Chương 385. Ảo ảnh hổ quỷ dị
Còn chưa kịp suy nghĩ về sự kỳ lạ của vua sói, Thượng Ất đã thúc ngựa tiến về phía trước, sự xuất hiện của Tống Địch khiến Thượng Ất kinh ngạc nhưng cũng là kinh hỉ. Từ lâu, Thượng Ất đã lo lắng cho sự an nguy của Hoàng Long, lòng trung thành của anh với gia đình Thượng Ất là không gì sánh được, tài thiện xạ và ma thuật kỳ lạ của anh cũng trở thành trợ thủ đắc lực của Thượng Ất.
Thật đáng tiếc khi không nghe thấy được tin tức của Hoàng Long, nhưng khi hôm nay anh nhìn thấy Tống Địch, trái tim Thượng Ất lập tức thắt lại.
“Tống Địch, đã xảy ra chuyện gì? Mau nói cho anh biết!”
Khoảng cách giữa hai bên thu hẹp lại, lúc này Thượng Ất mới chú ý tới vẻ hoảng sợ trên mặt Tống Địch, ánh mắt thất thần nhìn Thượng Ất, một cảm giác khó chịu lập tức dâng lên trong lòng Thượng Ất.
“Tôi… tôi không biết gì cả, hãy gọi tôi là Mèo Đen, đây là… ngài đoàn trưởng yêu cầu!” Tống Địch thì thào nói, đồng thời thu mình lại về phía sau những người xung quanh, cô ấy có vẻ rất sợ hãi Thượng Ất đi tới.
“Nghe thấy chưa, ở đây không có người anh muốn tìm, tên này quá đáng ghét, lại dám bảo dã thú cắn tôi, anh cho là Lâm Hổ tôi dễ bắt nạt lắm sao?
Người đàn ông mặc váy da thú tức giận nói, đồng thời giơ hai tay lên, những tia sáng trắng chói mắt đột nhiên phóng ra từ trên đôi tay ở trên không, và sau đó một con hổ chói lọi xuất hiện trước mặt Thượng Ất.
"Hả? Đây là thứ gì vậy? Hắn là một con hổ sao, sao lại đột nhiên biến thành một con hổ lớn?"
Thượng Ất vất vả điều khiển bước chân của ngựa, sự xuất hiện bất ngờ của con hổ sặc sỡ khiến Quan Tiểu Dĩnh cảm thấy rất bất an, đây là cảm giác sợ hãi bẩm sinh của các loài, và nó cũng chứng tỏ rằng con hổ này thật sự là do người đàn ông mặt chiếc váy da động vật biến thành.
“Hừ hừ, đã biết sợ rồi sao? Tôi đã nói rồi, hôm nay đoàn trưởng đại nhân đã sắp xếp cho tôi đảm nhiệm hổ, anh dám coi thường tôi, bây giờ tôi sẽ cho anh biết tôi là một con hổ như thế nào!”
Người đàn ông mặc váy da thú tên Lâm Hổ lớn tiếng, thậm chí còn thốt ra tiếng nói của người từ miệng một con hổ dữ, điều này khiến cho Thượng Ất cảm thấy rất kỳ quái.
Thượng Ất nhìn chằm chằm con hổ tuyệt đẹp trước mặt, khả năng tri giác trong nháy mắt không ngừng cung cấp những thông tin năng lượng khác nhau, nỗi kinh hoàng trong lòng anh càng tăng lên.
“Quả nhiên có cổ quái, con hổ mà Lâm Hổ biến thành không phải là một cơ thể vật chất mà là một ảo ảnh hổ được tạo thành từ các năng lượng cơ thể thuần túy nhưng nó có kết cấu của một cơ thể thực… Chuyện này đúng là chưa nghe nói bao giờ, nguyên tắc cấu tạo của nó là gì? Công nghệ ứng dụng năng lượng tiên tiến này chắc không kém gì tạo hóa của Thượng Đế trong truyền thuyết, e rằng ngay cả lão già tiến sĩ L kia cũng không làm được.
Thượng Ất giật mình nghi hoặc, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường. Cho dù là hổ thật như Cao Tổ mà Thượng Ất còn dám đánh, vậy thì anh còn sợ cường giả linh thú sao?
Hơn nữa, Thượng Ất rất tò mò không biết tại sao Lâm Hổ lại có thể biến được một con hổ năng lượng như vậy, anh quyết định tự mình bắt Lâm Hổ này để xem tên này biến thành người hổ như thế nào.
Nghĩ đến đó, Thượng Ất ra hiệu cho vua sói chạy đi, còn anh xoay người đi thẳng về phía Lâm Hổ, đồng thời hai tay đan vào nhau, trong tay lập tức xuất hiện một thanh kiếm to.
Trọng kiếm Vô Công chuyên phá vỡ năng lượng và vật chất trên thế giới, bao gồm cả sức mạnh tinh thần của bộ não. Tuy nhiên, Thượng Ất không có ý định dùng nó để giết người, anh dùng cây kiếm như một thanh gỗ rộng tát thẳng vào mặt Lâm Hổ đến ngất xỉu. Tuy nhiên, một cảnh tượng mà Thượng Ất không ngờ tới đã xảy ra, khi Trọng Kiếm Vô Công xuất hiện, mười mấy người trong trang phục khác nhau xung quanh Lâm Hổ đồng loạt giơ hai tay lên trời, cùng phát ra những tiếng kêu quái dị, một ánh sáng trắng chói mắt nổi lên.
Xảy ra chuyện gì vậy, biến hình tập thể?
Thượng Ất kinh ngạc nhìn một đám mèo, chó, thỏ, bò, cừu và những động vật khác xuất hiện trước mặt, không do dự cầm chặt Trọng Kiếm Vô Công, trong lòng tự hỏi, lẽ nào gần đây Vô Công trở nên mạnh mẽ hơn rồi, sao lại gây ra động tĩnh lớn như vậy?
Nhưng không giống như biến hóa vừa rồi của Lâm Hổ, lần này bởi vì có quá nhiều người, ngay cả cô bé Tống Địch cũng biến thành một con mèo đen nhỏ đáng yêu, cho nên rốt cuộc Thượng Ất cũng phát hiện ra manh mối.
Thượng Ất thấy rõ, ngay trước khi những người này biến thành thần thú, trên tay bọn họ đều có một miếng kim loại, trong có khắc hoa văn giống như Thái Cực Quyền, năng lượng chảy trong miếng kim loại đó rất dồi dào, trong quá trình nó sản sinh liên tục đã tạo thành hình dạng của một con quái thú.
Điều này rất kỳ lạ, giống như một cuộc thi lập trình robot mà Thượng Ất đã tham gia trước ngày tận thế. Trong cuộc thi đó, các thí sinh lần lượt ráp các linh kiện điện tử khác nhau, sau khi nguồn điện được bật lên, những con vật giống như thật xuất hiện trước mặt khán giả.
Bây giờ, miếng kim loại hình tròn được khắc hoa văn Thái Cực Quyền này giống như lõi tính toán của những con robot đó, năng lượng chảy trong đó chính là linh kiện điện tử, nhưng nếu so sánh thì miếng kim loại hình tròn này có cảm giác khoa học và công nghệ mạnh hơn: “Robot cơ thể năng lượng” dưới sự điều khiển của nó gần như không thể phân biệt được với đồ thật.
Nhưng có một điều mà Thượng Ất chưa tìm ra được, tại sao những mảnh kim loại này lại phản ứng mạnh mẽ với kiếm năng lượng của anh như vậy? Lẽ nào Trọng Kiếm Vô Công và những mảnh kim loại này có thể cộng hưởng với một tần số nhất định? Hay là do sự xuất hiện của Vô Công đã kích thích cơ chế tự vệ của những miếng kim loại Thái Cực Quyền này?
Hình như có rất nhiều bí ẩn, Thượng Ất cẩn thận suy nghĩ, rồi lại nhìm chằm chằm Lâm Hổ đang ở trong trạng thái hổ báo trước mặt, lớn tiếng nói: “Nghe này, tôi tới đây không phải là vì muốn gây phiền phức, nói với đoàn trưởng Thú Vương của mọi người, Cao Tổ bảo tôi đến để xin đồ vật.”
“Cao Tổ thực sự bảo anh đến? Hắn gọi anh đến làm gì?”