Thiên Nga Đen

Chương 43




Mắt thấy Lâm Yến Vũ bởivì sợ hãi mà hô hấp dồn dập, Tần Tuyển khẽ vươn tay kéo cô lại, đặt tay lênbụng cô: "Nếu cục cưng này là của anh với em, sẽ tốt biết bao nhiêu? Tưởngtượng thử xem, đứa con của chúng ta, lúc trưởng thành sẽ có bộ dáng gì, giốngem hay là giống anh? Nó nhất định sẽ rất đẹp, là đứa trẻ xinh đẹp nhất thếgiới, so với tên tiểu tạp chủng này xinh đẹp gấp trăm lần."

"Chết tiệt, anhđiên rồi!" Lâm Yến Vũ hất tay hắn ra, vẻ mặt phẫn nộ. Tần Tuyển vung mộtcái tát lên mặt cô, gầm lên: "Điên không phải là tôi, là cô! Cô là cái đồđê tiện, cô lại dám gạt tôi, đem tôi ra làm trò đùa giỡn, đúng không! Cô rấtđắc ý hả, cô mẹ kiếp đồ đê tiện!"

Lâm Yến Vũ bị hắn tátmột cái choáng váng, cơ hồ muốn đứng không vững, vẫn còn chống đỡ được. TầnTuyển thấy vẻ mặt quật cường của cô, lại hung hăng cho cô thêm mấy cái tát nữa.

Nhìn cô đau đớn gụctrên giường, trên mũi còn lưu lại máu tươi, lại không lo lau đi, chỉ để ý chechở cái bụng, như thể nó là báu vật quý giá nhất của cô, điều này làm cho hắncăm phẫn đến tột cùng.

"Cô đứng lên, côđứng lên, nói rõ ràng cho tôi, vì sao cô phải lừa dối tôi?" Tần Tuyển cốgắng nắm cánh tay của Lâm Yến Vũ để kéo cô lên, cô lại nằm sấp ở đó, không chịuđứng lên. Hắn túm lấy tóc cô, bắt buộc cô phải ngửa mặt lên, khuôn mặt máu melàm cho cô thoạt nhìn dữ tợn kinh khủng.

Tần Tuyển đau khổ khôngchịu nổi, lớn tiếng chất vấn: "Không được giả chết, nói cho tôi biết, tôicó lỗi gì với cô, cô lại phải đối xử với tôi như vậy?"

"Anh muốn biết tạisao ư, thế thì phải hỏi Trữ Sương Khiết, là bà ấy đã tạo nghiệt!" Lâm YếnVũ trừng mắt nhìn chăm chăm vào hắn mà không sợ hãi, hai má sưng đỏ đau đếnnóng rát.

Tần Tuyển cuồng loạngầm lên giận dữ: "Chuyện này thì có, cô nói cho tôi biết, liên quan gì đếntôi! Vì sao cô phải lừa dối tôi?"

"Ai bảo anh là contrai của bà ấy!" Lâm Yến Vũ đứng lên, ánh mắt vô cùng dữ tợn. Tần Tuyểnkiềm chế cơn phẫn nộ muốn xé nát cô ra, lấy lại chút bình tĩnh mới nói:"Tôi sẽ không cho cô được toại nguyện, cô chờ xem, tôi sẽ cho cô và TiêuLỗi tận mắt chứng kiến đối phương chết."

"Tôi và Tiêu Lỗisẽ sống chết có nhau." Lâm Yến Vũ cũng không thèm để ý tới lời uy hiếp củahắn. Tần Tuyển khó tin nhìn cô, nắm tay siết lại chặt chẽ, móng tay gần như cắmvào trong thịt.

Trên đường rời khỏibiệt thự Hoài Sơn, sắc mặt Tần Tuyển âm trầm đáng sợ, Kiều Dương và tài xế cũngkhông dám hỏi nhiều. Đến một ngã ba, Kiều Dương mới hỏi: "Tuyển thiếu, bâygiờ đi đâu?" "Quay về Hương Sơn." Tần Tuyển phân phó một câu.Chiếc xe chạy thẳng về hướng biệt thự Hương Sơn.

Từ khi hắn nghe nói LâmYến Vũ bị cha hắn phái người dẫn đến biệt thự Hoài Sơn, quả thực rất lo lắng.Ngày phòng đêm phòng, cũng không ngờ chuyện hắn sợ hãi nhất đã thật sự xảy ra.

Lâm Yến Vũ là bạn gáihắn, sao cha hắn có thể không có một chút luân thường nào, trực tiếp dẫn ngườivề biệt thự của chính mình. Hai cha con tranh giành một cô gái, chưa kể nếuviệc này truyền ra ngoài đúng là một vụ tai tiếng ầm ỹ, đối với hắn cũng là mộtkích thích.

Bất chấp tất cả, saukhi làm xong thủ tục, Tần Tuyển vội vàng dẫn theo mẹ hắn Trữ Sương Khiết cùngnhau ngồi máy bay về nước, trước tiên đến công ty xử lý một chút chuyện, lậptức quay về Tần gia ở Hương Sơn. Nhưng mà, trong thư phòng của cha, hắn ngheđược tiếng cha mẹ cãi nhau kịch liệt.

Từ nhỏ đến lớn, chuyệncãi vã như thế không biết đã xảy ra biết bao nhiêu lần, hắn đã sớm nghe mãithành quen, cũng không có hứng thú nghe họ đang ầm ỹ cái gì. Nếu không phải mẹhắn cố chấp không chịu ly hôn, hắn cảm thấy cuộc hôn nhân như vậy từ lâu khôngcòn cần thiết để tồn tại nữa.

Nhưng đêm nay, cha vàmẹ cãi nhau vô cùng kịch liệt, hơn nữa nội dung khiến cho hắn hiếu kỳ.

Giọng của Tần Hạc An:"Nếu cha cô năm đó không lợi dụng chức vụ giam bằng tốt nghiệp của tôi,còn vận dụng quan hệ khiến tôi không cách nào tìm được việc làm, lấy chuyện nàyđể ép tôi kết hôn với cô, cô nghĩ rằng tôi sẽ lấy cô sao?"

Tần Tuyển nghe nói nhưthế, trong lòng cả kinh, đoán lời nói của cha mình có phải sự thật hay không.Tần Hạc An nguyên quán ở Hồ Nam, là con cháu quân nhân, lúc ấy gia đình đã mấthết thế lực, hoàn toàn dựa vào sự phấn đấu của bản thân, mới thi vào trường Đạihọc Bắc Kinh hạng nhất trong nước, khi đó Trữ Sương Khiết ở cùng một trường đạihọc, đối với tướng mạo anh tuấn lại tài hoa hơn người của Tần Hạc An sinh rathiện cảm, khả năng này vô cùng lớn.

Nghĩ lại, với chức vụ ởđại học của ông ngoại năm đó, không phải không có khả năng giam bằng tốt nghiệpcủa học sinh, nếu cách nói này thành lập, vậy sự việc cũng không khó hiểu lắm,mấy năm nay vì sao cha vẫn lãnh đạm đối với mẹ, căn bản là cha không phải tựnguyện trong hôn nhân, làm sao cha có thể vui vẻ được.

Lời nói tiếp theo củaTrữ Sương Khiết, càng làm cho Tần Tuyển giật mình đến tột cùng. Trữ Sương Khiếtnói như thế này: "Tôi nghĩ chắc lòng anh toàn là thịt, anh vỗ vào lươngtâm mà hỏi một chút, nhiều năm như vậy tôi đối xử với anh như thế nào, tôi đốivới anh toàn tâm toàn ý, chăm sóc cho hai cha con anh từ cái ăn, cái mặc đếnnơi ở, đi lại. Những năm anh ở Thanh Hải, tôi một mình mang thai không hề cómột câu oán hận, nhưng trong lòng anh thủy chung chỉ nghĩ tới con hồ ly tinhDiệp Hinh Nhiên kia, nay con hồ ly tinh đó đã chết, anh lại tìm một con tiểu hồly khác bộ dạng giống hệt cô ta, còn nuôi nó ở trong biệt thự, khiến cho nó cóthai. Tần Hạc An, anh đã bao nhiêu tuổi rồi, thì ra khuôn mặt này vẫn khôngbiết xấu hổ."

Tần Tuyển nghe đến đó,tóc gáy cả người đều dựng thẳng lên hết. Hắn không nghĩ tới mẹ hắn có thể nắmđược tin tức nhanh như vậy, hơn nữa còn chất vấn cha. Suy đi nghĩ lại, tuy rằngTrữ Sương Khiết nhiều năm nay đi đứng không tiện, nhưng hành tung của hai chacon họ, không chút nào thoát được cặp mắt của mẹ? Tần Tuyển biết mẹ hắn rất lợihại.

"Cái miệng của côsạch sẽ một chút đi, cái gì mà tiểu hồ ly, đó là con gái của tôi! Cô nghĩ rằngtôi không biết cô đã làm ra chuyện tốt gì sao? Hai mẹ con Hinh Nhiên ở Luân Đôngặp sự cố nổ khí gas, tất cả đều do một tay cô bày ra, Trữ Sương Khiết, tôikhông tố giác cô, là để lối thoát cho con trai, không muốn cho nó biết, nó cómột người mẹ tâm địa độc ác." Tần Hạc An đang nổi nóng, đem bí mật cất giữnhiều năm trong lòng nói ra hết.

Cha mẹ đều những ngườicó trình độ học vấn cao, lại có địa vị cao, xé rách mặt cãi vã như vậy, đây làlần đầu tiên, trước kia lúc Trữ Sương Khiết nổi giận, Tần Hạc An nhiều lắm chỉtrả lời một hai câu, lần này xem ra là oán hận chất chứa đã lâu một lần dốc rahết.

Tần Tuyển ở bên ngoàinghe đến đoạn đó, cơ hồ không thể thở nổi. Hóa ra chuyện hắn hoài nghi trước đólà sai, cha hắn không phải nhắm trúng Lâm Yến Vũ, mà vì Lâm Yến Vũ là con gáiriêng đã thất lạc nhiều năm của cha. Khó trách lần đầu tiên cha hắn nhìn thấycô, biểu tình rất kỳ lạ.

Tần Tuyển đi xuống lầu,chạy thật lâu trong bóng đêm. Sự việc tàn khốc này thực sự làm cho hắn quákhiếp sợ, tận đáy lòng sinh ra tức giận. Hắn chỉ cần tự hỏi một chút, là có thểsuy ra cặn kẽ, rất hiển nhiên là Lâm Yến Vũ biết được mối quan hệ này, mới chủđộng tiếp cận hắn, mục đích của cô rất đơn giản, chính là trả thù người của Tầngia.

Chuyện này không khógiải thích, vì sao khi đó vừa mới gặp gỡ ở New York, Lâm Yến Vũ liền tỏ ra vôcùng thân thiện với hắn, cô là có dã tâm tiếp cận hắn, lợi dụng hắn, đi vào Tầngia.

Tần Tuyển suốt đêmkhông ngủ, tỉ mỉ đem toàn bộ chi tiết hắn gặp gỡ cùng Lâm Yến Vũ suy xét trongđầu, lại liên hệ đến Tiêu Lỗi, lập tức hiểu được toàn bộ mọi chuyện.

Không hề nghi ngờ, côcùng Tiêu Lỗi đã biết từ trước, rất có khả năng trước kia họ là người yêu,trong vụ nổ khí gas mà Tần Hạc An nói tới, cô may mắn còn sống sót, cũng biếtphía sau có người thao túng chuyện này, trăm phương ngàn kế về nước báo thù,một lần nữa gặp lại Tiêu Lỗi. Tất nhiên, Tiêu Lỗi đối với cô tình cũ khó quên,cho nên vẫn dây dưa với cô, cuối cùng hai người còn có đứa trẻ.

Nhưng là Lâm Yến Vũbiết rõ hai người họ là anh em cùng cha khác mẹ, vẫn mạo hiểm như vậy, có thểthấy được lòng dạ của con nha đầu kia không những thâm trầm, thậm chí còn cóchút biến thái. Cô muốn thông qua loại quan hệ loạn luân này, tra tấn từngngười trong Tần gia, không thể không nói, làm như vậy quả thật quá tàn nhẫn.

Mẹ kiếp, chuyện này quákhủng khiếp! Từ nhỏ đến lớn chưa từng gặp qua chuyện nào bệnh hoạn như vậy. TầnTuyển ngồi trên xe, liên tục suy nghĩ về tất cả mọi chuyện. Sau khi phẫn nộ,chỉ còn lại một loại xót xa trước nay chưa từng có xâm chiếm. Lâm Yến Vũ chưatừng yêu hắn, từ đầu đến cuối, cô chỉ yêu Tiêu Lỗi. Những lời này giống như lờinguyền không ngừng lặp lại trong đầu hắn, làm hắn không thể nào yên ổn, cũngkhông thể suy xét chuyện khác.

Chưa từng yêu hắn, chưatừng yêu hắn! Cái vẻ mặt dứt khoát đó của Lâm Yến Vũ trước đó cứ lần lượt kíchđộng sâu đến Tần Tuyển.

"Dừng xe, trở lạibiệt thự Hoài Sơn." Bỗng nhiên Tần Tuyển hạ lệnh. Tài xế và Kiều Dương đềusửng sốt, lại chỉ có thể làm theo chỉ thị của hắn. Tần Tuyển quyết định, khôngthể chịu thiệt thòi như vậy, không chỉ đối đầu chính diện với cha hắn, mà cònmuốn đích thân giám sát Lâm Yến Vũ, không để cô ở sau lưng phá rối, quấy rầycha mẹ hắn.

Rất hiển nhiên, vớidạng tính cách cực đoan cùng tâm tư kín đáo của Lâm Yến Vũ, trong lòng cô thậtsự rất khó tha thứ cho Tần Hạc An, sở dĩ bề ngoài cô thừa nhận ông, là vì tronglòng cô còn có âm mưu khác. Cô muốn cho mỗi người trong Tần gia đều không đượcyên, bao gồm cả cha ruột của cô.

Trở lại biệt thự, đúnglúc nhìn thấy xe của Tần Hạc An chạy vào. Tần Tuyển bước xuống xe, chờ sau khiTần Hạc An xuống xe, gọi một tiếng cha.

"Đến thăm YếnVũ?" Tần Hạc An quan sát con trai thật kỹ. Tần Tuyển gật đầu: "Nghenói cô ấy bị bệnh, nên đến thăm." "Trước tiên con hãy theo ta đến thưphòng, ta có lời muốn nói với con." Tần Hạc An cảm thấy hai cha con cầnphải nói chuyện với nhau cho tốt, nếu đã muốn công bố thân phận của Lâm Yến Vũ,bằng không hai đứa con này sao có thể giống như trước đây được.

Trong thư phòng, TầnHạc An không hề giấu diếm, trực tiếp nói với Tần Tuyển, Lâm Yến Vũ là con gáicủa ông, là em gái cùng cha khác mẹ với Tần Tuyển."Điều đó không thểnào!" Tần Tuyển kích động đứng đậy, nói với chính mình, muốn giả bộ làm racái gì cũng không biết.

"Ta đã điều traqua, cũng làm xét nghiệm DNA, con bé là con gái của ta, con ngồi xuống, nghe tatừ từ nói chuyện." Giọng điệu Tần Hạc An hòa hoãn, đem ân oán năm đó kểlại hết một lần cho con trai nghe. Tần Tuyển nghe xong mọi chuyện, cũng khôngquá bất ngờ, so với sự việc hắn đã lường trước thì không sai biệt lắm.

Bởi vì hôn nhân của chavà mẹ không được như ý, nên đã ngoại tình, mẹ lấy cái chết ra uy hiếp, cũng bởivậy mà đã tàn tật, cha mới không ly hôn, duy trì cuộc hôn nhân không hạnh phúcnhiều năm như vậy, mẹ đối với việc cha ngoại tình nhiều năm không thể tiêu tan,phái người bí mật tạo ra tai nạn nổ khí gas, nổ chết hai mẹ con kia.

Cha biết được hành vicủa mẹ, xuất phát từ nhiều sự cân nhắc, tiếp tục che giấu. Nhưng mà, bọn họ đềukhông nghĩ tới, trong sự cố nổ tung đó đứa con gái may mắn còn sống sót, khôngbiết đứa con gái từ đâu biết được thân thế của chính mình, quyết định về nướcbáo thù.

"Tiểu Tuyển, ta hyvọng con đừng hận Yến Vũ, con bé thực sự rất đáng thương, lại là con em gái củacon, lúc này đây con hãy tha thứ cho con bé." Tần Hạc An rất không hy vọngcon cái của mình vì chuyện này mà tranh cãi huyên náo.

Tần Tuyển nghĩ: Cô tađáng thương, còn tôi thì không ư, từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng được các ngườiquan tâm yêu thương dù chỉ một chút? Mẹ thì bị rối loạn thần kinh, cha thì losự nghiệp, có ai từng thực sự quan tâm đến tôi? Đứa em gái giả tạo kia, nókhông chỉ lợi dụng tôi, mà còn lừa gạt tình cảm của tôi, món nợ này, tôi khôngdễ dàng quên đi như vậy được.

Trong lòng nghĩ, nhưngtrên miệng hắn lại không nói như vậy, nhìn Tần Hạc An nói: "Cha, cha yêntâm đi, chuyện này con sẽ không theo bất kỳ lời nói của kẻ nào. Nếu Yến Vũ làem gái con, cô ấy lại yêu người khác, con cũng sẽ không làm cô ấy khó xử."

Trong lòng Tần Hạc Anhiểu rõ con trai không thể không oán hận được, nhưng hắn đã nói như vậy, cũngkhông còn cách nào để nói thêm gì nữa, đành nói: "Tạm thời, ta sắp xếp chocon bé ở nơi này, là muốn để cho con bé điều trị sức khỏe cho tốt. Hai ngày nữata phải đi năm tỉnh ở phía nam để khảo sát, con có thời gian, hãy về thăm mẹcon nhiều hơn, nơi này không cần con quan tâm."

Trong lòng Tần Tuyển hừlạnh, cha hắn rõ ràng sợ hắn tiếp cận Lâm Yến Vũ, kích thích Lâm Yến Vũ, chonên nhắc nhở hắn, không cần đến biệt thự Hoài Sơn nữa. Tâm tư vừa chuyển, TầnTuyển nói: "Cha, trước tiên để con đi thăm cô ấy đã, cha có muốn đi cùnghay không?"

Hai cha con cùng đi lênlầu, vào phòng Lâm Yến Vũ, sau khi gõ cửa, một nhân viên cần vụ bước ra mở cửa.Lâm Yến Vũ đang ngồi trên ghế xích đu nghe nhạc, nghe được tiếng bước chân,đứng lên.

Gương mặt của cô vừa đỏvừa sưng, sau khi bôi thuốc mỡ thoạt nhìn rất là kỳ quái. Tần Hạc An lo lắnghỏi: "Mặt con làm sao vậy?" Lâm Yến Vũ không lập tức trả lời, nhìnông, rồi nhìn Tần Tuyển, thấy trên mặt Tần Tuyển có chút không được tự nhiên,cố ý nói: "Ngồi ghế xoay không quen, hơi dùng sức, bị té ngã."

"Con bé này, tạisao không cẩn thận như vậy, lỡ như ngã làm hư cục cưng thì sao?" Tần HạcAn rất quan tâm đến cháu ngoại bé bỏng của mình, không thể xảy ra sơ xuất. LâmYến Vũ xoa bụng: "Vẫn tốt mà."

"Khi nào Tiêu Lỗimới trở về? Nhanh chóng gọi nó đến nhà, thương lượng chuyện hôn sự của hai conmột chút, cái bụng này của con không quá hai tháng nữa sẽ lộ ra ngoài, kết hônsớm một chút mới được." Tần Hạc An lo lắng thay con gái, cảm thấy ngoạitrừ để cho cô mau chóng kết hôn với Tiêu Lỗi, không còn biện pháp nào khác. Haingày nay, ông đã sớm hỏi thăm qua gia thế cùng điều kiện cá nhân của Tiêu Lỗimột cách tỉ mỉ, cảm thấy rất vừa lòng, cho dù không hài lòng, cũng không có cáchnào tốt hơn, đã mang thai rồi, nên tranh thủ gả đi mới tốt.

"Hai ngày nữa anhấy sẽ trở về." Lâm Yến Vũ đỡ Tần Hạc An ngồi xuống, mâu quang thoáng nhìnthấy cơ miệng của Tần Tuyển hơi co giật, quăng cho hắn một cái liếc mắt.

"Hai ngày nữa chaphải rời khỏi Bắc Kinh để đi khảo sát, con nên cẩn thận một chút, không cần quámệt nhọc, dưỡng thai cho tốt." Tần Hạc An dặn dò con gái. Ông đã dặn dònhân viên công tác ở biệt thự, cô ở lại đây mà không dặn dò mấy câu chung quyvẫn lo lắng.

Lâm Yến Vũ nghe nói TầnHạc An phải rời khỏi Bắc Kinh để đi khảo sát, có chút sợ hãi, có ông ở đây cũngtốt, Tần Tuyển còn không dám làm gì, một khi ông rời khỏi, Tần Tuyển sẽ đối phócô như thế nào, cô không chắc chắn lắm.

"Tôi nghĩ tôi nênvề nhà sống, ở lại đây không tiện." Lâm Yến Vũ muốn rời đi. Tần Hạc Anngăn cản: "Về nhà người nào, ở đây không phải là nhà của con sao, hiện naytình trạng sức khỏe của con không tốt lắm, vẫn không nên di chuyển nhiều, ở đâycái gì cũng có, con sống ở đây cha yên tâm hơn, sống chỗ khác cha lolắng."

Nếu con gái đang khôngcó thai bất tiện, Tần Hạc An làm sao bỏ lại cô một mình ở biệt thự, rất muốndẫn cô theo ra ngoài khảo sát; huống chi, bên ngoài có chỗ nào là an toàn, chỗnày khắp nơi đều là người do ông sắp xếp, cho dù ông không ở đây, cũng không aiđộng vào cô được.

Lâm Yến Vũ biết khôngcó khả năng ông đồng ý cho mình rời khỏi biệt thự, suy nghĩ mới nói: "Tôiở đây một mình sẽ rất buồn, ông đưa chìa khóa thư phòng cho tôi đi, tôi muốntìm vài quyển sách đọc để giết thời gian." Tần Hạc An ừ một tiếng:"Lát nữa ta sẽ nói một tiếng với cần vụ, mỗi căn phòng ở đây con đều cóthể tự do ra vào."

Tần Hạc An ngồi một látthì đi, Lâm Yến Vũ đưa hai cha con họ xuống lầu. Tần Tuyển nhân lúc Tần Hạc Ankhông chú ý, đặt tay trên lưng Lâm Yến Vũ, khẽ đẩy cô. Lâm Yến Vũ nghĩ hắn muốnđẩy mình xuống lầu, hoảng hốt không thôi, vịn vào lan can: "Anh muốn làmgì?"

Tần Tuyển cười yếu ớt:"Đừng khẩn trương, anh sợ em ngã từ trên cầu thang xuống, muốn đỡ emmà." Lâm Yến Vũ bình tĩnh lại, nói to: "Tôi không tiễn hai người nữa,hai người đi đường cẩn thận."

Tần Hạc An nghĩ rằngcon gái vẫn chưa tha thứ cho ông, cũng không quan tâm đến việc cô không tiễnmình, đi xuống lầu. Tần Tuyển quay đầu liếc nhìn Lâm Yến Vũ một cái, thấy côxoay người lên lầu, chẳng qua trong lòng có một chút tư vị, khó chịu nói khôngnên lời.

Sau khi Tần Hạc An đinăm tỉnh phía Nam khảo sát, hẫu như mỗi ngày Tần Tuyển đều đến biệt thự thămLâm Yến Vũ. Có đôi khi, Lâm Yến Vũ khóa trái cửa không chịu gặp hắn, hắn gọingười đến đục mở ra, không thể không gặp cô.