“Long Ba, một đại nam nhân như anh sao mà lại nhỏ mọn như vậy, chú đẹp trai không phải chỉ đánh anh một quyền thôi sao, chú ấy còn đánh cái mông của tôi đây này…Được rồi, chú đẹp trai à, có thể thả cháu ra trước được không, tốt xấu gì cũng để cháu mặc quần vào đã chứ.” Văn Phỉ chu cái miệng nhỏ, không biết là vì khẩn trương hay xấu hổ mà trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp của cô đỏ ửng lên như ánh nắng chiều. “Còn nữa, chú đẹp trai lợi hại như vậy, tôi cảm thấy hai người phối hợp một chút nhất định có thể giết chết con quái vật kia! Các anh nhất định phải báo thù thay chị Lệ Man, một người tốt như chị Lệ Man vậy mà lại bị cắn chết tươi như thế…”
Hai mắt đẫm lệ, một giọt nước mắt trong suốt lăn xuống từ khóe mắt Văn Phỉ, Thượng Ất nhìn thấy không khỏi lộ vẻ cảm động. Không nghĩ tới cái cô bé tùy hứng này lại còn có một mặt trọng tình trọng nghĩa như vậy, dù sao cũng chỉ là một vệ sĩ mà thôi, thân phận của Văn Phỉ còn cao quý hơn bọn họ rất nhiều.
“Được rồi, tiểu thư Văn Phỉ, tôi đồng ý hợp tác với hắn. Chẳng qua…” Long Ba đưa tay sờ gò má sưng vù, cười khổ một cái, lại vô cùng nghiêm túc nói tiếp: “Chẳng qua tiểu thư Văn Phỉ, xin ngài trong lòng đừng nảy sinh ảo tưởng nữa, ngài muốn thừa lúc chúng tôi liều mạng, vụng trộm chạy trốn một mình sao?”
“Long Ba thối tha, anh nói bậy nói bạ cái gì vậy? Tôi muốn chạy trốn lúc nào chứ, hừ!”
Nghe Long Ba nói, vẻ tràn ngập đau thương trên mặt Văn Phỉ lập tức biến mất không còn nữa, thay vào đó là vẻ buồn bực và bất mãn khi bị người khác vạch trần âm mưu.
Thượng Ất trợn mắt há hốc mồm nhìn Văn Phỉ, lập tức một cỗ tức giận dâng tràn trong lồng ngực. Cái con bé chết tiệt kia vậy mà trong lúc bất tri bất giác đã dùng kỹ thuật diễn xuất tinh xảo lừa gạt lòng tin của hắn. Nếu như không phải Long Ba sớm đã quá quen với đối tượng bảo vệ của hắn, chỉ sợ chờ lúc mình ra tay, cái con bé nhìn như vô cùng ngoan ngoãn này sẽ không chút do dự mà quay người chạy trốn. Cái gì mà báo thù, cái gì mà ngoan ngoãn, tất cả đều chỉ là nó giả vờ!
Thượng Ất dùng vẻ mặt âm trầm nhìn Văn Phỉ, bà nội của tôi ơi, quả nhiên trong nhà chính trị gia chẳng có cái đèn cạn dầu nào cả. Văn Thiên Hoa là như vậy, cái con bé mười ba tuổi này lại càng là như vậy. Uổng công mình sống hơn hai mươi năm, không nghĩ tới vẫn bị một con bé tùy tiện lừa gạt như vậy. Văn Phỉ nhìn vẻ mặt bất thiện của Thượng Ất, theo bản năng dùng tay kéo lưng quần, dùng giọng nói cầu xin nói:
“Chú đẹp trai, chú đừng nghe Long Ba nói lung tung, thật ra tình cảm giữa cháu và chị Lệ Man rất tốt. Cháu luôn luôn xem chị ấy như là…Ừm, xem chị ấy như là chị ruột của cháu, chú nhất định phải báo thù giúp chị ấy nha!”
“Cởi quần, lộ cái mông ra!” Thượng Ất lạnh lùng nói, trong giọng nói mang theo mệnh lệnh không thể nghi ngờ. Trên mặt Văn Phỉ lộ ra thần sắc tuyệt vọng, thân thể càng không ngừng run rẩy lùi về sau, trên miệng vẫn nói: “Không muốn! Chú đẹp trai, người ta không phải là con nít, chú làm như vậy là đang định đùa giỡn lưu manh hả? Cháu…A! A!”
Theo từng tiếng giòn vang, tiếng kêu thảm thiết trong miệng Văn Phỉ, tiếng sau còn cao hơn tiếng trước. Ngay cả thú ăn kiến biến dị ở một bên nhai nuốt thi thể cũng nhìn chằm chằm một màn này, dường như nó không hiểu vì sao một con người nhỏ như vậy mà có thể phát ra tiếng kêu thảm thiết còn cao hơn cả thanh âm của dã thú. Chẳng lẽ cái khối lõm ở giữa trước hai mắt nó đây, cái mông trắng trắng của con người mới chính là tử huyệt của bọn hắn?
“Lại đùa giỡn khôn lỏi, cẩn thận nửa cái mông còn lại của cháu!” Đem Văn Phỉ gào khóc thảm thiết ném qua cho An Tinh Vũ, Thượng Ất lần nữa nhìn qua Long Ba, dùng giọng nói ngưng trọng khuyên: “Long Ba, tôi biết anh hận không thể giết chết tôi. Nhưng trong tình thế trước mắt, chỉ có hợp tác, chúng ta mới có thể giết chết thú ăn kiến biến dị này. Một khi nó tiến vào tòa nhà, chúng ta không ai có thể chạy thoát được, nếu vậy thì bạn của anh liền hy sinh một cách vô ích rồi.”
“Hừ! Nói đi, chúng ta phải hợp tác như thế nào?”
Long Ba rốt cuộc hạ thấp cao ngạo, mặc dù không biết tại sao nhưng Long Ba nhận ra được Thượng Ất cũng không phải là một kẻ đại gian đại ác gì. Hắn thật sự muốn bảo vệ Văn Phỉ chạy khỏi đây, vả lại cũng rất muốn giết chết cái con thú thoái hóa này. Nếu có sự hợp tác giúp đỡ này, tỷ lệ có thể giết chết con thú ăn kiến này của Long Ba ít nhất có thể tăng lên gấp đôi!
“Đợi lúc nữa tôi sẽ dốc toàn lực lao tới, dùng tốc độ nhanh nhất đưa anh đến vị trí đỉnh đầu của thú ăn kiến biến dị. Anh phải nhớ kỹ, nhược điểm duy nhất của thú ăn kiến biến dị là chỗ giữa hai mắt nó, chỗ đó có một cái xương sụn mọc lồi ra, là chỗ yếu nhất trên xương sọ của thú ăn kiến thoái hóa. Nếu như anh có thể đánh nát chỗ xương sụn đó, đầu của nó sẽ lộ ra giống như một chén bánh trứng gà, đến lúc đó không cần tôi nói thêm gì nữa, anh cũng đã biết nên làm gì rồi đúng không.”
Thượng Ất kiên nhẫn giải thích, đây chính là ưu thế của người trọng sinh hắn đây. Ở kiếp trước, mặc dù Thượng Ất không có tự mình chiến đấu qua với thú ăn kiến thoái hóa nhưng mỗi ngày hắn đều phải đối mặt với khảo nghiệm sinh tử. Bởi vậy hắn nhất định phải hiểu rõ đặc điểm của các loại thú thoái hóa, trong đó tất nhiên cũng bao gồm loài thú ăn kiến có số lượng đông đảo này rồi.
Điều duy nhất khiến Thượng Ất lo lắng chính là đối thủ là một con thú ăn kiến biến dị. Mặc dù Long Ba có sức lực rất mạnh nhưng mà có thể xé mở lớp vảy của thú ăn kiến biến dị hay không vẫn là một điều rất khó nói. Dùng suy tính lạc quan nhất đến xem, đoán chừng tỷ lệ thành công tối đa cũng chỉ đạt đến năm mươi phần trăm mà thôi.
“Mẹ kiếp, nói đến cùng vẫn là để ông đây liều mạng, anh ngược lại là ở một bên thanh nhàn an toàn hả.”Long Ba bất mãn trừng mắt nhìn Thượng Ất một cái, hiển nhiên rất không hài lòng với kế hoạch này. Thượng Ất mỉm cười, móc từ bên người ra một con dao bầu, vung cổ tay vẽ nên từng đóa đao hoa lúc ẩn lúc hiện trong không trung, nói: “Đương nhiên không thể để cho anh liều mạng một mình rồi, thứ uy hiếp duy nhất của thú ăn kiến biến dị chính là hai cái lưỡi dài của nó, sau khi đưa anh lên đúng vị trí, tôi tất nhiên phải đi đối phó với sự công kích của hai cái lưỡi dài kia rồi. Nếu như anh cảm thấy việc này rất an nhàn, vậy thì hai chúng ta đổi lại, anh đi đối phó lưỡi dài, tôi đi nện xương sọ của nó, thế nào?”
“Thôi đi, anh có sức lực lớn như vậy sao? Chuyện nguy hiểm như vậy đương nhiên phải giao cho tôi rồi! Đừng nói nhảm nữa, chậm thêm chút nữa cái thứ kia liền chui vào thật đấy! Đến, đẩy tôi lên đi!”
Long Ba không do dự nữa, hắn cũng rõ đề nghị của Thượng Ất là phương án chiến đấu tốt nhất trong tình thế trước mắt rồi. Nếu như vậy cũng không giải quyết được con thú ăn kiến biến dị này, vậy bọn họ chỉ có thể an tâm nhắm mắt xuôi tay thôi.
Tăng tốc! Tăng tốc! Lại tăng tốc!
Trong khoảng cách gần như suýt rời khỏi ranh giới căn phòng, Thượng Ất liều mạng thúc giục hai chân chạy nhanh về phía trước. Tinh không nhân thể đồ quả thật thần kỳ, trong quá trình toàn lực bứt lên, Thượng Ất cảm nhận được rất rõ ràng có một loại năng lượng sinh vật không ngừng sôi trào mãnh liệt thông qua chỗ tinh quang phóng thích ra trong không khí. Giờ khắc này, hai chân Thượng Ất như gắn tên lửa, đã đạt đến tốc độ mắt thường khó mà nhìn rõ. Thượng Ất thậm chí còn lớn mật phỏng đoán, nếu có đầy đủ năng lượng tinh hạch giúp đỡ, hắn có thể đạt tới vận tốc âm thanh, vận tốc siêu thanh, thậm chí vận tốc ánh sáng hay không?
“Chuẩn bị sẵn sàng, lên!” “Bùm!”
Theo tiếng gầm lên giận dữ của Thượng Ất, Long Ba chỉ nghe được phía sau truyền đến một tiếng vang thật lớn. Sau đó giống như bị bắn ra từ bên trong một khẩu đại pháo, hắn cảm thấy bên tai và khóe miệng đều phát ra một cỗ hương vị cháy khét quái dị, thân thể giống như sao băng bay vèo vèo đến phía đầu của thú thoái hóa!
“Quái vật chết tiệt! Trả mạng đồng đội của tao lại đây!”
Long Ba giơ cao song quyền, phía trên tụ tập sức mạnh toàn thân, lại càng là tụ tập toàn bộ lửa giận của hắn, hắn muốn dùng một đấm này đấm chết tươi con thú ăn kiến biến dị này, hắn muốn báo thù vì cái chết của ba đồng đội!
Nhưng vào lúc này, một cái lưỡi dài đỏ tươi giống như roi quất tới, trong không khí tản ra mùi hôi thối như mùi của thần chết, khiến cho Long Ba cả kinh, lòng can đảm rạn nứt. Trong lúc bất tri bất giác, thú ăn kiến biến dị đã nuốt Lệ Man vào bụng, mà cái lưỡi vừa quấn lấy Lệ Man kia lúc này lại nhanh chóng cuốn tới.
Thứ càng làm cho trái tim Long Ba băng giá chính là, cái lưỡi này vậy mà lại lần nữa xảy ra biến hóa, phía trên không còn vẻ bóng loáng mềm mại nữa mà là rậm rạp gai nhọn dựng thẳng đứng lóe ra ánh sáng sắc bén, mỗi một chiếc gai đều như một thanh sắt khổng lồ dài 10cm!
Thể biến dị! Lưỡi dài biến dị! Đây mới là chính là át chủ bài chân chính của thú thoái hóa biến dị!!