Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 244: Mẹ sơn dương!




     “Mẹ kiếp, vẫn chưa hết sao, tại sao càng lúc càng nhiều quái vật vậy, bọn chúng từ đâu chui ra vậy?” Hoa Anh Hùng lập tức dừng lại, thiếu chút nữa trực tiếp nhào vào lòng con quái vật.

Con quái vật này cao khoảng 2m, thoạt nhìn có vẻ giống cơ thể con người đang cúi mình, nhưng khi cẩn thận nhìn kỹ trên người chúng, sẽ thấy những sợi lông trắng mọc chi chít khắp cơ thể giống như sơn dương, trong đó một số chỗ trên da, còn có lông tơ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường đang điên cuồng sinh trưởng.

Kỳ dị nhất chính là cái đầu của nó, trên một mặt phẳng giống như mặt người, hai con mắt to nhồ ra, trong bóng tối toát ra một tia sắc bén khiến người khác khiếp sợ. Hai bên đỉnh đầu, hai sừng nhọn mọc nghiêng hướng lên trên, nhìn qua không khác gì sừng sơn dương.

Quái vật sơn dương! Cmn chính là một con quái vật sơn dương tiêu chuẩn!

Bước chân Hoa Anh Hùng nhanh chân lùi về phía sau, bàn tay vẫn không quên nắm cánh tay Quan Tiểu Dĩnh, lại không ngờ cơ thể Quan Tiểu Dĩnh bị chấn động, vậy mà bước chân đi thẳng đến chỗ quái vật sơn dương, trong miệng phát ra tiếng khóc nức nở: “Mẹ! Tại sao mẹ...Sao mẹ lại biến thành như thế này, hức hức hức!”

“Mẹ?”

Hoa Anh Hùng ngơ ngác nhìn Quan Tiểu Dĩnh, lúc này anh ta mới để ý thấy trên người con quái vật sơn dương này hình như đang mặc một chiếc áo khoác nữ màu đỏ, hoa văn màu đen sẫm trên đó là kiểu áo của mẹ Quan Tiểu Dĩnh, đó là kiểu dáng bình thường dì Vương hay mặc!

"Trời ạ, sao dì Vương lại trở thành quái vật rồi?”

Hoa Anh Hùng hết hồn nhìn quái vật sơn dương, lúc này quái vật sơn dương đã ôm Quan Tiểu Dĩnh vào trong ngực, đôi mắt to đỏ hoe chứa đầy tình mẹ dịu dàng. Nhưng ngay sau đó, quái vật sơn dương đột nhiên ngửa mặt lên trời kêu lớn, trong tiếng kêu thảm thiết của quái vật nửa người nửa dê kỳ dị, nhân tính trong mắt bà nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự khát máu.

“Không ổn! Dì Vương còn đang biến hóa, Tiểu Dĩnh cẩn thận quái vật!”

Bản thân Hoa Anh Hùng chính là một người biến dị, anh ta cực kỳ hiểu những biến hóa trên người dì Vương có nghĩa gì, bản chất nhân tính đang bị thú tính nguyên thủy chiếm giữ, dì Vương luôn hòa nhã với mọi người sẽ nhanh chóng trở nên đáng sợ như những quái vật khác.

“Bà ấy không phải quái vật, bà ấy là mẹ tôi! Bà ấy sẽ không hại tôi!” Quan Tiểu Dĩnh quay đầu khóc lớn, hai tay ôm chặt thắt lưng dì Vương, mặc cho Hoa Anh Hùng dùng lực kéo thế nào cũng không buông tay.

“Tiểu Dĩnh, cô tỉnh táo một chút, tôi biết dì Vương rất yêu cô, nhưng bây giờ bọn họ đã biến thành quái vật không có lý trí, nếu chúng ta không chạy thì thật sự sẽ không kịp nữa.”

Hoa Anh Hùng lo lắng nhìn về phía sau, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, “quái vật cua”, “lợn da xanh”, “quái vật rắn” còn có ‘quái vật nhầy nhụa” tàn bạo nhất đã gần như giết chết toàn bộ người trong phòng, chỉ có mười mấy tên thuộc hạ của Hoắc Chính Vân đang ngoan cố dựa vào góc tường chống lại. Càng kinh khủng hơn là, số lượng quái vật dường như ngày càng tăng, những người sống sót giây trước vẫn đang cố gắng chống lại lũ quái vật, giây sau đã phát hiện ra rằng người bên cạnh mình đột nhiên có những chiếc răng nanh sắc nhọn, mạnh bạo cắn cổ người gần nhất.

“Đi ... Chúng ta đi đâu đây?” Quan Tiểu Dĩnh quay đầu nhìn Hoa Anh Hùng, tràn đầy nước mắt buồn đau: "Anh Hùng, anh đối xử với tôi rất tốt tôi sẽ ghi nhớ, kiếp sau tôi nhất định sẽ báo đáp anh.... Anh Hùng, anh tự đi đi, tôi muốn ở lại với mẹ tôi!”

“Tiểu Dĩnh cô đừng như vậy, dì Vương đã như thế này...Ui trời, không tốt, quái vật đến rồi! Mẹ kiếp, lần này thực sự phải chết ở đây sao?”

Hoa Anh Hùng giơ cao thanh sắt, đây là vũ khí rắn chắc nhất mà anh ta có thể tìm thấy. Đáng tiếc trước một bầy quái vật, thanh sắt nhỏ bé này giống như một que diêm, trông yếu ớt không có chút uy hiếp. Mà đúng lúc này, “quái vật cua” với tốc độ bò sát nhanh nhất đã lao đến trước mặt họ, đồng thời vung những chiếc kẹp lớn lên cao!

"Mẹ kiếp, giờ mạng nhỏ sắp đi đời rồi ! Quái vật cút ngay cho tôi!”

Hoa Anh Hùng quơ gậy sắt lung tung, thỉnh thoảng lại có tiếng kim loại từ trên không truyền tới, đó là tiếng thanh sắt đập vào cái kìm của quái vật, hai cái kìm lớn cứng nhắc của đối phương vậy mà cứng nhắc giống như thép, thanh sắt đập lên cũng chỉ loang ra vài đốm trắng, ngay cả một vết nứt cũng không có, ngược lại tay Hoa Anh Hùng tê dại, mấy lần không nắm chắc cây gậy suýt nữa bay ra ngoài...Tình hình cực kỳ nguy cấp, giống như thây ma trong phim, những quái vật bề ngoài kỳ lạ này này hoàn toàn không biết đau khiến người khác kinh hồn bạt vía.

“Tiểu ... Tiểu Dĩnh, đi! Gừ, đừng ở lại...đi!”

Đột nhiên, phía sau Tiểu Dĩnh phát ra một tiếng gầm gừ đau đớn. Trong giọng nói không rõ ràng, dì Vương cố gắng phun ra mấy chữ, sau đó nhảy dựng lên, thân thể cao lớn nhất thời đẩy “quái vật cua” ngã lăn xuống đất.

Không ai có thể ngờ rằng, trong đau đớn tột cùng, dì Vương vậy mà vẫn có thể duy trì ý chí và nỗ lực bảo vệ an toàn cho con gái. Va chạm phát ra tiếng động long trời lở đất, Hoa Anh Hùng trơ mắt nhìn hai chiếc sừng dê trên đầu dì Vương lập tức xuyên thủng lớp vỏ cứng của “quái vật cua”, cặp sừng sắc nhọn dài gần nửa mét đâm thẳng vào người đối phương.

“Răng rắc!”

Quái vật cua dường như mất khả năng ngôn ngữ, sau khi bị thương nặng vậy mà không kêu thành tiếng, nhưng hai chiếc kìm liên tục kẹp vào người dì Vương, tiếp theo hai cái kìm vặn vẹo, sau lưng và cổ dì Vương đột nhiên xuất hiện hai vết thương đáng sợ. Trong đó vết thương chí mạng ở gần ngay cổ, có thể thấy rõ một đoạn xương màu trắng nhạt gãy lìa, chiếc kẹp to khủng khiếp của quái vật cua thiếu chút nữa kẹp đứt cổ dì Vương!

“Mẹ!”

Quan Tiểu Dĩnh kêu lên thảm thiết, ở phía trước mặt, thân thể dì Vương từ từ ngã xuống đất, máu vẫn phun ra dù cô có cố gắng thế nào cũng không ngăn được. Mà đúng lúc này, khoảng hơn chục người sống sót thuộc hạ của Hoắc Chính Vân ở bên kia ồ lên hoan hô, hóa ra bọn họ may mắn giết được quái vật heo da xanh bằng cách đánh lửa, hơn nữa còn tìm thấy tinh thể năng lượng to lớn từ xác chết.

“Đây là một thứ tốt, nghe nói thứ đồ chơi này có thể đổi lấy hơn chục cô gái ở một số căn cứ của người sống sót, mà bọn họ đều là trinh nữ!”

Một người đàn ông cao gầy ghen tị nhìn tinh thể trong cơ thể quái vật lợn, trong tiềm thức muốn đưa tay chạm vào, nhưng không ngờ một bàn tay to lớn đột nhiên nắm lấy tinh thể, tiếng nói hung ác theo đó truyền tới.

“Vật này thuộc về tôi! Vì mọi người anh trai tôi đã chết trong tay lũ quái vật, để báo đáp anh ấy sau này các người phải nghe lời tôi, biết không?”

“Chuyện này...... Biết rồi, Hoắc Chính Văn…lão đại. Sau này mọi người sẽ nghe lời cậu, nhưng có chỗ tốt thì cậu cũng phải nghĩ đến chúng tôi!” Giọng nói vui vẻ vang lên xung quanh, một người có vóc dáng cường tráng trong đám đông, một người đàn ông có khuôn mặt giống Hoắc Chính Vân kiêu ngạo hất đầu tiếng nói ồm ồm: “Đó là lẽ tự nhiên, có chỗ tốt khẳng định sẽ không quên mọi người. Nhưng bây giờ không phải là lúc để chia chiến lợi phẩm, mọi người mau nhìn xem, ở đó có hai con quái vật chém giết lẫn nhau. Chúng ta rèn sắt khi còn nóng giết chết cả hai, sau khi tìm thấy tinh thể năng lượng thì lập tức đi đổi các cô gái, chúng ta mỗi người một cô!”

“Đúng, mỗi người một cô! Đều phải là gái trẻ xinh đẹp!”

“Đi thôi, đi thôi, đi giết những con quái vật đó, chúng ta có thể giết chết quái vật lợn, chúng ta cũng có thể giết những con quái vật khác! Mọi người cùng xông lên!”

“Đúng, cùng xông lên!”

Có lẽ là do vô tình giết chết quỷ lợn đã cho bọn họ tự tin, có lẽ mấy chữ “gái trẻ xinh đẹp” đã kích thích dục vọng nguyên thủy nhất trong lòng bọn họ...Nói tóm lại, dựa vào lòng dũng cảm, mấy chục người đàn ông hung hãn đứng đầu là Hoắc Chính Đình giơ vũ khí trong tay, không do dự lao đến lối đi, chuẩn bị giết quái vật cua và dì Vương.