Chương 479. Tiến sĩ L đến rồi
Đá vụn liên tiếp đập lên đầu con quái vật, lần đầu tiên Thượng Ất cảm nhận được sự vui vẻ khi lấy gạch đánh người. Nhưng điều rất bất lực đó là những cú ném đầu tiên trông rất ngầu, nhưng sau khi phạm vi tấn công bị rút ngắn sẽ dẫn đến anh rất dễ bị thương… Lũ quái vật cánh dơi bắt đầu phản công, sử dụng bốn móng vuốt sắc nhọn dưới đôi cánh của chúng!
“Phù!”
Khi con quái vật thứ năm bị đánh chết, một con quái vật đã tấn công Thượng Ất. Vì vậy, một vết máu sâu xuất hiện trước ngực của Thượng Ất, bộ giáp lỏng đủ mạnh để chống lại đạn bắn tỉa lại trở nên mỏng manh như giấy trước mặt những con quái vật này.
Thượng Ất sửng sốt, nhanh chóng di chuyển một đoạn xa, quan sát kỹ càng áo giáp của mình. Thượng Ất phát hiện bộ giáp ban đầu rất mềm dẻo nhưng không biết từ bao giờ đã trở nên khô giòn, dùng tay chạm vào thôi cũng xuất hiện một vết nứt rõ ràng.
“Chuyện gì vậy? Bộ giáp của mình là do chính tiến sĩ L chế tạo bằng da thú cấp vương, tại sao lại đột nhiên mất đi hoạt tính?” Thượng Ất âm thầm cảm thấy không hay rồi, trong trận chiến trước, anh đã cố hết sức tránh máu đen của quái vật cánh dơi để không bị nó ăn mòn, nhưng bây giờ áo giáp của anh đã biến thành vừa cứng vừa giòn, dần dần mất đi hoạt tính, mới khiến cho suýt nữa bị đối phương móc tim.
Quá quỷ dị rồi, trận chiến này không thể nào tiếp tục được nữa!
Lần đầu tiên Thượng Ất nảy sinh ý định rút lui. Nhìn quái vật cánh dơi liên tục xuất hiện, Thượng Ất từ bỏ ý định lục soát thi thể để tim tinh hà năng lượng, tâm niệm của anh vừa động thì đằng sau đột nhiên xuất hiện một đôi cánh quỷ to lớn bay lên không trung, giống như hai đám mây đen bay trên đỉnh đầu anh.
“Mẹ nó, không chọc nổi cũng không trốn được sao? Tất cả đều giương cánh ra, ông đây lại sợ tụi bay sao?!”
Thượng Ất hét lớn một tiếng, cục đá trong tay nhanh như chớp đập vào con quái vật cánh dơi gần nhất, sau đó dưới chân sinh ra cuồng phong, đôi cánh ác quỷ đưa anh bay thẳng lên trời!
“Hừ hừ, đợi ông đây tìm được cánh đối phó tụi bay, sẽ quay lại giết tụi bay đến mảnh giáp cũng không còn!” Nhìn con quái vật đang co rúm trên mặt đất, Thượng Ất vươn hai tay giơ ngón giữa lên, rồi quay người rời đi, nhưng đột nhiên toàn thân lại cảm thấy ớn lạnh, sức mạnh của đôi cánh quỷ nhanh chóng biến mất, giây tiếp theo, Thượng Ất bộp một cái rơi mạnh xuống mặt đất.
“Chết tiệt… tại sao lại thế này, đôi cánh quỷ của mình… tại sao?” Cả người Thượng Ất choáng váng, còn chưa kịp đứng lên đã vặn vẹo đôi cánh quỷ trước, không khỏi cảm thán một tiếng, ngay trước mặt anh, đôi cánh quỷ vốn cứng rắn như thép lại trở nên nhợt nhạt và xám xịt như chiếc áo giáp của anh, lộ ra vẻ vô hồn như một khúc gỗ chết!
“Mình hiểu rồi… hóa ra không chỉ có máu đen có tác dụng ăn mòn mà năng lượng chứa trong cát bụi ở đây cũng có tác dụng tước đoạt năng lượng! Nhưng mà cái gì có thể khiến toàn bộ thế giới ở đây bị ăn mòn? Lẽ nào là vũ khí hạt nhân tạo thành bức xạ?
Sự thật được làm rõ, Thượng Ất rơi vào tình trạng cực kỳ hoảng loạn.
Đây là thế giới gì vậy, ngay cả không khí cũng chứa đầy bụi tước đoạt năng lượng đáng sợ. Đến lúc này, Thượng Ất mới nghĩ tới đặc điểm của những tòa nhà xung quanh và đột nhiên đoán được liệu có phải là ở đây đã từng xảy ra chiến tranh hạt nhân không? Bởi vì chỉ có sức mạnh bức xạ của vũ khí hạt nhân mới có thể khiến sinh vật và môi trường bị ăn mòn. So với mặt đất, không khí có nhiều cát và bụi nên bức xạ mạnh hơn, đây chính là lý do mà đôi cánh quỷ chỉ bay được nửa phút trên không trung thì đã mất hết sức mạnh.
“Ha ha ha!”
Sau khi tìm ra mấu chốt, Thượng Ất đột nhiên bật ra tiếng cười kỳ quái. Tiếng cười xuyên qua những bức tường đổ nát làm cho tất cả đám quái vật ở xung quanh đều kinh ngạc đứng lại, hai trong mắt rỗng tuếch phát ra ánh sáng lạnh lẽo không biết đang nghĩ gì.
“Không ngờ, ông đây trùng sinh ở thế giới khác lại rơi vào bước đường thê lương như thế này? Ông trời ơi, ông là đang đùa tôi sao, để cho tôi chết cùng với đám người đen đủi này?”
Thượng Ất từ trên mặt đất đứng lên nhìn xung quanh, lần này ánh mắt anh nhìn đám quái vật cánh dơi xung quanh từ lặng lẽ chuyển thành thương cảm sâu sắc. Thượng Ất cảm thấy nếu mình đoán không lầm thì đám quái vật cánh dơi này không phải là dã thú mà là con người bị biến dị trong bụi nổ hạt nhân… thành phố đổ nát này cũng không phải mảnh đất cằn cỗi, mà tất cả những sinh vật ở đây đều bị ảnh hưởng bởi bức xạ mà trở thành nửa người nửa quỷ!
“Không được, mình không thể chết ở nơi quỷ quái này được! Mình phải tìm được đường về, mình còn muốn sống vui vẻ với vợ và con trai! Sợi dây chuyền đáng chết, mau có phản ứng cho tao, ông đây sắp bị mày hố chết rồi!”
Nhìn thấy vô số con người bị biến thành quái vật tụ tập tản mát ở quanh đây, Thượng Ất biết nếu không có kỳ tích xảy ra thì có lẽ hôm nay anh sẽ phải chết ở đây. Bây giờ, thứ duy nhất có thể cứu anh chính là sợi dây chuyền bạc này, vì tự nó có thể mang nó đến đây thì đồng nghĩa với việc nó cũng có thể đưa chính nó ra ngoài, nhưng nếu không có năng lượng thì phải làm thế nào mới có thể kích phát nó đây?
“Này, anh còn gõ nó nữa thì nó có thể sẽ thật sự chết ở đây đó, sản phẩm công nghệ của người ngoài hành tinh này rất dễ vỡ!”
Một giọng nói yếu ớt vang lên sau lưng Thượng Ất, trong lời nói còn có chút trêu chọc. Nhưng mà giọng nói này rơi vào tai Thượng Ất không khác gì âm thanh của thiên nhiên, anh đột nhiên quay đầu nhìn thấy bóng dáng gầy gò trước mặt, không khỏi kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Tiến sĩ L, sao lại là ông?”
“Đương nhiên là tôi rồi, trong đống đổ nát này ngoài tôi ra còn có ai có thể đẹp trai hơn đám người dơi kia?” Tiến sĩ L nhẹ nhàng cười, ánh mắt đầy nhẹ nhõm khi nhìn Thượng Ất. Sau khi lang thang trong thành phố đổ nát này trọn vẹn ba ngày, Thượng Ất là người Trái Đất đầu tiên mà ông gặp được, trong lòng không khỏi cảm thấy vui vẻ.