Thượng Ất nói xong quay sang nói với Điền Ba: “Đội trưởng Điền Ba, cậu sẽ phụ trách một đội khác. Tôi cần cậu trước đêm nay đưa người đến sân vận động quốc gia, cách thành phố mười km về phía nam, sau đó chuẩn bị để đóng giữ ở đó lâu dài.”
“Sân vận động quốc gia? Đóng giữ lâu dài?” Điền Ba sửng sốt theo tiềm thức hỏi: “Lão đại Thượng Ất l, nơi đó có nguồn nước sao? Trong ấn tượng của em chỉ có tiếp tục đi về phía nam năm km có một nơi là vịnh Thanh Hà, sao chúng ta không đi đến đó?”
“Vịnh Thanh Hà không còn nữa, hãy tin tôi.”
Trước sự nghi ngờ của Điền Ba, Thượng Ất lắc đầu chắc chắn, không ai hiểu rõ môi trường Kinh Đô sau bão hơn hắn. Giờ phút này toàn bộ hàng trăm nguồn nước lớn nhỏ trong Kinh Đô chỉ còn lại một nguồn nước lớn ở thị trấn Trường Hưng gần ngoại ô phía tây. Ngoài ra các nguồn nước thích hợp cho số lượng lớn con người trong toàn bộ Kinh Đô đều đã biến mất, chỉ còn lại những ao nhỏ hoặc dòng suối nhỏ, căn bản không thể đáp ứng đủ như cầu hàng trăm nghìn người sống sót trong Kinh Đô.
“Vậy chúng ta đến sân vận động quốc gia làm gì? Muốn mở căn cứ mới ở đó sao?”
Điền Ba nhìn Thượng Ất đầy nghi hoặc, chờ Thượng Ất giải thích. Sau khi ở chung trong một thời gian dài, Điền Ba đã hiểu rất rõ tính cách của Thượng Ất. Trước khi có sự chuẩn bị, Thượng Ất sẽ không bao giờ nhẹ nhàng đưa ra quyết định để cấp dưới liều mạng mà không hề hay biết. Thượng Ất quyết định như vậy nhất định là có lý do!
“Sân vận động quốc gia là công trình lớn nhất còn tương đối nguyên vẹn trong vòng bán kính mười km. Điền Ba, anh phải chiếm đóng càng sớm càng tốt sau đó chiêu mộ những người sống sót xung quanh càng nhanh càng tốt.” Thượng Ất lấy ra hai chai thủy tinh nghiêm giọng nói:“Côn trùng dẫn máu kích nổ trong lọ màu hồng này cũng chính là dung môi đã được pha loãng hàng trăm lần từ máu của tôi, không cần tôi nói anh cũng biết tác dụng của nó. Còn chiếc lọ màu đen này có chứa những hạt giống cải tiến của quỷ rêu, sau khi con người sử dụng, những hạt này sẽ bén rễ và nảy mầm trong vài giờ, sau ba ngày, quỷ rêu sẽ phát tán khắp cơ thể người và trở thành loài thực vật ký sinh sống sót nhờ hút máu và thịt của con người.”
“Trùng máu kích nổ và hạt quỷ rêu? Thượng Ất đang chuẩn bị làm gì. Không phải là hắn định cho những người sống sót vừa mới được chiêu mộ ăn đấy chứ?”
Nhìn về phía Thượng Ất, Điền Ba đột nhiên rùng mình. Mọi người có thể thấy được năng lực của trùng máu kích nổ tàn nhẫn như thế nào. Nhược điểm duy nhất của năng lực này là cần phải lấy máu của Thượng Ất để khống chế lưu lượng máu của đối phương, ép kích nổ sinh học trong cơ thể đối phương, gây sát thương diện rộng. Đây là một năng lực rất quỷ quyệt và đáng sợ, một khi ai đó không biết mà uống phải những trùng máu kích nổ này..... Bùm! Kết cục sau cùng của bọn họ chính là bị nổ thành từng mảnh nhỏ!
Nhưng rất hiển nhiên là Thượng Ất không có ý định dễ dàng buông tha cho những người sống sót được chiêu mộ, hạt giống quỷ rêu trong chai thủy tinh thứ hai sẽ trở thành cơn ác mộng cả đời cho những người này.
Điền Ba tận mắt nhìn thấy tên nhóc tên Từ Thiên tiến hành thí nghiệm hạt giống trên cơ thể chuột bạch, những hạt đen không có gì nổi bật đó chỉ cần một hạt thôi cũng sẽ hút những con chuột sống thành thịt khô trong vòng hai tiếng. Cuối cùng cơ thể chuột bạch phủ đầy rêu xanh.
Tổng kết lại là những thứ bên trong hai cái chai này đều là những thứ kinh khủng, Điền Ba rát khó có thể tưởng tượng được số phận của những người sau khi chạm vào những thứ này sẽ đau đớn thế nào.
Thượng Ất sẽ làm gì với những người đáng thương đó?
“Tôi cần điều chế một loạt bom người trung thành với tôi trong thời gian ngắn nhất, trong cuộc chiến tài nguyên tại thành phố vào tháng tới chúng ta mới có thể bất khả chiến bại, chúng ta mới có thể tự tin đàm phán với quân đội và có đủ tư cách để tiếp tục xây dựng căn cứ Lạc Bảo ở cố đô.
Thượng Ất nói với giọng điệu bình tĩnh lạ thường nhưng bất cứ ai cũng có thể nghe thấy sự dứt khoát và quyết tâm trong giọng nói của hắn.
“Nhưng mà Thượng Ất lão đại, những người sống sót kia có ngoan ngoãn uống trùng máu kích nổ và quỷ rêu không? Không phải anh nói sau siêu bão loài người có thể sống sót đều là tầng lớp tinh anh, sao có thể làm theo yêu cầu của chúng ta một cách dễ dàng chứ?”
Một giọng nói rõ ràng trong đám đông, Thượng Ất phát hiện ra người đặt câu hỏi là thợ máy An Tinh Vũ một trong những thành kỳ cựu. Người này vẫn luôn đi theo cùng với Thượng Ất chém giết, cuối cùng cũng đã hoàn thành một bước đột phá về thể chất trong quá trình luyện tập chăm chỉ tại Lạc Bảo, trở thành một trong số ít những dị giả có khả năng tiến hóa.
Giờ đây An Tinh Vũ không chỉ có một vóc dáng cường tráng mà còn tiến hóa khả năng sửa chữa ô tô thần kỳ. Chỉ cần được cung cấp đầy đủ dây cáp kim loại, anh ta có thể sữa chữa hoàn hảo bất kỳ bộ phận ô tô nào với tổng khối lượng không quá một tấn trong nửa tiếng.
Vì lý do này Thương Ất đặc biệt sắp xếp anh ta dưới trướng của Điền Ba.
Khả năng đặc biệt này của An Tinh Vũ có thể đảm bảo quá trình vận chuyển vật liệu và nhân sự ở mức độ lớn nhất. Có anh ta ở đây, cả đội giống như mang theo một cửa hàng sửa chữa ô tô di động. Những sự cố nhỏ thường gặp như thủng bánh xe, nổ bình xăng, đứt gãy giảm xóc... sẽ không còn là rắc rối của đội nữa. Mọi người chỉ cần dành ra một chiếc xe để thu gom và vận chuyển phụ tùng ô tô với kim loại, phần còn lại giao cho An Tinh Vũ là được.
Nhìn qua An Tinh Vũ không hề kiêu ngạo mà luôn giữ tỉnh táo, Thượng Ất hài lòng gật đầu kiên nhẫn nói: “Bọn họ sẽ hợp tác. Thử nghĩ xem khi một người sống sót đói khát, kiệt sức nhìn thấy một chai nước khoáng miễn phí và bánh mì ngọt, bao nhiêu người sẽ để ý tới mùi máu tanh nồng trong nước hoặc một thực vật nhỏ bé trong bánh mì?”
“Tôi hiểu rồi nhưng tôi vẫn còn một thắc mắc, tại sao chúng ta không tuyển những người sống sót ở gần đây mà phải vượt qua đống đổ nát để đến sân vận động quốc gia?” An Tinh Vũ hỏi một câu mà ai cũng quan tâm, ai cũng toát lên vẻ nghi hoặc. Từ lúc Hoàng Long được giao nhiệm vụ, mọi người đều ngạc nhiên không hiểu tại sao Thương Ất quyết định như vậy.
Cũng cùng ẩn nấp dưới lòng đất một tuần, tại sao Thượng Ất lại biết được nơi nào sẽ có nguồn nước, nơi nào vẫn còn nguyên vẹn sau siêu bão chứ? Chẳng lẽ Thượng Ất xem bói, hay là hắn lại tiến hóa thêm dị năng dự đoán có thể biết trước xu thế phát triển của thế giới?
“Đáp án cho câu trả lời này.....sẽ được công bố sau một tháng. Tôi chỉ có thể nhắc nhở cậu một tháng nữa sân vận động quốc gia ở Cố Đô sẽ trở thành nơi tất cả các thế lực phải tranh giành. Vì vậy trong vòng một tháng cậu phải xây dựng sân vân động quốc gia ở Cố Đô thành một pháo đài khổng lồ cực kỳ vững chắc!”
Thương Ất vừa nói vừa vẫy tay ra hiệu cho những người không phải chiến đấu khác mang tài nguyên ở Lạc Bảo ra. Vào lúc này Hoàng Long và Điền Ba đã sẵn sàng lên đường, vì vậy trên đống đổ nát, hầu như tất cả chiến binh chủ lực trong căn cứ Lạc Bảo đều khởi hành đúng giờ và nhanh chóng biến mất trong lớp cát bụi, biến thành một chấm đen nhỏ giữa không gian u ám.
“Lệ Á nghe đây, tôi biết cô đang nghĩ gì. Nhưng trước khi chúng ta thực sự nắm quyền kiểm soát vùng đất này, tôi mong cô có thể giúp tôi chăm sóc vợ con, được không?”
Thượng Ất lặng lẽ đứng bên cạnh Lệ Á, máy dò trên cổ tay cho thấy giá trị năng lượng sống của Lệ Á đã lên tới mười một nghìn. Mà đây là trạng thái cô vẫn chưa bật vòng tay năng lượng bảo vệ và song kiếm tử thần.
Trận siêu bão kéo dài bảy ngày đã khiến Lệ Á tiến thêm một bước dài hướng tới mục tiêu là siêu chiến binh của Amazons. Lúc này ngoài Thượng Ất ra, người có sức chiến đấu mạnh nhất trong toàn bộ Lạc Bảo chính là Lệ Á, ngoài ra chỉ có một con đường duy nhất để vào Lạc Bảo, Lệ Á hoàn toàn xứng đáng trở thành người giữ cửa bảo vệ của Lạc Bảo, nắm giữ sự an toàn của hàng chục người trong Lạc Bảo.