Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 478: Không chọc nổi, cũng không trốn được




     Chương 478. Không chọc nổi, cũng không trốn được

Nhưng khi Thượng Ất quyết định đi về phía trước tiếp tục kiểm tra tình hình, một màn kinh dị đột nhiên xuất hiện, cái đầu khổng lồ giống như đầu lâu đột nhiên ngẩng lên, trực tiếp đi tới nơi cao hơn đầu Thượng Ất hai mét, sau đó liền thấy một cái đầu khổng lồ nhô ra từ góc tường, nửa người trên lộ ra lại được kết nối với hai cái cánh khổng lồ mỏng như cánh của một con dơi!

Em gái nó, đây là cái thứ gì vậy? Thượng Ất theo bản năng lùi lại phía sau, nhưng anh đột nhiên nhận ra những con quái vật hình cánh dơi như vậy có ở khắp nơi trên các bức tường xung quanh mình, khi anh không chú ý chúng đang nhanh chóng bò về phía này với đôi cánh to lớn!

Đã bị bao vây rồi? Thượng Ất nhíu mày thật sâu, trong lòng nổi lên một tầng mây đen.

Thượng Ất không sợ bị quái vật bao vây, nhưng Thượng Ất lo lắng vì trước đó mình lại không cảm giác được. Dường như ở thế giới khác này, không chỉ có sức mạnh và tốc độ bị suy yếu mà ngay cả các giác quan cũng không còn nhạy bén như trước, thậm chí trước khi bị quái vật chạm vào cũng không phát hiện ra được.

“Được thôi, không cần biết thế nào, đánh trước đã rồi nói!”

Thượng Ất sử dụng Tinh Vực Cốt Đao, chân đạp trên mặt đất, một đao kiếm quang màu xanh lam phóng ra như ngựa phi, trong khoảng khắc đó chỉ có một tiếng “cu cu” kinh hoàng truyền đến, đầu và cơ thể của con quái vật cánh dơi khổng lồ bị tách ra làm hai bụp một tiếng động mạnh rơi xuống đất rồi bay ra xa vài mét.

“Chẳng qua cũng chỉ thế thôi! Còn không hung dữ bằng những con quái thú trong căn cứ Tổ Ưng, nếu tính theo giá trị năng lượng thì con quái vật cánh dơi này chỉ có khoảng 10.000!”

Một đao giết chết kẻ thù, Thượng Ất đã rất quyết tâm.

Con quái vật nửa người nửa dơi này trông rất dữ tợn nhưng không được mạnh mẽ lắm, người bình thường cũng có thể dùng gậy giết chết được một con. Có điều, rõ ràng Thượng Ất đã nghĩ vấn đề hơi đơn giản một chút, sau khi con quái vật nửa người nửa dơi bị một đao chặt đứt, máu đen từ cổ nó phun ra tung tóe khắp nơi, một số chúng sau khi bắn vào Tinh Vực Cốt Đao của Thượng Ất thậm chí còn phát ra tiếng “xèo xèo” giống như nước sôi dội lên thanh kim loại nung nóng, mùi tanh bốc lên rất rõ ràng.

“Thế mà máu của thứ này lại có thể ăn mòn được Tinh Vực Cốt Đao của mình?”

Nhìn lưỡi đao màu xanh của Tinh Vực Cốt Đao bị ăn mòn, Thượng Ất tròn mắt, trong lòng đầy kinh hãi. Từ khi Tinh Vực Cốt Đao tiến hóa đến nay, Thượng Ất đã giết không biết bao nhiêu quái vật và đối thủ bằng ánh sáng của đao, chưa cái gì có thể phá hủy nó cũng như chưa từng gặp phải hiện tượng ăn mòn và tiêu hao năng lượng như thế này. Những thứ máu đen này giống như axit sunfuric đặc, lại giống như một đám dã thú đói khát, một khi chúng bám vào Tinh Vực Cốt Đao, lưỡi đao sẽ bị chúng nuốt chửng và suy yếu với tốc độ có thể nhìn thấy rõ ràng.

“Lần này rắc rối rồi, nếu cứ tiếp tục như thế, có lẽ trận chiến còn chưa kết thúc, Tinh Vực Cốt Đao của mình đã phế rồi!”

Thượng Ất nhìn quái vật cánh dơi từ trên các bức tường xung quanh đang từ từ tiến đến, trong lòng buộc phải hạ quyết tâm tàn nhẫn, Tinh Vực Cốt Đao biến mất, Trọng Kiếm Vô Công ngay lập tức cắt đứt cổ bốn con quái vật gần nhất!

“Phù phù! Tư tư!”

Tình huống làm cho Thượng Ất không thể chấp nhận được lại xuất hiện, những thứ máu đen này giống như là kẻ thù không đội trời chung với vũ khí năng lượng tự nhiên, chúng vẫn nhanh chóng ăn mòn vũ khí như trước, bất kể đối phương là Tinh Vực Cốt Đao hay là Trọng Kiếm Vô Công. Vì vậy, Thượng Ất dùng Trọng Kiếm Vô Công chém đứt ba con quái vật, trên thân kiếm xuất hiện một một vết hở rất rõ ràng, trông rất khủng bố.

“Má nó, ta không tin! Thao Thiết Cốt Cung bắn cho ta!”

Ba ánh sao rực rỡ liên tiếp bắn ra giữa không trung, dưới sự củng cố năng lượng của Thao Thiết Cốt Cung, ba mũi tên năng lượng ngay lập tức bắn trúng cái đầu đáng sợ của con quái vật. Nhưng cảnh tượng khiến Thượng Ất sụp đổ lại tiếp tục xuất hiện, những mũi tên năng lượng này quả thực là bất khả chiến bại, chúng nhẹ nhàng xuyên qua cơ thể của con quái vật, nhưng khi máu của con quái vật bắn ra dính vào những mũi tên năng lượng nay thì chúng giống như bông tuyết dưới ánh mặt trời, chỉ trong thời gian nháy mắt hoàn toàn bị thiêu rụi, không còn một dấu vết!

Thượng Ất bỏ cuộc rồi, anh không ngờ rằng, trận chiến đầu tiên ở một thế giới khác lại khó khăn như vậy, những con quái vật máu đen này đơn giản là được thiết kế riêng cho anh còn những thứ máu đen này chính là kẻ thù trời sinh của vũ khí năng lượng, tất cả những vũ khí này trước mặt bọn chúng đều trở nên vô dụng, những lợi thế mà anh có được hoàn toàn biến mất.

Thượng Ất không cam lòng ngẩng đầu nhìn những con quái vật này, trong lòng nhanh chóng nghĩ biện pháp đối phó. Nhưng sau khi nghĩ đi nghĩ lại, Thượng Ất bất lực nhận ra mình không còn cách nò khác để tiêu diệt lũ quái vật này ngoài việc tự mình chiến đấu. Nhưng nhìn quanh chỗ này, trong phạm vi vài kilomet toàn là hoang tàn đổ nát, thứ có thể gọi là vũ khí duy nhất chính là những tảng đá vỡ lớn nhỏ, chẳng lẽ lại phải đánh nhau như bọn côn đồ ngoài đường phố, dùng những viên gạch này để đánh nhau?

“Mẹ nó, nếu có Vân Lãng hoặc là tiến sĩ L ở đây thì tốt quá rồi, năng lực nguyên tố và tấn công tinh thần của họ đoán chừng muốn đối phó với những thứ này cũng thành vấn đề!” Thượng Ất bất đắc dĩ ngồi xuống đất nhặt một hòn đá lên, bóp chặt trong tay, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười khổ: “Thêm trọng lực thực sự không phải chuyện đùa, viên đá này chắc cũng phải gần hai trăm cân, dựa vào sức mạnh của mình nữa chắc cũng có thể đánh gục vài con quái vật? Ba con hay là năm con? Hừ, đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, cao thủ lại rơi đến nước phải lấy đá đánh nhau!”

“Bang bang bang!”