Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 105: Gia Viên Mỹ Hảo Kỳ Quái




     Sáng ngày thứ hai, Thượng Ất tỉnh dậy từ sớm, hắn gấp rút chuẩn bị khởi hành. Dựa theo kế hoạch ban đầu, hôm nay Thượng Ất phải chạy đến tiểu khu Gia Viên Mỹ Hảo, ngoài việc tìm ra vật tư cất giấu, Thượng Ất còn phải tìm ra Hồ Hoa Dương và Vương Duyệt hai kẻ phản bội hắn. Mà lúc này, Long Ba cũng hùng hổ đi tới, trong đôi mắt đều bộc lộ ra sự tự tin cùng trầm tĩnh.

"Đột phá sức mạnh rồi?"

Thượng Ất kinh ngạc nhìn về phía Long Ba, chỉ mới trôi qua một đêm, thương thế trên người Long Ba không chỉ hồi phục hơn nửa, mà khí chất cũng có sự thay đổi vô cùng lớn... Nếu như phải dùng lời nói để hình dung, thì Long Ba lúc này phảng phất tựa như một con dao bộc lộ ra hết thảy sự sắc bén, trong một đêm liền biến thành một thanh cổ kiếm biết giấu đi mũi nhọn vào trong vỏ, toàn thân hắn lộ ra vẻ không hề bận tâm, hơi thở mạnh mẽ tựa như có chút vụng về. Chỉ có nhìn vào trong đôi mắt đang nhìn quanh kia mới có thể cảm nhận được một tia bén nhọn của hắn, lộ ra dáng dấp của cao nhân.

"Ha ha, không sai! Thực sự tối qua tôi không chịu nổi cám dỗ, liền nuốt mấy viên tinh hạch kia rồi. Bà nó chứ, dù sao ông đây cũng nghĩ thông rồi, cầm về một viên tinh hạch năng lượng lớn như thế, nói không chừng còn chả biết hời cho cha con thằng nào nữa, chi bằng tự mình xơi cho xong. Còn về hiệu quả ấy à..." Long Ba nói xong, không có ý tốt thò tay ra nắm lấy bả vai của Thượng Ất, lại không ngờ tới chân Thượng Ất khẽ động, điềm nhiên né thoát bàn tay của Long Ba, hắn cười khẽ: "Đội trưởng Long Ba vẫn là nên nhanh chóng lên đường thôi, chúng tôi cũng chuẩn bị khởi hành rồi. Ba ngày sau, tại cửa tiểu khu Hoa Tụng Đế Đô, một tay giao người, một tay giao vũ khí!"

"Không thành vấn đề, đến lúc đấy tên tiểu tử nhà cậu cũng đừng có chết, chăm sóc tốt cho con nhóc Văn Phỉ kia đợi tôi trở lại! Hahaha!"

Long Ba cười thoải mái đi ra, dọc đường đi tựa như hứng chí bừng bừng, vậy mà lại không né không tránh, tay không ném mấy chiếc xe con bên đường vào trong bụi cây cách đấy mười mấy mét, lập tức truyền tới tiếng chim rít chói tai, hoa cỏ bay tứ tung.

"Tao dựa vào, con hàng này có còn là con người không hả? Mấy chiếc xe này nhẹ nhất cũng phải hơn tấn...chả trách hắn có thể đánh chết thú ăn kiến, sức mạnh này thật đúng không phải nói xuông."

Đám người Vương Cương, An Tinh Vũ trợn mắt há mồm nhìn Long Ba không vướng bụi trần rời đi, nhao nhao lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ. Xác thực, trình độ thực lực giống như Long Ba, trong đám nhân loại dường như rất khó tìm ra đối thủ. Nhưng mà đám người này chuyển suy nghĩ đến cái tên tốc độ biến thái Thượng Ất, tâm tình cũng dần dần bình tĩnh lại. Có cái tên đại biến thái Thượng Ất ở đây, thực lực của Long Ba có mạnh hơn nữa phỏng chừng cũng chỉ thêm đứa chịu đòn mà thôi, không nhìn thấy cái cằm có chút lệch kia của hắn à.

Dưới ánh nắng gắt, chiếc bánh xe Unimog U5000 khổng lồ lại lần nữa lăn trên mặt đường nhựa. Trong mấy ngày ngắn ngủi, đường lớn rộng rãi của thành phố đã trở nên mờ nhạt không rõ. Nhiều loại thực vật thoái hóa không ngừng xâm nhập vào vết chân văn minh mà con người lưu lại, cho dù là xi măng, gạch đá hay là biển báo giao thông sắt thép, cuối cùng thì cũng khó mà ngăn cản được thực vật vây khắp đầy trời, sau cùng bị nhấn chìm trong biển xanh bao la.

"Thời tiết chết tiệt, sao tự nhiên lại nóng thế này, thùng nước trong xe sắp sôi sùng sục lên rồi!" An Tinh Vũ chửi thề, dừng chiếc xe Unimog U5000 ở chỗ thoáng mát ngay bên đường, để cho con thú sắt đang thở hồn hển này giải nhiệt.

Dọc đường đi, đám người phát hiện ra hôm nay vô cùng nóng bức, nhiệt độ trước kia không quá 20, 30 độ, thế mà vèo một cái đã vọt lên đến gần 40 độ C. Hơn nữa nhìn khuynh hướng thời tiết, nhiệt độ này hiển nhiên còn chưa lên đến đỉnh điểm, áng chừng đến khoảng hai giờ chiều, nhiệt độ không khí ít nhất cũng phải tăng vượt 45 độ C!

"Lão đại, chúng ta không thể lái thêm về phía trước được nữa. Thời tiết này thực sự quá nóng, xe cần thêm nước. Hơn nữa điều hòa vẫn mở, xăng lại tiêu hao rất nhanh, cứ tiếp tục lái thế này chỉ e khó mà chống đỡ được đến lúc về đến tiểu khu Hoa Tụng Đế Đô bên kia."

An Tinh Vũ tiếp tục nói, dùng tay gạt đi mồ hôi trên trán. Chỉ là đứng dưới ánh nắng còn chưa tới năm phút, ánh nắng nóng rực không gì sánh bằng này lại khiến hắn mồ hôi nhễ nhại.

"Phải đấy, thời tiết này nóng đến mức có chút tà môn, chắc không phải nhiệt độ toàn cầu đều đang tăng cao đâu nhỉ."

Vương Cương miệng lẩm bẩm chân khập khiễng bước từ trong xe ra, đầu cũng đầy mồ hôi. Điền Ba theo phía sau hắn cũng bước ra khỏi cửa xe, không nói lời nào mang theo súng thờ ơ nhìn xung quanh, phảng phất giống như hết thảy đều chẳng liên quan gì đến hắn.

Phía sau hai người họ, Vương Phương kéo tay Văn Phỉ không ngừng quạt gió, lưu luyến chút hơi lạnh điều hòa cuối cùng trong xe không muốn rời khỏi.

"Tất cả xuống xe! Điền Ba phụ trách canh gác, Vương Cương cùng An Tinh Vũ đi giấu xe cho kỹ, chúng ta đến nơi rồi!"

Mang theo cung nỏ làm bằng gân lưỡi thú ăn kiến, Thượng Ất chuẩn bị đâu vào đấy. Bản đồ hiển thị, nơi này cách cổng chính tiểu khu Gia Viên Mỹ Hảo chưa tới 200 mét, chỉ cần tùy tiện đi một chút là có thể vào được tiểu khu. Song khiến người ta cảm thấy kì quái chính là, Thượng Ất đưa mắt nhìn cũng không bắt gặp được màu xanh thấp thoáng, cây cối từng lớp che phủ cổng lớn tiểu khu giống như trong tưởng tượng, trái lại ở chỗ cuối đường cái bụi cây rậm rạp, nhìn thấy một mảnh sân sạch sẽ ngăn nắp, cùng với mấy chục chiếc xe bị bỏ hoang được xếp chỉnh tề thành hình vòng cung... Thấy vậy, trong đầu Thượng Ất đột nhiên có một suy nghĩ kì quái, có người đang thử dọn sạch bụi cỏ, hơn nữa dường như hiệu quả còn rất tốt. Mất đi sự yểm trợ của bụi cây, sinh vật thoái hóa dường như cũng không muốn bị ánh nắng gắt thiêu cháy, cổng tiểu khu ước chừng gần hơn nghìn mét vuông, vậy mà lại thoáng đãng không thấy tung tích của bất kì thú thoái hóa nào.

Trước cổng tiểu khu Gia Viên Mỹ Hảo, lại khôi phục về dáng vẻ yên tĩnh cùng an tường tựa như trước lúc mạt thế một cách quỷ dị.

Là ai đã làm? Việc này phải cần đến bao nhiêu người mới có thể làm được? Chẳng lẽ, quân đội đã khống chế nơi này rồi? Nhưng mà chỗ này chỉ là một tiểu khu hạng sang bình thường, bàn đến thứ hạng nhà ở chỉ e cũng không bằng một phần mười tiểu khu Hoa Tụng Đế Đô, quân đội làm sao sẽ dọn sạch nơi này?

Các nghi vấn không ngừng xuất hiện, Thượng Ất bình ổn lại cảm xúc một chút. Sau đó kiểm tra lại cung nỏ lần nữa, trong lòng hắn dần trở nên kiên định.

Mặc kệ kẻ kia là ai, chỉ cần không ngăn cản hắn lấy lại vật tư, đặc biệt là những thứ như sữa bột mà con trai hắn Thượng Lạc Lạc cần dùng, Thượng Ất sẽ không để ý tới loại người nào đang ở đây. Đương nhiên, nếu như có kẻ nào đó mắt mù, muốn lợi dụng hắn, Thượng Ất cũng sẽ không ngần ngại dùng cung nỏ tiễn hắn đi chầu trời. Đúng vào đêm qua, Thượng Ất đã lén kiểm tra uy lực của cây cung. Trong vòng 50 mét có thể nhẹ nhàng bắn tên xuyên thủng cửa sắt dày ba centimet. Nếu như khoảng cách kéo gần lên đến 20 mét, thậm chí còn có thể dễ dàng bắn thủng vảy thú ăn kiến biến dị, uy lực đuổi sát sức mạnh kinh khủng của súng ngắm cỡ lớn.

Về phần trong vòng 10 mét... Thượng Ất còn chưa thấy được kết quả kiểm tra cuối cùng.

Dưới lực kéo kiên cố không gì sánh bằng của gân lưỡi, đầu mũi tên được chế tạo từ sợi cacbon cùng thép nguyên chất, sức bắn cực lớn từ mũi tên phát ra không có cách nào có thể chống đỡ. Ở trong cự ly gần, khi bắn trúng bất kỳ một vật thể cứng rắn nào, đầu mũi tên đều sẽ lập tức phân tán, vỡ thành vô số mảnh nhỏ. Hậu quả khi bị bắn trúng chỉ có thể dùng từ thê thảm để hình dung, dưới vết thương lớn sẽ là một mảnh hỗn độn.

Thậm chí Thượng Ất còn phỏng đoán, nếu như ban đầu hắn dùng cây cung này bắn ngay sau ót thú ăn kiến, có phải ngay tức khắc nửa cái đầu của nó sẽ biến thành cái sàng hay không? Tỉ mỉ ngẫm nghĩ, tỉ lệ phát sinh tình huống này tuyệt đối lớn hơn năm mươi phần trăm.

Nói chung, Thượng Ất cảm thấy dựa vào cây cung dũng mãnh này, lại thêm tốc độ dịch chuyển quỷ dị, cứ coi như Gia Viên Mỹ Hảo có thiên quân vạn mã đang đợi hắn, hắn cũng không sợ.