Tần Ly ăn vài trái cây, đi đến bên cạnh Minh Tưởng Trì. Quan sát Minh Tưởng Trì yên tĩnh không gợn sóng nửa ngày, ngoại trừ cảm nhận nước ao tản mát ra từng trận linh khí, không còn chỗ đặc biệt khác. Thật sự khó có thể tưởng tượng, nước ao này không những giúp tăng lên tu vi, còn nâng cao cảnh giới tinh thần.
"Minh Tưởng trì có nhiều chỗ thần kì như vậy, đều là nhờ có Tinh lọc chi tinh. Tinh lọc chi tinh chẳng những có thể linh lọc linh khí cùng chiến khí trong cơ thể, còn có thể tinh lọc tâm linh con người. Loại tinh lọc này chẳng những có tác dụng phòng ngừa tẩu hỏa nhập ma, còn có thể làm cho cảnh giới tinh thần tăng lên."
Tần Ly nghe Khuynh Nhan giải thích, âm thầm gật đầu, nhưng ngay sau đó nàng lại nghĩ đến một vấn đề. "Nếu chúng ta thật sự tìm được Tinh lọc chi tinh, Minh Tưởng trì nếu không có tác dụng của Tinh lọc chi tinh, có phải sẽ mất đi hiệu quả?"
"Trong thời gian ngắn sẽ không, nhưng theo thời gian trôi qua, Minh Tưởng trì sẽ trở thành cái ao bình thường.
Tần Ly đã nghĩ xong rồi, chờ Liễu Hàn Vân và Hàn Hi Tuấn tiến vào Minh Tưởng trì, nàng sẽ nhân cơ hội tiến vào đây ao kiểm tra một chút. Bằng không chờ những người khác đến nơi này, sợ là khó tránh khỏi sẽ phức tạp. Aizz, không biết chờ đến lúc sư phụ nàng biết Minh Tưởng Trì mất đi tác dụng, có phải sẽ phát điên hay không.
Ba người ăn xong trái cây, tự dựng lều trại, chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm. Lập tức cùng Thập Tà cáo biệt, phỏng chừng từ khi tiến vào Minh Tưởng Trì đến lúc rời khỏi Minh Tưởng không gian, sẽ không còn cơ hội gặp lại nó. Tần Ly ngồi bên đống lửa nhìn Thập Tà ăn thịt thỏ, đột nhiên có chút cảm khái. Tuy rằng ở chung không lâu, nó không phải bắt nạt mình thì cũng ồn ào muốn ăn thịt nướng, nhưng nghĩ đến phải tách ra, lại có chút luyến tiếc. Thập Tà một ngụm có thể nuốt một con heo nướng, lúc này đang từ từ nhấm nháp từng miếng thịt nướng cuối cùng.
"Thập Tà đại nhân, chờ sau này có cơ hội, ta sẽ trở lại thăm ngươi. Hiện tại ta có không gian lực, không cần viện trưởng mở ra không gian, ta hẳn là cũng có thể vào. Đúng rồi, còn có Thạch Giáp đại nhân, ngươi thay ta nói một tiếng với nó, sau này ta sẽ trở lại thăm nó." Tần Ly thật tình nói.
Thập Tà từ miếng thịt ngẩng đầu lên, con mắt đậu đen thoáng hiện ánh mắt thân thiết. "Nhân loại, tu vi bây giờ của ngươi còn rất thấp, ở bên ngoài nhất định phải cẩn thận. Thế giới này không đơn giản như vậy, từ từ rồi ngươi sẽ biết. Lần sau đến, hy vọng kĩ thuật nướng thịt của ngươi nâng cao một chút! Bản tôn, khụ khụ, cũng sẽ nhớ ngươi."
Câu cuối cùng tuy rằng nói rất nhỏ, nhưng vẫn bị Tần Ly nghe được, nàng vui vẻ nở nụ cười.
Thời điểm phải biệt ly, luôn cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh. Thập Tà ăn xong thịt nướng, không nói gì nữa liền rời đi. Tần Ly nhìn địa phương nó biến mất, nhìn chăm chú thật lâu.
Minh Dạ luôn quan sát động tĩnh Tần Ly bên này, hắn thấy mấy người đều trở về lều trại của mình, đợi một lát, liền quyết định vào trong ao xem.
"Mặc Nha, đi xuống đi!"
Trên người Minh Dạ xuất hiện một đoàn bạch quang, bỗng chốc biến mất bên bờ.
Sáng sớm hôm sau, ba người Tần Ly thu thập xong, đi về phía Minh Tưởng Trì. Hàn Hi Tuấn vận khởi chiến khí, Liễu Hàn Vân và Tần Ly vận khởi linh lực, cùng nhau đi xuống Minh Tưởng trì.
Bọn họ ngâm mình trong nước ao, chiến khí cùng linh lực hình thành một màng bảo hộ ở bên ngoài, sau đó cứ như vậy tiến vào trạng thái tu luyện. Tần Ly thấy hai người đều đã nhập định, lợi dụng không gian lực trực tiếp đi đến đáy ao. Nàng hiện tại biết vì sao không có người biết được bí mật của Minh Tưởng trì, thì ra không có không gian lực không thể xuống đến đáy ao.
Đây là lần đầu tiên nàng sử dụng không gian lực, nắm giữ còn không thành thạo, gián đoạn hai lần mới đến đáy ao. Nàng một mặt ở đáy ao hành tẩu, một mặt quan sát xung quanh. Đi gần một khắc, nàng phát hiện phía trước có một địa phương đang phun trào linh khí nồng đậm ra bên ngoài. Đến gần mới biết thì ra là một cửa động, chẳng lẽ Tinh lọc chi tinh ở trong động?
Cửa động rất nhỏ, Tần Ly vì tiết kiệm thời gian, trực tiếp vận dụng không gian lực đi vào. Đi vào bên trong, trong động tối om, Tần Ly dùng huyền hỏa chiếu sáng.
Trong động không có nước tiến vào, điểm ấy khiến Tần Ly có điểm kì quái. Bên trong tựa hồ rất sâu, nàng cảm thấy mình đi một lát rồi, vẫn chưa nhìn thấy cái gì.
"Khuynh Nhan, ngươi xác định Tinh lọc chi tinh ở trong này?"
"Ừ, hiện tại cảm ứng ngày càng mãnh liệt."
Tần Ly xác nhận một lần nữa, tiếp tục hướng vào sâu trong động. Đây đến cùng là địa phương gì? Đã đi lâu như vậy, như thế nào còn chưa tới? Nàng cảm thấy mình đã đi đến nơi rất xa cửa động, không biết còn phải đi bao lâu mới nhìn thấy.
Ở sâu trong huyệt động, Minh Dạ đang cùng một con quái ngư mắt to giằng co. Quái ngư hình thể cực kỳ khổng lồ, có thể cùng nó chuyển động trong cùng một không gian rất hạn hẹp. Vảy màu đen cứng rắn giống như chiến giáp bao phủ toàn thân, đuôi đong đưa, nhìn chằm chằm Minh Dạ.
Phía sau quái ngư lơ lửng một giọt nước tản ra lam quang, Minh Dạ biết đó là Tinh lọc chi tinh. Hắn triệu hồi huyền linh thú Mặc Nha ra ngoài, lúc này đang đứng bên cạnh hắn, là một thiếu niên tuấn mỹ tóc đen. Hơi thở Mặc Nha cũng lạnh như băng, nhìn qua cùng chủ nhân của nó có điểm tương tự.
Hai người một ngư đã đối chiến mười mấy hiệp, Minh Dạ biết con quái ngư này rất lợi hại. May mắn bọn họ chỉ cần rời khỏi địa phương có con quái ngư, nó sẽ không tiếp tục công kích, bởi vậy không có bị thương. Mặc Nha muốn vận dụng không gian lực lướt qua quái ngư, nhưng quái ngư chỉ cần mở miệng, hắn sẽ bị một bức tường vô hình bắn trở về.
"Chủ nhân, làm sao bây giờ? Xa xa giống như có người đến gần!" Mặc Nha gắt gao nhìn chằm chằm quái ngư trước mặt, hận cắn răng.
Minh Dạ cũng không nghĩ tới quái ngư này lợi hại như vậy, hắn đối với nó một chút biện pháp đều không có. Nhưng xa hắn không muốn buông tha, Tinh lọc chi tinh ở ngay trước mắt, hắn không cam lòng. Nếu không có ai có Ngũ hành huyền hỏa tinh thì không tính làm gì, nhưng U cung có Sinh mệnh chi tinh. Lần trước đã thất bại, nếu lần này hắn không lấy được Tinh lọc chi tinh, như vậy địa vị gia tộc hắn....
Minh Dạ lại một lần nữa tiến lên, quái ngư thản nhiên nói: "Nhân loại, ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định sao? Trước khi ta vô tình đả thương ngươi, ngươi nhanh rời đi đi!"
Tần Ly còn đang hướng trong động đi tới, Khuynh Nhan nhắc nhở: "Phía trước có người!"
Tần Ly cả kinh, chỗ này còn có người khác có thể đi tới sao? Nhưng vì để ngừa vạn nhất, nàng vẫn gọi Bạch Diễm đi ra, hơn nữa phóng to Vòng Như Ý cầm ở trong tay.
Sau đó không lâu, Tần Ly chợt nghe thấy bên trong truyền ra thanh âm đánh nhau, hình như còn có âm thanh động vật thét lên. Nàng đi vài bước, từ chỗ tối đen đến ngọn nguồn thâm động (cuối động).
Tần Ly nhìn thấy phía trước loé lên linh lực màu lam, cùng bóng lưng quen thuộc, theo bản năng kêu lên: "Minh Dạ?"
Trong tay Minh Dạ cầm một trường thương màu bạc, đầu thương lóng lánh ánh màu lam nhẵn bóng. Nghe được Tần Ly hô to, hắn lộn nhào về phía đối diện quái ngư. Vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy vẻ mặt bất khả tư nghị của Tần Ly.
"Nữ nhân, không nghĩ tới dĩ nhiên là nàng! Nàng cũng là vì Tinh lọc chi tinh mà đến?" Minh Dạ không trốn tránh, không nghĩ tới nàng biết sự tồn tại của Tinh lọc chi tinh.
Tần Ly sửng sốt chớp mắt một cái, nhớ lại ba năm trước đến Lạc Hoa sơn lâm nghe được đối thoại của bọn U Lang. Thời điểm đó bọn họ không phải nhắc đến Minh gia sao? Còn nói người Minh gia đang tông kiếm Sinh mệnh chi tinh. Hiện tại ngẫm lại, xem ra Minh Dạ là người Minh gia, hơn nữa còn chưa từ bỏ tìm kiếm Ngũ hành huyền hỏa tinh.
Tần Ly cười lạnh một tiếng nói: "Còn tưởng rằng ngươi tuân thủ ước hẹn ba năm trước mới đến, thì ra là nghe được tin tức của Tinh lọc chi tinh. Ngươi không hứng thú với Minh Tưởng trì, thì ra là ý tứ này."
Nàng cũng không biết hiện tại mình có tâm tình gì, chính là thấy có cảm giác bị lừa gạt. Nàng nhíu mày, quyết định ném tâm tình loạn thất bát tao ra sau đầu.
Minh Dạ nghe Tần Ly nói, biết nàng đã hiểu lầm mình. Hắn cho tới bây giờ đều không thường giải thích, nhưng thái độ của nữ nhân này khiến hắn có điểm căm tức, không thể bỏ qua.
"Nữ nhân, ta mặc kệ nàng tin hay không tin, ta tới gặp nàng quả thật là vì ước hẹn ba năm trước. Nếu ta sớm biết Tinh lọc chi tinh ở trong này, nàng nghĩ rằng ta sẽ đợi đến ba năm sau sao? Hơn nữa, ta không thấy việc tìm kiếm Tinh lọc chi tinh cùng ước hẹn với nàng lúc đó có cái gì xung đột, nàng tức giận như vậy làm gì?"
Sắc mặt Tần Ly có chút mất tự nhiên, nhưng may mắn ánh sáng trong động cực kì yếu ớt, nàng cũng không sợ Minh Dạ nhìn thấy. Nghĩ lại, nàng cũng thấy bản thân có điểm mạc danh kì diệu (kì lạ). Nhưng chuyện này tuy rằng nghĩ thông suốt, nhưng nàng sẽ không tặng Tinh lọc chi tinh cho Minh Dạ.
"Ta không tức giận! Minh Dạ, Tinh lọc chi tinh ta không thể tặng cho ngươi, bởi vì nó đối với ta rất trọng yếu!" Tần Ly nói lập trường của mình cho Minh Dạ, muốn nhìn xem hắn sẽ phản ứng như thế nào.
Minh Dạ cười nói: "Sao vậy? Sợ ta tranh với nàng sao? Nữ nhân, nàng cũng đoán được, ta sẽ không cùng nàng chém giết. Ta đối với nàng như thế nào, nàng đều biết."
Mặc Nha biết Tinh lọc chi tinh đối với chủ nhân cũng trọng yếu không kém, không đồng ý nói: "Chủ nhân..."
Minh Dạ vẫy tay, ngăn Mặc Nha.
"Ta không có ý này, không cần ngươi tặng Tinh lọc chi tinh cho ta." Tần Ly thấy Mặc Nha trừng mắt nhìn mình, biết Tinh lọc chi tinh đối với Minh Dạ hẳn cũng trọng yếu. Nàng biết Minh Dạ có tình cảm với nàng, nhưng nàng sẽ không ti bỉ lợi dụng cảm tình này.
Minh Dạ nhẹ nhàng cười nói: "Nữ nhân, nàng không cần giải thích. Ta sẽ không hiểu lầm, lời vừa rồi cũng không có ý tứ khác. Chính là muốn nói cho nàng ý nghĩ trong lòng ta mà thôi."
Tần Ly thấy Minh Dạ không hiểu lầm ý của nàng, mới quay đầu đối mặt với quái ngư. Nàng biết rõ, quái ngư trước mặt này rất khó đối phó. Lấy thực lực huyền linh tôn của Minh Dạ cũng không thể chiến thắng nó, nàng khẳng định lại càng khó hơn. Nhưng nàng khác Minh Dạ, nàng đã đáp ứng Khuynh Nhan tập hợp Ngũ hành huyền hỏa tinh, nàng không thể buông tha.
Quái ngư thong thả phe phẩy đuôi, chỉ có một con mắt chớp nói: "Nữ tử nhân loại, ngươi cũng muốn khiêu chiến ta sao?"
"Phải, ta cũng muốn khiêu chiến ngươi!" Tần Ly nói xong, Vòng Như Ý chắn ở phía trước, bắt đầu tấn công.