Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 421: Trận chiến cuối cùng của Thú Vương




     Chương 421. Trận chiến cuối cùng của Thú Vương

“Con gấu ngốc nghếch, đừng có kêu la om sòm nữa, Tống Địch ở bên kia kìa…”

Đỗ Kiều Kiều vỗ nhẹ lên đầu Hùng Thiên, ngón út chỉ vào một góc bên cạnh. Hùng Thiên ngơ ngác nhìn sang, thấy Tống Địch đang ngồi xổm quay lưng ra ngoài, không biết đang làm gì.

“Tống Địch, cháu sao vậy? Có chuyện gì sao?” Thượng Ất bước tới, khẽ cau mày.

Vì những suy đoán từ trước, suốt dọc đường Thượng Ất luôn chú ý đến Tống Địch. Vừa rồi Si Thù cũng đã nói với Thượng Ất về những suy đoán của cô về thân thể minh linh nói cho anh, Thượng Ất không thể không chú ý hơn đến từng cử chỉ của Tống Địch.

“Cháu không sao, chỉ là cháu hơi sợ…” Tống Địch ngồi xổm dưới đất, thân hình gầy gò run lên, nghẹn ngào nói: “Chú Thượng Ất, chú nói cháu không phải là tai họa, nhưng mà mấy năm nay toàn bộ những người thân cận với cháu đều gặp phải tai họa một cách quái lạ. Trước khi cháu đến Đế Đô, cha mẹ cháu vừa mới ly hôn, cô cô có lòng tốt đã đưa cháu đến Đế Đô để thư giãn, nhưng vào ngày đầu tiên đã xảy ra vụ tai nạn tàu hỏa rồi bị dã thú cắn chết, cho đến bây giờ cháu vẫn không biết xương cốt của cô cô đang ở nơi nào.

Còn có những bạn học đó của cháu, lúc mới đến, tổng cộng có 20 người, nhưng mà cho đến bây giờ chỉ còn lại cháu và Kiều Kiều, cháu sợ là nếu cháu tiếp tục đi theo mọi người thì sẽ hại mọi người…”

“Vì thế, cháu muốn rời khỏi chúng ta?”

Thượng Ất bình tĩnh nhìn Tống Địch, không biết là nên vui mừng hay tức giận.

“Cháu không biết, hu hu, những gì mà chị Si Thù vừa nói khiến cháu rất sợ hãi, cháu không biết phải làm sao cả?”

Tống Địch thì thào, thân hình gầy gò khiến khi người ta nhìn cô nổi lên cảm giác thương hại.

“Hơn nữa, vừa nãy khi cháu sử dụng kỹ năng làm suy yếu sức mạnh, cháu cảm thấy có một sức mạnh nào đó đang gọi mình, sức mạnh đó đang ở trước mặt của chị Si Thù… Cháu cảm thấy rằng chỉ cần cháu tiếp tục đi về phía trước, một điều gì đó khủng khiếp nhất định sẽ xảy ra!”

“Sức mạnh gọi cô? Nói cho tôi biết, cụ thể đó là loại sức mạnh gì?”

Nghe thấy lời nói của Tống Địch, Si Thù cũng tò mò nghiêng người về phía trước. Sống dưới lòng đất nhiều năm như vậy, cô chưa từng nghe nói về thứ gì đáng sợ hơn nước ở nơi này.

Không giống như vừa rồi, Si Thù giờ đây đang nắm chặt vật được tôn sùng nhất của tộc Si Vưu ở trong tay, vật tổ của chiến thần Si Vưu.

Đây là một cái đĩa kim loại tương tự như những tấm kim loại biến hình khác, nhưng sức mạnh của nó thì những miếng kim loại thông thường không thể so sánh được.

Theo ghi chép được truyền thừa lại của tộc Si Vưu, chỉ cần Si Thù nhỏ máu vào vật tổ của chiến thần này, vật tổ sẽ phát ra một sức mạnh cực lớn, tất cả các con thú sẽ phải thần phục và chịu sự điều khiển của Si Thù.

Vì vậy, với vật tổ chiến thần trong tay, Si Thù không sợ bất kỳ con thú nào dưới lòng đất này, ngược lại gặp được con thú hay thứ gì đó vừa hay để cho vật tổ chiến thần được rèn giũa lại, thể hiện uy phong.

“Không rõ nữa, em chỉ cảm thấy thứ đó rất đáng sợ, nó cho em cảm giác giống như là… những đỉnh núi khổng lồ và biển cả, uy nghiêm và không thể chiến thắng… em thật sự cảm thấy sắp có chuyện không hay xảy ra!”

Tống Địch không ngừng run rẩy lắc đầu, nhưng vẻ mặt Thượng Ất lại càng lúc càng lạnh.

“Đây có phải là một cái bẫy do thế lực bí ẩn đo giăng ra nữa không? Nó đang điều khiển Tống Địch, hay là hy vọng dùng Tống Địch để can thiệp vào việc mình lấy những tinh hồn đặc biệt và ngăn cản sức mạnh của mình tăng lên?”

Các loại suy nghĩ hiện ra, sau khi từ từ hiểu ra chân tướng, Thượng Ất đã bắt đầu có thói quen dùng góc độ âm mưu để nhìn tất cả những hiện tượng phi lý.

Thế lực bí ẩn đó mạnh đến mức khiến Thượng Ất phải đặc biệt quan tâm đến nó. Nhưng những điều này Si Thù không biết, cô chỉ nghĩ rằng Tống Địch sợ hãi, không do dự lấy vật tổ chiến thần của Si Vưu ra cầm ở trong tay, cô an ủi Tống Địch: “Em gái nhỏ, đừng sợ, không có con quái vật nào có thể làm tổn thương anh ấy đâu.”

Ngay khi vật tổ chiến thần của Si Thù được lấy ra, một cảnh tượng đột nhiên xảy ra!

Thế giới xung quanh lòng đất vốn yên tĩnh vắng lặng đột nhiên rung chuyển dữ dội giống như động đất, cùng với hàng loạt tiếng động ầm ầm xung quanh, nó chấn động đến mức khiến đám người Thượng Ất liên tiếp ngã xuống, thậm chí còn không đứng dậy nổi.

“Chuyện gì vậy? Si Thù, cô đã làm gì?”

Thượng Ất tức giận nhìn Si Thù, trong mắt tràn ngập tức giận. Si Thù vừa lấy ra vật tổ của chiến thần, thế giới dưới lòng đất lập tức gần như sụp đổ, nếu nói Si Thù không làm loạn thì có chết Thượng Ất cũng không tin!

“Tôi… tôi không có làm gì, tôi vừa mới lấy ra vật tổ chiến thần… Ơ, đợi đã, tôi còn chưa có kích hoạt vật tổ, sao vật tổ lại phát sáng?”

Si Thù nhìn vật tổ của chiến thần Si Vưu ở trong tay như nhìn thấy ma, lúc này, trên vật tổ hiện lên đầy hoa văn bí ẩn, có một tia sáng tối rất nhịp nhàng, giống như có người đang thở, lại giống như là có một sức mạnh bí ẩn nào đó hô ứng, trông cực kỳ cổ quái.

“Đừng nói nữa, mau đưa chúng ta đến nơi an toàn ngay lập tức nếu không chúng ta sẽ bị chôn ở đây!” Không dám chậm trễ, Thượng Ất vội vàng giục mọi người rời đi, trong đầu óc suy nghĩ nhanh: “Chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Lẽ nào mình đoán đúng rồi, quả nhiên Tống Địch có vấn đề? Cô bé chỉ nói không muốn đi cùng mình thì đã xảy ra chuyện rồi, xem ra sức mạnh thần bí đã quyết tâm có chết cũng không từ bỏ… Có điều, trận động đất này dường như cũng có liên quan đến vật tổ chiến thần của Si Thù, bà nội nó, lão tử chỉ muốn tìm một ít tinh hồn đặc biệt để nâng cao sức mạnh mà phiền phức thế sao?”

Một đường tránh né, mọi người đều loạng choạng đi tới Tinh Động mà Si Thù đã nói, lúc này, động đất cực lớn dưới lòng đất đã dần dần lắng xuống, thỉnh thoảng chỉ còn xuất hiện chấn động dữ dội, khiến cho tim mọi người đều treo lên đến cổ họng.