Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 117: Lão Hồ Ly Giảo Hoạt




     Hoa Quốc chính là một quốc gia thần kỳ như vậy, bất kỳ thời đại gì, bất kỳ địa điểm nào, ở dưới bất kỳ tình huống nào, kiểu gì cũng sẽ có người chia con người thành đủ loại khác biệt, cao thấp trên dưới. Thời đại hòa bình cũng thế mà tận thế cũng vậy, đều như thế, đều không hề có ngoại lệ.

Tay chân của Lợi Hổ có tất cả 32 người sau khi dùng thuốc kích hoạt, thành công thay đổi thể chất trở thành chiến sĩ Vinh Diệu. Còn lại hơn 200 người, đều là người bình thường bị chiến sĩ Vinh Diệu coi như heo chó, địa vị trong căn cứ chỉ vẻn vẹn cao hơn những người già yếu bệnh tật kia một chút mà thôi.

Chẳng qua, chiến sĩ Vinh Diệu cũng được chia thành hai cấp độ, chính xác mà nói là hai nhóm người —— thân tín của Lợi Hổ và không phải thân tín của Lợi Hổ.

Ngoại trừ Carrie, hiện tại tay chân thân tín đáng tin chân chính của Lợi Hổ chỉ có 14 người, còn lại 17 chiến sĩ Vinh Diệu nói là nghe theo mệnh lệnh của Lợi Hổ, chẳng bằng nói là đôi bên hợp tác cùng có lợi mà thôi.

Mười bảy người này, đều là sau khi nếm được ích lợi của thuốc kích hoạt, mới lựa chọn ở lại căn cứ Vinh Diệu. Bọn hắn mơ ước số thuốc kích hoạt còn lại của Lợi Hổ, loại cảm giác thân thể mạnh lên chỉ cần nhắm mắt lại liền có thể cảm nhận rõ ràng kia, đều khiến con người ta si mê y như ma túy vậy. Chẳng qua Lợi Hổ đối đãi với bọn họ rõ ràng là phân biệt thân sơ, 17 người họ có được thuốc kích hoạt rõ ràng là ít hơn so với 14 thân tín của Lợi Hổ, Lợi Hổ đang dùng loại phương thức này để khống chế sự chênh lệch thực lực giữa hai bên, nhằm dễ dàng khống chế quyền lợi của căn cứ trong tay.

Cho nên, lúc Lợi Hổ tuyên bố có người tấn công vào căn cứ làm cho Carrie tàn phế, những người này ý thức được cơ hội của họ đã tới rồi. Đây là một có hội tốt khiến Lợi Hổ cam tâm tình nguyện giao ra thuốc kích hoạt, về phần Carrie thực lực không tồi vì sao lại bị đánh cho tàn phế, những hung đồ này cũng không thèm quan tâm. Theo suy nghĩ của bọn hắn, liền ngay cả dã thú hung tàn nhất bên ngoài, đối mặt với mười mấy chiến sĩ Vinh Diệu bọn họ, kết cuộc cũng chỉ có thể bị bọn họ tàn sát mà thôi. Hơn nữa, trong căn cứ còn những tay chân bình thường kia, dù cho thực lực đối phương có mạnh mẽ đến đâu, những vật hy sinh này cũng đủ để cho đối phương đối phó đến mệt rồi.

Lòng mang ý đồ xấu, một người trong số mười bảy người này rời khỏi đội ngũ, trực tiếp đi đến trước mặt Lợi Hổ, dùng ngữ khí bình tĩnh hỏi: “Hổ Gia ông yên tâm, có chiến sĩ Vinh Diệu chúng tôi ở đây, đảm bảo khiến cho đối phương có đến mà không có về. Chẳng qua Hổ Gia, thuốc kích hoạt mà ông đồng ý cho chúng tôi…”

“Thuốc kích hoạt tôi đều đã chuẩn bị xong, các anh yên tâm đi, chỉ cần bắt sống người kia, không thiếu được chỗ tốt cho các anh!”

Lợi Hổ nói, hai mắt nhìn thật sâu vào người đàn ông đang nói chuyện trước mặt. Người đàn ông này tên là Hứa Thiên Bá, năm nay vừa tròn ba mươi tuổi. Nghề nghiệp trước khi tận thế là huấn luyện viên boxing. Thân thể y cường tráng, tính cách hung bạo, nghe nói bởi vì trên lôi đài lỡ tay đánh chết đối thủ, bị Hội Liên hiệp Boxing Hoa Quốc cấm thi đấu trọn đời.

Mà sau khi tận thế nổ ra, Hứa Thiên Bá mang theo mấy học viên trong CLB Boxing một đường chạy trốn, cuối cùng đi đến Gia viên Mỹ Hảo, thấy lời chiêu mộ tay chân trắng trợn của Lợi Hổ, trở thành một trong số những tay chân của ông ta. Mà bởi vì Hứa Thiên Bá có thiên phú dị bẩm, tố chất thân thể cực tốt, sau khi dùng một phần thuốc kích hoạt, chỉ trong một thời gian ngắn mà thực lực tăng lên rất nhiều. Không chỉ tố chất thân thể tăng lên gấp ba, mà hai nắm đấm vốn vô cùng mạnh mẽ cũng ẩn ẩn có biến hóa kỳ diệu, lúc chiến đấu toàn lực sẽ trở nên còn cứng rắn hơn so với sắt thép, nhất là bề mặt da còn phát ra ánh sáng như kim loại, phảng phất giống như mang theo một đôi bao tay bằng sắt thép lúc chiến đấu vậy.

Hứa Thiên Bá ý thức được đây tất cả đều là công lao của thuốc kích hoạt trong tay Lợi Hổ, trong tận thế mà ngay cả chuột đều có kích thước lớn hơn so với mèo này, thân thể của y dường như cũng thu được một loại biến hóa khó lường nào đó.

Sau khi ý thức được những điều này, phản ứng đầu tiên của Hứa Thiên Bá chính là muốn trở nên mạnh hơn nữa. Y muốn toàn thân đều trở nên cứng hơn sắt thép, như thế y liền có thể không sợ đạn, hay đao kiếm, trở thành một người đao thương bất nhập, một cường giả vô cùng mạnh mẽ!

Càng quan trọng hơn là, ở một lần tranh tài boxing, phần thân dưới của Hứa Thiên Bá bị đối thủ ngộ thương. Từ đó về sau, thời gian mỗi lần y tiến vào thân thể phụ nữ đều bị rút ngắn mất hai phần ba, chỉ còn mấy phút đáng thương mà thôi. Thêm nữa, Hứa Thiên Bá đã mất đi tư cách tranh tài, tình trạng kinh tế như rơi xuống vực thẳm, bạn gái xinh đẹp của y cũng không còn cách nào chịu đựng được nữa, không chút do dự, tuyệt tình bỏ đi, để lại cho Hứa Thiên Bá chỉ có sự xem thường và chế giễu.

Khi đó, Hứa Thiên Bá đã thề muốn trả thù tất cả phụ nữ xinh đẹp mà y gặp phải, cũng tưởng tượng có một ngày vật dưới hông kia có thể trở nên cứng rắn như sắt thép, để những người phụ nữ đã từng xem thường y, căm ghét Hứa Thiên Bá y thô lỗ lại không có tiền sẽ phải tru lên một cách thảm thiết nhất, cầu xin y buông tha cho bọn họ.

Đáng tiếc hiện thực lại vô cùng tàn khốc, Hứa Thiên Bá đi tới không ít bệnh viện, bệnh không tiện nói ra ấy vậy mà vẫn luôn không trị được tận gốc. Cho đến khi tận thế xảy ra, y kinh ngạc phát hiện một số bộ phận trên cơ thể y bắt đầu trở nên cứng rắn còn hơn sắt thép…Cho nên lúc đối mặt với Lợi Hổ, Hứa Thiên Bá chưa từng che dấu ánh mắt thèm muốn có được thuốc kích hoạt. Mặc dù y không biết thân thủ Lợi Hổ thế nào nhưng sau lưng hắn còn có mười sáu đồng minh đều mang dị năng, thân thủ hơn người. Dựa vào điều này, Lợi Hổ cũng không dám đụng đến y, chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.

“Đã như vậy, Hổ Gia, không bằng ông lấy một ít thuốc đến khuyến khích các anh em một chút. Chờ các anh em bắt được những người kia, lại luận công ban thưởng sau không phải tốt hơn sao?”

Trên mặt Hứa Thiên Bá mang theo nụ cười, ngữ khí cũng vô cùng kính cẩn. Nhưng bên trong khóe mắt bộc lộ một tia giảo hoạt và tàn nhẫn lại bán đứng y, Lợi Hổ đều nhìn thấy cả, ông ta mỉm cười, nói: “Đội trưởng Hứa Thiên Bá nói rất có lý, lần này kẻ địch có thực lực rất mạnh, cho các anh một chút thuốc kích hoạt trước cũng là chuyện nên làm. Chẳng qua các anh em cầm được thuốc rồi cần phải cố gắng làm việc nha, Lợi Hổ tôi ở đây xin tuyên bố, nếu có người có thể bắt sống thủ lĩnh đối phương, tôi sẽ trích ra 500 phần thuốc kích hoạt làm phần thưởng cho người đó, đồng thời đề bạt người đó làm Nhị đương gia của căn cứ Vinh Diệu!”

“Ông nói thật sao?” Hứa Thiên Bá có chút ngoài ý muốn nhìn qua Lợi Hổ, không rõ vì sao Lợi Hổ lại đột nhiên ra tay hào phóng như vậy. “Đương nhiên là thật! Lợi Hổ tôi nói một không hai, đến đây, số thuốc này, trước tiên mỗi người một phần, tiếp theo ai bắt được người tôi muốn, một rương thuốc này đều sẽ là của người đó!”

Lợi Hổ mạnh mẽ mở một cái rương ra, đầy ắp bên trong toàn bộ là thuốc kích hoạt tràn ngập vẻ thần bí. Đám tay chân xung quanh lập tức sôi trào, ai cũng biết sở dĩ chiến sĩ Vinh Diệu của Lợi Hổ có thể lợi hại như vậy, cũng là bởi vì bọn hắn dùng loại thuốc này, hiện tại tất cả mọi người đều có cơ hội lấy được một phần, hiện trường lập tức có chút mất khống chế.

“Không cần gấp gáp, ai cũng đều có. Các người phải biết ơn Hổ Gia hào phóng, ông ấy cho các người loại thuốc trân quý này, sau này các người nhất định phải trung thành với Hổ Gia đấy!”

Nhóm thân tín của Lợi Hổ phân phát thuốc kích hoạt đâu vào đấy, Hứa Thiên Bá đứng một bên cầm một phần thuốc, vẻ mặt âm tình bất định, sâu nơi đáy mắt tràn đầy vẻ thâm độc.

Trong lúc không hay biết gì, y lại bị Lợi Hổ chơi một vố, vốn đang là tình thế tốt đẹp, y uy hiếp Lợi Hổ giao ra thuốc kích hoạt, lại bị một câu nói ban thưởng hời hợt của Lợi Hổ mà bị phá hỏng hầu như chẳng còn gì.

Thuốc kích hoạt vừa được phát ra, trong hơn 200 người bình thường còn lại, không chừng sẽ lại có người mạnh lên, dưới sự cảm động đến rơi nước mắt tất nhiên sẽ thề trung thành đối với Lợi Hổ. Địa vị của Lợi Hổ bên trong căn cứ sẽ càng thêm vững chắc, không cách nào dao dộng được.

“Lão hồ ly giảo hoạt!”

Hứa Thiên Bá mở thuốc kích hoạt ra, uống một hơi cạn sạch, theo một luồng chất lỏng nhẹ nhàng khoan khoái chảy xuống bụng, cảm giác quen thuộc lại một lần nữa bao phủ cơ thể Hứa Thiên Bá, kéo dài đến tận cuối hai cánh tay, bao trùm phần ngực bên phía trái tim mới dừng lại, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

Hứa Thiên Bá vô thức nhìn về phía ngực, trên mặt liền xuất hiện vẻ vui mừng. Quả nhiên như những gì y đoán, thuốc kích hoạt lại cải tạo thân thể y lần nữa, lần này hai cánh tay và phần da trước ngực trái đều được bao phủ một loại ánh sáng kim loại, dùng tay ép nhẹ xuống, lạnh lẽo mà cứng rắn y hệt tấm thép.