Chương 505: Tu luyện
Trong lúc Linh Mộng đang suy nghĩ thì bên ngoài phòng truyền đến tiếng gõ cửa.
- Vào đi.
Cửa phòng mở ra, Hà Thanh trưởng lão từ bên ngoài bước vào, giọng nói bất mãn.
- Cái tên tiểu tử này thật là phiền phức.
Theo dự tính thì hôm nay bọn họ sẽ rời Đan thành nhưng Lâm Phong bị Lý gia giữ lại, không có hắn thì lão không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Linh Mộng biết lão đang tố khổ nhưng nàng có thể làm được gì, một khi Lý gia đã muốn giữ người thì dù có mười Cửu Huyền thánh nữ cũng thất thủ vô sách, chưa kể cái tên bị giữ vốn không muốn rời đi.
- Xem ra chỉ có thể để hắn ở lại.
- Như vậy không được.
- Vậy lão muốn thế nào, chẳng lẽ muốn ta xông vào Lý gia để đoạt người.
- Lão phu không có ý đó.
Xong vào Lý gia tất nhiên là không thể, lỡ như đắt tội với Đan thành thì lão cũng không dám trở về Cửu Huyền.
- Chúng ta có thể nhờ Hàn Băng chấp sự giúp đỡ.
- Lão muốn dùng Hàn Băng để uy h·iếp hắn.
Linh Mộng dứt lời, ánh mắt trở nên lạnh lùng, khí tức vương giả có dấu hiệu bạo phát.
Hà Thanh trưởng lão thở dài, lão cũng không muốn làm chuyện mất mặt như vậy nhưng Lâm Phong đối với Cửu Huyền thật sự rất quan trọng.
- Nếu ta cũng trở về Cửu Huyền thì sao ?
Giọng nói lạnh lùng từ bên ngoài phòng truyền đến, Lãnh Hàn Băng đẩy cửa bước vào.
- Ta sẽ theo các ngươi trở về.
- Muội nói thật sao ?
Linh Mộng thu lại khí tức trên người, vẻ mặt ẩn hiện tiếu ý.
- Muội thật sự muốn cùng chúng ta trở về ?
- Đúng vậy.
Hàn Băng khẽ gật đầu.
- Nhưng ta có một điều kiện.
- Chỉ cần muội trở về, yêu cầu nào ta cũng sẽ đáp ứng.
- Lâm Phong tạm thời không trở về, Phong chấp sự sẽ ở lại bảo vệ hắn.
- Không thành vấn đề.
Linh Mộng lập tức gật đầu, Hà Thanh tôn giả do dự một lúc cũng gật đầu, thiên hạ đều biết Hàn Băng có hôn ước với Lâm Phong chỉ cần nàng ở Cửu Huyền thì hắn nhất định sẽ trở về.
Sau khi hoàn thành giao dịch với Lý Nguyệt Thần, Lâm Phong tạm thời ở lại Lý gia, nơi hắn ở là một căn phòng đơn giãn và yên tĩnh.
Diện tích căn phòng không lớn, chỉ đủ cho một người ở, dù vậy Lâm Phong đã rất hài lòng.
Nơi này là nội thành, trung tâm của Đan thành, thánh địa tu luyện của đan sư, có thể nói là tất đất tất linh thạch, cho dù là tam đại gia tộc cũng chỉ chiếm được một diện tích nhỏ để định cư.
- Không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy.
Lâm Phong ngồi trong phòng, vẻ mặt suy tư, lúc đầu hắn dự định đến Lâm gia để tìm trợ giúp không ngờ Lý Nguyệt Thần nữa đường xuất hiện làm thay đổi toàn bộ kế hoạch.
Có Lý gia trợ giúp thì chuyện hắn ở lại Tây Hoang đã như ván đóng thuyền, bây giờ chỉ cần đợi mọi người tới nữa là đại công cáo thành.
Trước khi Lý Nguyệt Thần rời đi, Lâm Phong đã nhờ nàng phái người đến Tây Hương Lâu đón đám người Hàn Băng, mời bọn họ đến làm khách của Lý gia.
Một khi đám người Hàn Băng tiến vào địa phận của Lý gia thì cho dù là Cửu Huyền thánh chủ cũng không dám tùy tiện đòi người.
Tuy lần này bỏ ra một cánh của địa mẫu thánh liên nhưng Lâm Phong cũng không quá mức đau lòng, còn rất lâu nữa hắn mới dùng đến thánh dược để tu luyện, đến lúc đó không chừng gốc thánh liên của hắn đã trưởng thành.
Vấn đề Cửu Huyền đã được giải quyết tiếp theo là chuyện tu luyện, bây giờ Lâm Phong đã đạt đến linh giả lục cấp đỉnh phong, một khi đột phá sẽ trở thành vương giả, lúc đó hắn có thể luyện chế thiên cấp đan dược, linh thạch sẽ không ngừng tràn về, một tương lai tươi sáng đang chào đón chúng ta.
Theo lời của lão đầu thì muốn đột phá vương giả cần phải chuẩn bị hai thứ, một là phá linh đan, thứ còn lại là phải hiểu được hình thái ban đầu của vực.
Phá linh đan không phải loại đan dược hiếm có khó tìm, bên trong Đan thành cũng có bán, mỗi viên trị giá khoảng năm vạn trung phẩm linh thạch.
Vấn đề nằm ở linh vực, dù có lão đầu ở bên cạnh chỉ điểm nhưng Lâm Phong vẫn cảm giác thứ này quá khó nuốt, đã mấy canh giờ trôi qua mà hắn còn chưa nhìn thấy bóng dáng của vực.
- Lão đầu có phải lão nhớ nhầm chỗ nào rồi không ?
- Có vấn đề gì sao ?
- Sao linh vực của ta vẫn chưa hình thành ?
- Chuyện đó phải xem lại tư chất của tiểu tử ngươi.
Mỗi người mỗi tư chất, tốt thì chỉ cần vài tháng, bình thường phải mất vài ba năm, nếu là loại thấp kém thì có luyện cả đời cũng không thành.
- Khó như vậy sao ?
- Không chỉ có nhiêu đó đâu.
Linh vực một khi hình thành còn có phân chia lớn nhỏ, linh vực càng lớn sẽ có uy lực càng mạnh, một số loại linh vực phải có kích thước đủ lớn mới có thể thi triển.
Lâm Phong nghe mà sợ, không ngờ linh vực lại khó thành như vậy, nếu hắn nhớ không lầm thì Hàn Băng phải mất hơn một năm mới có thể đột phá vương giả.
- Linh vực cũng có phân loại nữa ?
- Tất nhiên.
Tu sĩ bình thường chỉ có thể thi triển một loại linh vực nhưng mấy tên tuyệt thế thiên tài lại có thể thi triển nhiều loại như luân vực, trọng vực, kiếm vực…
Trong trận thánh ma đại chiến lần trước, Lâm Phong từng thấy U Minh thánh chủ và Linh Mộng thi triển luân vực tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, uy lực hình như rất khủng.
- Theo lão thì ta nên tu luyện loại linh vực nào ?
- Đan vực.
- Có loại linh vực đó nữa hả ?
- Thiên hạ rộng lớn thứ gì mà không có.
So với các loại vực khác thì đan vực dễ tu luyện hơn nhiều, chỉ cần chuẩn bị hơn ngàn viên bạo đan, đợi cho đối thủ tiến vào phạm vi liền kích hoạt, ngàn đan cùng bạo, uy lực kinh thiên.
- Cái gì mà uy lực kinh thiên rõ ràng là đồng quy vu tận.
Lâm Phong vừa nghe lão đầu nói liền biết lão cố ý châm chọc, với thiên phú chiến đạo của hắn thì chỉ cần tu luyện thành linh vực đã có thể tạ ơn tổ tiên được rồi.
Hôm sau, trong lúc Lâm Phong tu luyện linh vực thì có một tên tộc nhân Lý gia đến tìm, nói là Hàn Băng có chuyện muốn gặp hắn.
Theo quy định của Đan thành thì chỉ có Đan sư mới được tiến vào nội thành cho nên đám người Hàn Băng chỉ có thể ở bên trong một căn biệt phủ ngoại thành của Lý gia.
Bên ngoài đại môn nội thành có một chiếc hồng xa chờ sẵn, bên trên cấm đại kỳ Lý gia, Lâm Phong vừa bước tới nội môn liền lên hồng xa rời đi.
- Có cần phải chơi lớn như vậy không ?
Lâm Phong ngồi bên trong hồng xa, ánh mắt liên tục quan sát xung quanh, nơi này giống như một căn phòng nhỏ với đầy đủ tiện nghi, có giường nằm, bàn trà, linh tửu, linh quả…
- Chắc là nha đầu đó sợ tiểu tử ngươi bị đám người Cửu Huyền bắt đi.
- Đúng là một nữ nhân cẩn thận.
Tuy bên trong Đan thành nghiêm cấm đánh nhau nhưng Linh Mộng đâu cần ra tay chỉ cần ra lệnh là được, nếu Lâm Phong không tuân theo thì lập tức bị khép vào tội kháng lệnh.
Lý Nguyệt Thần nghi ngờ đám người Cửu Huyền dùng chiêu dụ rắn ra hang cho nên nàng mới dùng hồng xa của Lý gia để hộ tống, chỉ cần Lâm Phong không ló mặt ra ngoài thì không ai có thể làm gì được hắn.