Lâm Yến Vũ ung dungngồi xuống, lười biếng duỗi thẳng lưng, xoa bụng mình: "Tôi sẽ sinh nó ra,để cho nó được nhìn thấy cha của nó, sẽ không trở thành đứa trẻ không cha. Cụccưng, con có chịu không?"
Tần Hạc An tức giận đếnnỗi ngực không ngừng phập phồng: "Đứa nhỏ này không thểgiữ lại!" "Vì sao không thể giữ lại, đứa nhỏ nàycũng không phải là của Tần gia các người, là con của tôi và Tiêu Lỗi." LâmYến Vũ biết chừng mực, trêu cợt đủ rồi, liền nói ra chân tướng. Ngộ nhỡ Tần HạcAn thực sự xem đứa nhỏ này thành nghiệt chủng, buộc cô phải phá thai, đến lúcđó có hối hận cũng không kịp.
Tần Hạc An nghe vậy,sắc mặt bỗng nhiên hòa nhã lại, ngạc nhiên hỏi: "Tiêu Lỗi là ai?" LâmYến Vũ không để ý đến ông, cứ khẽ xoa bụng mình, khát khao hình dáng của cụccưng.
Tiêu Lỗi là ai? Tên nàynghe quen tai, như là con trai của một người trong nhóm bạn bè, đúng rồi, làcon của Tiêu Tử Hoa, Tần Hạc An nhớ lại, vào sinh nhật 50 tuổi của ông, TiêuLỗi có đến Tần gia chúc thọ.
Không biết tụi trẻ nàyđang làm cái gì nữa, như thế nào trong bụng Yến Vũ lại có con của Tiêu Lỗi, TầnHạc An hoàn toàn hồ đồ. Sau khi nghĩ lại, càng cảm thấy bản thân thật sự là quáhồ đồ rồi. Lý Học Chu từng nói qua, Yến Vũ cùng đi Đông Bắc với Tiêu Lỗi, saukhi trở lại Bắc Kinh cũng là Tiêu Lỗi thu xếp cho nó ở Bệnh Viện Đa Khoa QuânĐội Giải Phóng Nhân Dân, khó trách!
"Tại sao con lạicùng với hắn... Rốt cuộc ai là bạn trai của con?" Tần Hạc An cũng giốngnhư toàn bộ những người cha khác, ra vẻ kẻ cả. "Không cần ông lo."Lâm Yến Vũ liếc Tần Hạc An một cái, phớt lờ ông.
Tần Hạc An không cóbiện pháp, đành rời khỏi phòng cô, phân phó nhân viên công tác chăm sóc cô thậttốt. Không phải con của Tần Tuyển là được, không phải nghiệt chủng là được, TầnHạc An cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.
Đúng lúc, bác sĩ phụsản cũng đến đây, gặp thủ trưởng khóe môi nhếch lên có chút cười, rất ngạcnhiên, nhưng không dám hỏi, sau khi chào hỏi một tiếng, đi vào phòng giúp LâmYến Vũ kiểm tra thân thể.
Trong thư phòng, bác sĩphụ sản nói với Tần Hạc An, Lâm Yến Vũ đích thực đang mang thai, hơn nữa dựavào kiểm tra, cô có triệu chứng dọa sanh non, mấy ngày này không được phép vậnđộng nhiều, phải dưỡng thai thật tốt.
"Triệu chứng dọasanh non? Sao có thể như vậy?" TầnHạc An nghe xong lời nói của bác sĩ, trong lòng nhất thời căng thẳng. Bác sĩnói: "Cô Lâm huyết hư hàn, thể chất vốn dĩ không dễ dàng thụ thai, thụthai không bao lâu lại cảm mạo phát sốt, cho nên xuất hiện triệu chứng dọa sanhnon. Chúng tôi chuẩn bị liên hệ với phía bệnh viện, xác định trong thời kỳ mangthai cô Lâm đã sử dụng qua những loại thuốc gì, nếu như có ảnh hưởng, đề nghị khôngnên giữ lại cái thai này."
"Được rồi, các anhnhanh chóng chứng thực cho rõ ràng, sau đó bố trí thêm nhiều người để chăm sóccon bé." Tần Hạc An vừa nghe nói con của Lâm Yến Vũ có khả năng không giữđược, cũng không thể bình tĩnh được, dặn dò bác sĩ phải kiểm tra rõ ràng. Congái bảo bối, không thể để cho cô bất kỳ sơ xuất gì, không thể khiến cho mẹ côtrên trời có linh thiêng thất vọng được.
Sau khi bác sĩ liên hệvới phía bệnh viện, xác định trước đó Lâm Yến Vũ không sử dụng qua thuốc có ảnhhưởng tới thai nhi trong bụng, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Mọi người đi khỏi, LâmYến Vũ trăm mối lo không thể giải quyết mà vuốt ve cái bụng, làm sao có thểmang thai được? Không phải Tiêu Lỗi đã nói cô không dễ dàng thụ thai sao, hơnnữa cô vẫn lén dùng thuốc tránh thai, mấy ngày ở Y Xuân cũng đều không quênuống thuốc, tại sao vẫn mang thai?
Mặc dù có chút ngoài ýmuốn, nhưng Lâm Yến Vũ vẫn rất cao hứng, dù sao cũng là cốt nhục của cô cùngTiêu Lỗi, làm sao có thể mất hứng được. Lâm Yến Vũ tưởng tượng, chờ đến khiTiêu Lỗi trở về, nói với anh tin tức này, anh sẽ vui mừng thành dạng gì.
Suốt hai ngày, Lâm YếnVũ bình an vô sự ở trong biệt thự, nhiều lần nghiên cứu nhật kí của Diệp HinhNhiên, nghiền ngẫm toàn bộ sự việc đã xảy ra. Tiêu Lỗi gọi điện thoại cho cô,hỏi tình hình sức khỏe của cô.
"Em đã xuất việnrồi, hai ngày sau em sẽ bay qua New York, thăm chú Lâm." Lâm Yến Vũ suynghĩ nhiều lần, cảm thấy vẫn nên tìm một lý do hợp lý, tránh để anh lo lắng.Chuyện cô mang thai, cũng phải dối anh.
"Trở về Mỹ nhanhnhư vậy ư?" Tiêu Lỗi nghi hoặc. Trước đó đích thực cô từng đề cập qua phảivề thăm cha nuôi, nhưng không nghĩ tới lại phải gấp như vậy, thậm chí không kịpchờ anh trở về.
"Dù sao nhiều ngàynữa anh mới trở về mà. Lỗi, anh đã họp từ sáng đến tối rồi, nghỉ ngơi cho tốtđi, đừng lo lắng cho em." Lâm Yến Vũ nhìn thấy xe của Tần Hạc An tiến vàođại viện của biệt thự, muốn mau chóng kết thúc đối thoại với Tiêu Lỗi.
"Em nói chuyện vớianh một lát nữa đi." Làm sao Tiêu Lỗi bằng lòng gác điện thoại nhanh nhưvậy chứ, nhưng anh nói còn chưa dứt lời, chợt nghe trong điện thoại truyền đếntiếng tút tút, Lâm Yến Vũ gác máy.
Điều này làm cho tronglòng Tiêu Lỗi nảy sinh chút nghi ngờ, ngoại trừ lần mới vừa về nước, cô thỉnhthoảng có cúp điện thoại của anh, sau này luôn chưa từng xảy ra, lúc họ tán gẫusẽ mất một đến hai tiếng đồng hồ, có rất nhiều lời để nói. Từ sự nghi ngờ, TiêuLỗi gọi điện thoại hỏi Tiểu Tương, Tiểu Tương không dám nhiều lời, chỉ đem lờinói lúc trước Lâm Yến Vũ đã dặn dò nói lại với Tiêu Lỗi, cứ như vậy, Tiêu Lỗicũng không để chuyện này ở trong lòng nữa.
Sau khi Tần Hạc An trởvề biệt thự, đầu tiên là tìm y tá chăm sóc sức khoẻ hỏi tình hình của Lâm YếnVũ, lại trực tiếp lên lầu đi đến phòng cô, thấy cô vùi đầu dưới đèn đọc sách,đoán được cô đang xem nhật kí của Diệp Hinh Nhiên, ông chưa bước vào.
Dưới đèn, Lâm Yến Vũlật một tờ rồi một tờ xem. Trong nhật kí của Diệp Hinh Nhiên có nói, khoảngthời gian khi mẹ bà dưỡng bệnh, bà luôn đi theo ở tại biệt thự Hoài Sơn, cũngtrong thời gian đó đã gặp gỡ Tần Hạc An trong bộ phận công tác thuộc văn phòngQuốc Vụ Viện.
Bộ phận này phụ tráchsự vụ cho cán bộ kỳ cựu, dựa theo quy định, mẹ của Diệp Hinh Nhiên đã tham giavào cuộc “Vạn lý trường chinh” (1934-1935 do Mao Trạch Đông chỉ huy) của cáccựu chiến sĩ Hồng Quân Trung Quốc nên được hưởng thụ đãi ngộ về hưu cao nhấtcủa quốc gia, huống chi bà là phu nhân của tướng quân Diệp Nhất Dân, đã từngđảm nhiệm chức Thư ký của Ban Bí Thư Hội Liên Hiệp Phụ Nữ.
Tần Hạc An tuân theotrách nhiệm của tổ chức, phụ trách hết thảy sự vụ của phu nhân Diệp trong lúcbà dưỡng bệnh ở biệt thự, chính là nhân lúc này, đã cùng với Diệp Hinh Nhiênbắt đầu một đoạn tình yêu sai lầm.
Nhật kí Diệp Hinh Nhiêntừng ghi lại như thế này: "Anh ấy và Sương Khiết là bạn học chung đại học,trước kia ở hôn lễ tôi có gặp qua anh một lần, nhưng không có ấn tượng sâu lắm.Hôn lễ của bọn họ được cử hành rất gấp gáp, gần như không chờ được đến khi tốtnghiệp, không biết là vì sao, Diệc Bình cũng từng nói qua với tôi một lần,chúng tôi suy đoán nguyên nhân, nhưng trên thực tế chúng tôi đều đã đoán sai,bọn họ không hề nhanh chóng sinh em bé."
Theo như đoạn này viếtthì có thể thấy được, Trữ Sương Khiết và Diệp Hinh Nhiên đã biết nhau từ trước,không chỉ biết, quan hệ còn khá tốt, thậm chí Diệp Hinh Nhiên còn tham gia vàohôn lễ của bà ấy. Chuyện này không khó hiểu lắm, tại sao sau này Diệp HinhNhiên lại quen với Tần Hạc An, hóa ra ngay từ đầu ông ta là chồng của bạn tốt,nhưng không nghĩ sau này lại...
Lâm Yến Vũ tiếp tục xemphía dưới, trong nhật kí Diệp Hinh Nhiên viết đến đoạn, bà muốn chăm sóc ngườimẹ ngã bệnh, không có thời gian vào thành phố, thường xuyên nhờ Tần Hạc An giúpbà đến nhà sách mua vài quyển sách về xem, đôi khi ông cũng sẽ mua vài băngnhạc đưa cho bà, không phải nhạc giao hưởng mà chính là khúc đàn dương cầm, bàcảm thấy gu thưởng thức của ông rất giống với mình, đối với ông dần dần cóthiện cảm.
"Tình cảm của anhấy cùng Sương Khiết thật không tốt, hai người thường xuyên cãi nhau, tôi ngheđược vài lần, bọn họ ầm ỹ trong điện thoại, sau đó tôi có hỏi qua Hạc An, anhấy nói bọn họ đã sống riêng, đang làm thủ tục thỏa thuận ly hôn, nhưng vì đứacon mới hơn 2 tuổi, anh ấy lại luyến tiếc con."
Theo đoạn miêu tả nàycó thể thấy được, lúc Diệp Hinh Nhiên qua lại cùng Tần Hạc An, đúng ngay thờiđiểm hôn nhân của ông ta xuất hiện nguy cơ. Hôn nhân không được như ý sẽ khiếncho tâm trạng của người đàn ông luôn phiền muộn, Diệp Hinh Nhiên chẳng nhữngtuổi trẻ xinh đẹp mà còn hiền lành hiểu lòng người, thường xuyên qua lại, đãnảy sinh cảm tình.
Rất nhiều đoạn sau đó,đều là đoạn Diệp Hinh Nhiên miêu tả tâm tình của mình, mất mát như thế nào, mâuthuẫn ra sao, lúc thì cảm thấy rất có lỗi với bạn; lúc thì thấy thương cảm choTần Hạc An bị vây trong một cuộc hôn nhân không tình yêu, sản sinh đồng tìnhđối với ông; lúc thì lại lo lắng mình có phải đang phá hoại gia đình người kháchay không.
Lâm Yến Vũ vừa đọc vừanhớ lại, khi cô bắt đầu có trí nhớ, mẹ cô luôn luôn nghiêm khắc nhiều hơn yêuthương, không nghĩ tới mẹ lại có tình cảm phong phú như vậy, từng câu từng chữđều bộc lộ cảm tình đối với Tần Hạc An, giống như linh hồn của người đàn ôngkia đang đau khổ, chờ đợi bà đến cứu rỗi.
Đọc đến một đoạn, LâmYến Vũ bất ngờ phát hiện, hóa ra Diệp Hinh Nhiên đã đính hôn cùng với Lâm LệSinh. Sự tình diễn ra như vậy, quan hệ của Diệp Hinh Nhiên cùng Tần Hạc An rốtcục cũng bị vợ của ông Trữ Sương Khiết biết được, vì thế Trữ Sương Khiết đếnbiệt thự Hoài Sơn quấy phá một hồi, kinh động đến mẹ của Diệp Hinh Nhiên, saukhi Diệp phu nhân biết được sự tình, khuyên con gái đoạn tuyệt quan hệ với TầnHạc An, Diệp Hinh Nhiên đồng ý, hơn nữa theo ý của gia đình, ngay lúc ấy cònđính hôn với Phùng Khiên - Lâm Lệ Sinh.
Sau khi Trữ Sương Khiếtquấy phá, quả thật Tần Hạc An cùng Diệp Hinh Nhiên cắt đứt qua lại trong mộtthời gian, nhưng sau đó Tần Hạc An vẫn đề nghị ly hôn, Trữ Sương Khiết khôngđồng ý, vẫn gây sự, cuối cùng lãnh đạo đơn vị phải đứng ra hòa giải, mới khiếnsự tình lắng xuống. Nhưng trong lúc này, bên ngoài vẫn không biết sự tình nàycó liên quan tới Diệp Hinh Nhiên.
Sau khi sức khỏe củaDiệp phu nhân hồi phục, rời khỏi biệt thự Hoài Sơn. Diệp Hinh Nhiên tham giadiễn xuất trong đoàn, đi Vienna (thủ đô nước Áo), ai ngờ lại gặp Tần Hạc An ởđó. Lúc này, vốn dĩ ông đã chuyển ngành, theo chuyếnthăm đoàn đại biểu của Chính phủ về kinh tế và thương mại đến châu Âu khảosát, đi ngang qua Vienna.
Tương phùng nơi đấtkhách, lửa tình nhen nhóm, cũng chính tại thời điểm này, Diệp Hinh Nhiên mangthai. Sau khi thương lượng với Tần Hạc An, hai người quyết định mau chóng kếthôn, chỉ chờ Tần Hạc An làm xong thủ tục ly hôn.
Nào ngờ, Trữ SươngKhiết thà chết cũng không chịu ly hôn, Tần Hạc An về nhà bàn bạc về vấn đề lyhôn với bà, hai người lại có một phen cãi vã, Trữ Sương Khiết kích động từ lancan hành lang lầu hai nhảy xuống, bị gãy xương chân, từ đó về sau khiến chân cóchút khuyết tật, Tần Hạc An sợ gây ra tai nạn chết người, cha mẹ Trữ SươngKhiết lại không ngừng tạo áp lực với ông, đành phải từ bỏ chuyện ly hôn.
Diệp Hinh Nhiên đemchuyện mang thai thẳng thắn thừa nhận với cha mẹ, cũng đưa ra ý muốn hủy bỏ hônước với Lâm Lệ Sinh, kết hôn cùng Tần Hạc An, bị cha mẹ phản đối gay gắt. Vìthế, Diệp Nhất Dân một mạch đuổi con gái ra khỏi gia môn, Diệp Hinh Nhiên vừamất đi sự quan tâm của người thân, lại không còn hy vọng kết hôn với ngườitrong lòng, dứt khoát cắt đứt quan hệ với mọi người, từ nay về sau đóng cửa từchối tiếp khách, một mình tự nuôi dưỡng con gái, tính cách cũng trở nên cô độc.
Sau khi chia tay cùngDiệp Hinh Nhiên, Tần Hạc An chủ động yêu cầu đến Thanh Hải làm thư ký ủy banđịa phương, sau đó lại đảm nhiệm chức phó bí thư tỉnh ủy Thanh Hải, ở Thanh Hảisuốt 7 năm.
Nhật kí viết đến đây,chỉ có một đoạn ngắn về Tần Hạc An rồi im bặt, phía sau đều là ghi chép lại LâmLệ Sinh quan tâm và an ủi bà như thế nào. Diệp Hinh Nhiên là một phụ nữ quậtcường, bà luôn luôn không tiếp nhận tình yêu của Lâm Lệ Sinh, cho dù ông đốivới bà rất bao dung, bà vẫn vững lòng, không yêu chính là không yêu.
Xem đến nơi, Lâm Yến Vũcảm thông sâu sắc với cha nuôi, tại sao ông lại chấp nhất như vậy, tại sao ngốcnhư vậy, trên thế giới có rất nhiều cô gái tốt kia mà, vì sao lại yêu ngườikhông nên và không thể yêu như Diệp Hinh Nhiên? Theo như trong nhật kí, Lâm YếnVũ có thể thấy được, mẹ cô là người phụ nữ cảm tính, mâu thuẫn, tình cảm phongphú lại cực kỳ đơn thuần, dường như bà còn không biết, lúc trước chính mình cốchấp như vậy, làm cho ngày sau gặp phải mầm móng tai họa chôn thân.
Trữ Sương Khiết vì đểgiữ lại Tần Hạc An, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, thậm chí trong rất nhiềunăm, luôn luôn quấy rối tinh thần Diệp Hinh Nhiên. Suốt nhiều năm, bà ta khôngngừng viết thư cho lãnh đạo đoàn múa ballet, lời lẽ cay nghiệt tiến hành côngkích nhân thân Diệp Hinh Nhiên, chuyện này trong đoạn sau nhật kí đều có ghilại. May mắn là Diệp gia cũng rất có thế lực ở Bắc Kinh, lãnh đạo đoàn cũngkhông làm lớn sự việc thư nặc danh, đổi lại là người khác, đã sớm bị ép phảithân bại danh liệt.
Đọc đoạn này, nghi ngờtrong lòng Lâm Yến Vũ dần dần tiêu tan, rất rõ ràng, vụ nổ mà hai mẹ con cô gặpphải ở Luân Đôn không thoát được có can hệ với Trữ Sương Khiết. Mặc dù, DiệpHinh Nhiên đã cắt đứt quan hệ với Tần Hạc An rất nhiều năm, nhưng mối hận củaTrữ Sương Khiết vẫn không hề tiêu tan, vẫn phải đưa đối phương vào chỗ chết.
Lâm Yến Vũ đứng lặngtrước cửa sổ, trong đầu rất lâu vẫn không thể bình tĩnh lại, cảm thấy mẹ mìnhmẹ quả thực là một người phụ nữ ngốc nghếch nhất thế giới, vì hai người ngoài,mất đi tính mạng vô ích. Lệ ý từ đáy mắt dâng lên, cô lấy mu bàn tay lau đi.
Đột nhiên, cô cảm giácđược phía sau có người đang đến gần, người nọ trong nháy mắt ôm lấy thắt lưngcủa cô, toàn bộ thân thể dán lên người cô. Là Tần Tuyển, cô có thể cảm giácđược, ngoại trừ hắn có cách ôm như vậy, không có người nào khác.
Quả nhiên, giọng nóitrầm thấp của Tần Tuyển từ phía sau tai vang lên: "Bảo bối, đang suy nghĩgì vậy?" Lâm Yến Vũ hết hồn, mạnh mẽ tự trấn an: "Là anh... Anh đãtrở lại?"
"Ừ, mới trở về hômqua, vừa nghe nói cha đón em đến đây sống, anh lập tức đến ngay. Thế nào, mấyngày nay em có nghĩ đến anh không?" Giọng nói của Tần Tuyển nghe qua rấtôn nhu, hình như chưa biết chuyện gì đã xảy ra, bàn tay khẽ vuốt ve trên ngườicô.
Lâm Yến Vũ xoay người,đẩy anh ra một chút: "Em, em bị bệnh... Anh đừng dựa sát vào em quá, sẽlây bệnh cho anh." Tần Tuyển nở nụ cười, hôn lên mặt cô, hôn trượt xuốngcổ cô, mút nhẹ một cái: "Tôi còn không biết,mang thai cũng bị lây nhiễm, có phải tôi bế cô ôm cô, tiểu tạp chủng trong bụngcô sẽ chạy sang bụng tôi không?"
Lời nói chậm rãi nàycủa hắn gần như khiến cho Lâm Yến Vũ kinh hãi muốn ngất đi, hắn đã biết, cái gìhắn cũng biết hết! Thế nhưng hắn lại có vẻ mặt này, đáng sợ! Thựcsự đáng sợ! Hắn sẽ làm ra chuyện gì đối với cô đây?