Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 143: Con nít và mẹ bĩm sữa đều giết!




     "Ha ha ha, bắn súng dở vậy mà dám lấy ra khoe, nếu là tôi thì đã không có mặt mũi gặp người, dúi đầu vào bùn rồi!”

“Thì đó, tưởng bọn này sợ mấy khẩu súng đồ chơi à? Chờ chút anh Tinh phát uy giết mày cho cá ăn!”

“Không không, không thể giết hết, phải giữ lại hai nhỏ ngực bự trong biệt thự, đợi anh Tinh hưởng thụ rồi anh em tụi mình cũng sung sướng một phát. Chậc chậc, tụi mày cũng thấy rồi, nhỏ kia ngực to còn hơn bóng rổ, nếu cặp ngực đó an ủi cậu nhỏ của chúng ta thì . . . sướng lên mây mày ạ, he he he!”

Uy hiếp, hăm dọa, lời tục tĩu như cơn mưa bay tới, Hoàng Long chậm rãi thay băng dạn mới cho súng tự động, khuôn mặt bình tĩnh không chút dao động như thể người phía đối diện là không khí.

Khi Hoàng Long ngước nhìn bờ sông bên kia, đôi mắt tràn đầy tơ máu lóe tia lo âu. Không còn nhiều đạn dược, tính luôn băng đạn mới thay thì trong tay gã chỉ còn gần một trăm phát đạn.

Còn về người khác, ví dụ như Mai Lập Tân, Tường Tử, ba bảo vệ cầm súng có càng ít đạn. Vì căng thẳng và bắn lung tung nên trước khi đám người sống sót được Thượng Ất thu nhận đã lãng phí hơn một nửa đạn dược trong cuộc chiến. Về sau Hoàng Long cấm bọn họ không được chủ động bắn kẻ địch, phải chờ họ đến gần trong phạm vi ba mươi mét mới được nổ súng.

Dù vậy hơn một nửa kẻ địch chết do công của Hoàng Long, chỉ có Mai Lập Tân biểu hiện tốt một chút. Trong xung đột vừa rồi nam nhân trung niên kia chia sẻ chút áp lực cho Hoàng Long, bắn chết bốn, năm kẻ địch định xông ra từ trong góc.

Tình hình rất bi quan, Hoàng Long nhìn dân lang thang vênh váo đứng ở bờ bên kia, bản năng nhìn chân cầu. Dưới chân cây cột thứ bốn có thuốc nổ C4 màu ngà vuông vức gắn vào vòm cầu, băng dán màu đen dán cột điều khiển ngòi nổ.

Đêm qua Hoàng Long thừa dịp buổi tối yên tĩnh lén dán thuốc nổ dưới chân cầu quanh đảo giữa hồ, nhấn nút một phát là bốn cây cầu đá nối vói đảo và tất cả sinh vật trong phạm vi ba mươi mét sẽ thành phấn.

Cục thuốc nổ C4 có thể nổ sập một tòa nhà này là thủ đoạn phòng ngự cuối cùng của Hoàng Long, khi súng tự động bắn ra viên đạn cuối cùng cũng là lúc gã nhấn nút điều khiển. Hoàng Long thà bị nổ tan xương nát thịt cùng đám dân lang thang chứ không cho phép ai đi qua cầu đá uy hiếp con trai nuôi Thượng Nhạc Nhạc của mình.

Đương nhiên nếu còn chút hy vọng vớt vát thì Hoàng Long sẽ không hy sinh như vậy. Nếu nổ sập tất cả đường đi ra ngoài thì đảo giữa hồ sẽ thành hòn đảo cô đơn, trong vòng mấy ngày tất cả mọi người, bao gồm Thượng Nhạc Nhạc sẽ bị chết đói.

Bơi đi?

Hoàng Long nhìn mặt nước lăn tăn sóng gợn, nhếch mép cười khổ. Từ khoảnh khắc gã ném xác dân lang thang thứ nhất xuống hồ nhân tạo trong tích tắc bị cắn thành bộ xương thì ý nghĩ xuống nước hoàn toàn xếp xó. Trong sông có thứ gì, thứ rất khủng bố.

Một người trưởng thành trừ máu, da, lông, xương ra toàn thân có ít nhất ba, bốn chục ký thịt tươi. Trong thiên nhiên những động vật săn mồi hung mãnh như sư tử, cọp, linh cẩu, báo hoa ăn ba, bốn chục ký thịt người nhanh nhất cần nửa tiếng, nhưng sinh vật khủng bố trong sông thì mất bao lâu?

Ba mươi giây!

Hoàng Long trơ mắt nhìn sinh vật không biết tên trong sông chỉ dùng ba mươi giây đã gặm sạch thịt của một người, thậm chí ăn xương sụn!

Đương nhiên đám dân lang thang cũng thấy cảnh ấy, nên từ đó trở đi giữa sông thành vùng đất cấm của tất cả sinh vật trí tuệ. Hai bên chiến đấu đến lúc thảm thiét nhất cũng không có ai muốn qua sông.

Vậy nên nổ sập cầu đá thì đám người Hoàng Long sẽ đối mặt uy hiếp bị nhốt chết trên đảo giữa hồ.

Hoàng Long một lần nữa nhìn cổng lớn tiểu khu ở không xa, giờ phút này gã mong mỏi Thượng Ất trở về hơn ai hết. Hoàng Long tin tưởng nếu Thượng Ất quay về thì đám dân lang thang ở ngoài dù là một ngàn hay một vạn người đều chẳng đáng gì. Đám dân lang thang sẽ cực kỳ hối hận quyết định lên đảo giữa hồ, tốc độ như hồn ma của Thượng Ất sẽ là cảnh cuối cùng họ thấy khi còn sống.

Giết giết giết, giết hết những kẻ uy hiếp mẹ con Trần Phóng! Từ lúc Thượng Ất không chớp mắt cái nào giết đám điệp viên thì Hoàng Long vững tin điều này.

Đáng tiếc cửa cổng tiểu khu vẫn im ắng, chỉ có gió nhẹ thổi mang đi chút hơi nóng bức.

Hoàng Long thu về tầm mắt, một lần nữa đối diện dân lang thang bên kia cầu, lạnh lùng nói:

“Tôi cảnh cáo lần cuối, các người rời khỏi chỗ này ngay, nếu không sẽ giết không tha!”

“Ôi chao, giết không tha? Đọc truyện nhiều bị lậm à? Bây giờ người nói chuyện nặng ký là anh Tinh! Mày biết khôn thì giao biệt thự và phụ nữ ra đây, nếu không sẽ giết hết đàn ông cho cá ăn thịt người trong sông ăn!”

Đội dân lang thang sau lưng Kim Tinh lại rộ lên tiếng mắng chửi.

Nghe những lời đó Hoàng Long nhướng cao chân mày, súng tự động lại giơ cao chĩa đằng trước:

“Được thôi, bọn mày cứ thử xem, để coi đầu chúng mày cứng hay viên đạn của bố cứng!”

Ánh mắt Kim Tinh âm lạnh nói:

“Hừm hừm, có súng thì giỏi lắm sao? Mày có giỏi thì bắn đi! Các anh em, đẩy đám nhóc này qua!”

Kim Tinh ra hiệu đàn em xô đẩy mười mấy đứa trẻ đi hướng cầu đá, nhìn đám người Hoàng Long tái mặt, lòng gã thầm đắc ý.

“Mình đúng là thiên tài, trong đám người này có phụ nữ mang con nít, chắc chắn bọn họ không đành lòng giết trẻ em. Đám con nít này lên cầu rồi, đối phương hơi do dự là mình có thể đi đén khoảng cách một trăm mét đầu cầu, còn ai ngăn được kỹ năng dịch chuyển tức thời của mình? Ha ha ha, tôi thông minh quá tôi ơi. Gái ngực bự chờ anh, lát nữa anh sẽ tự tay bóp cái mềm mại khiến người mềm xương.”

Đoàng!

Tiếng súng trầm đục vang lên, cậu bé đi đằng trước nhất lắc lư vài cái rồi té xuống đất, máu tuôn ra từ trán nhuộm đỏ gạch đá màu xanh lót dưới đất.

Trong dân lang thang có một người phụ nữ mặt lấm lem ba mươi mấy tuổi như nổi điên xông ra:

“Đồng đồng! Con của tôi! Con làm sao vậy? Mau đứng lên, Đồng Đồng!”

Phía sau cô ta là nhiều nam, nữ tuổi xấp xỉ ánh mắt kinh khủng nhìn cậu bé Đồng Đồng đã chết.

Hoàng Long lạnh lùng cảnh cáo người phụ nữ đứng lại:

“Tôi cảnh cáo cô không được tiến lên nữa, đứng lại!”

Nhưng đối phương như nổi điên bất chấp tất cả xông lên.

Đoàng!

Súng tự động lại phát ra tiếng nổ, người phụ nữ ngã cái rầm xuống cạnh con trai Đồng Đồng, chết ngay tại chỗ, khoảng cách giữa hai người chưa đầy nửa mét.