả táo rồi tiếp tục nói: “Nếu như coi quả táo này là Trái Đất thì cánh cổng thiên giới chính là cái lỗ này, có thể cậu nghĩ rằng chúng ta sẽ đi sâu vào trong quả táo sau khi đi qua lỗ hổng này, nhưng thực tế những vết nứt thời không phức tạp hơn chúng ta tưởng rất nhiều, chúng có thể biến thành như thế này…”

Vừa nói, ngón tay của tiến sĩ L nhẹ nhàng luồn vào trong cái lỗ trên quả táo, Thượng Ất đột nhiên sững sờ, ngón tay của tiến sĩ L không hề biến mất trong quả tào mà là đi ra ngoài từ trên đỉnh của quả táo!

“Tiến sĩ L, ông… cơ thể ông bị biến dị rồi, sao ngón tay của ông lại dài như vậy?”

“Ha ha, Thượng Ất, đừng quên, tôi là một người đột biến não, làm sao tôi có thể để cho cơ thể mình trở nên giống như những thứ thoái hóa đó? Ngón tay của tôi không có dài ra, nếu không tin, anh hãy tự mình thử xem!” Tiến sĩ L mỉm cười nhìn Thượng Ất, trong mắt tràn đầy vẻ khích lệ.