Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 504: Giao dịch




Chương 504: Giao dịch

Sở dĩ Nguyệt Thần làm như vậy là để giá·m s·át nhất cử nhất động của đối phương.

- Hôm đó ở Tây Hương Lâu có một tên tu sĩ đã vô tình nói đến địa mẫu thánh liên, không biết Lâ·m đ·ạo hữu còn nhớ không ?

Lâm Phong trầm ngâm, đúng là có một tên như vậy, Linh Mộng còn nói nếu không lấy được thánh liên thì sẽ đến Lý gia trao đổi.

- Cái định mệnh.

Cuối cùng Lâm Phong cũng nhận ra vấn đề, từ khi hắn lấy được thánh liên đến giờ đã trãi qua ba ngày, nếu kế hoạch thất bại thì theo lý Linh Mộng nên tìm đến Lý gia để giao dịch.

Ngay từ đầu bọn họ đã rơi vào cái bẫy của đối phương, bây giờ thì hắn đã biết vì sao nữ nhân này lại tự tin như vậy.

Lý Nguyệt Thần mỉm cười nhìn Lâm Phong.

- Đạo hữu có biết vì sao hỏa vụ xung quanh Thiên Hỏa Sơn có thể tu luyện được không ?

- Là nhờ có thánh liên.

- Đúng là như vậy, ba ngày hôm nay tiểu nữ luôn ở bên trong nội thành tu luyện, hỏa vụ vẫn như trước nhưng hỏa nguyên chi khí đã suy giảm một ít, chứng tỏ đạo hữu chỉ lấy được một phần của thánh liên có đúng không ?

- Tây Hoang đệ nhất kỳ nữ đúng là danh bất hư truyền, tại hạ cam bái hạ phong.

Lâm Phong nhìn nữ tử đối diện, ánh mắt tràn đầy kiêng kỵ, trong lòng có một cảm giác lo sợ khó hiểu, dù là đứng trước Linh Mộng cũng không bất an như lúc này.

- Lão đầu giờ phải làm sao đây ?

- Để đó cho lão phu.

Lão đầu vừa nhìn liền biết Lâm Phong không phải đối thủ của Lý Nguyệt Thần, cho dù là đám đệ tử trước kia của lão cũng không có mấy tên so tâm cơ được với nha đầu này.

Lâm Phong thở dài, nếu đã không thể phủ nhận vậy thì chỉ có thể thừa nhận.

- Không sai, tại hạ đúng là đã lấy được thánh liên.

- Xin đạo hữu trả lại bảo vật cho Đan thành.



- Tất nhiên nhưng không phải lúc này, cũng không phải nơi đây.

Lý Nguyệt Thần nghe đối phương nói, ẩn sâu bên trong ánh mắt thoáng hiện chút kinh ngạc.

- Đạo hữu có ý gì.

- Lấy trộm thánh liên là tội lớn, tại hạ sẽ đến gặp thành chủ để thú tội sau đó trao trả thánh liên.

Lâm Phong nói đến đây, vẻ mặt bất đắt dĩ nhìn đối phương.

- Xin tiên tử để tại hạ rời đi.

- Lâ·m đ·ạo hữu có biết lấy trộm thánh liên là tội gì không ?

- Quân tử nhất ngôn, dám làm dám chịu.

Lý Nguyệt Thần nhíu mày, rõ ràng đây không phải là cách hành sự thường thấy của Lâm Phong.

- Nếu đạo hữu chịu giao ra thánh liên, Nguyệt Thần có thể đảm bảo đạo hữu bình an rời khỏi Tây Hoang.

- Tại hạ có nói không giao ra sao ?

Không khí bên trong căn phòng trở nên yên tĩnh, một nam một nữ im lặng đứng nhìn nhau, không ai lên tiếng.

Lâm Phong nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lý Nguyệt Thần, trong lòng căng thẳng dâng trào, lần này hắn mạo hiểm đánh cược, lỡ như thất bại thì nữa đời sau xem như hết.

Nếu Lý Nguyệt Thần thật sự vì Đan thành mà đòi lại thánh dược thì sẽ không dẫn hắn đến nơi này, có khả năng cao là nàng muốn chiếm làm của riêng.

Một khi Lâm Phong đưa thánh dược cho thành chủ thì nó sẽ trở thành tài sản chung của Đan thành, cho dù Nguyệt Thần là đệ nhất thiên kiêu cũng chưa chắc có thể độc chiếm.

Lão đầu sống mấy chục vạn năm, ánh mắt nhìn người cực kỳ chuẩn xác, Lý Nguyệt Thần không phải cá trong ao mà là phượng khiếu cửu thiên, tham vọng của nàng chắc chắn không thua kém nhan sắc của nàng, thiên phú tuyệt thế một khi kết hợp với thánh dược thì thiên hạ này có mấy ai so được.

Lúc sau, giọng nói nhẹ nhàn vang lên.



- Trong số những thiên kiêu Nguyệt Thần từng gặp qua, Lâ·m đ·ạo hữu là người duy nhất tiểu nữ không nhìn thấu.

- Tiên tử quá khen.

- Đạo hữu muốn giao dịch như thế nào ?

- Chỉ cần tiên tử đáp ứng tại hạ ba điều kiện thì thứ đó sẽ thuộc về tiên tử.

Lý Nguyệt Thần khẽ gật đầu.

- Mời đạo hữu nói.

- Thứ nhất, tại hạ muốn ở Lý gia một thời gian.

- Đạo hữu muốn Lý gia ra mặt ngăn cản Cửu Huyền ?

- Tiên tử đúng là thiên sinh tuệ chất, vừa nghe đã hiểu.

Lâm Phong không nhịn được mà tán thưởng.

- Thứ hai, tại hạ muốn Lý gia hộ tống một đoạn đường bên trong Hỏa Nguyên.

- Không thành vấn đề.

- Thứ ba, tại hạ muốn nhờ tiên tử luyện chế giúp một món bảo vật.

Lâm Phong lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho đối phương.

- Đây chính là nguyên liệu.

Lý Nguyệt Thần nhẹ nhàn mở hộp ngọc ra xem, bên trong là một khối ngân thạch to bằng móng tay, nàng vừa chạm vào thì một phần linh lực liền bị phong ấn.

- Tỏa thiên thạch.

- Không ngờ tiên tử cũng am hiểu về luyện khí.

- Tiểu nữ chỉ là vô tình gặp qua thứ này bên trong điển tịch.



Ánh mắt Nguyệt Thần nhìn khối ngân thạch trong hộp ngọc, nếu thứ này có thể to thêm vài lần thì nhất định sẽ trở thành bảo vật vô giá.

- Ba ngày sau, Nguyệt Thần sẽ mang bảo vật đến cho đạo hữu.

- Làm phiền tiên tử.

Lâm Phong lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho đối phương, bên trong là một cánh của địa mẫu thánh liên.

Sau khi kiểm tra xong, Lý Nguyệt Thần cẩn thận thu lại hộp ngọc, dù cho tâm tư nàng kín đáo cũng không giấu được nét vui mừng trên gương mặt tuyệt trần.

Lâm Phong nhìn Nguyệt Thần muốn rời đi chợt nhớ đến một chuyện, liền hỏi.

- Nguyệt Thần tiên tử, không biết chuyện bên trong Thiên Hỏa Sơn đã giải quyết thế nào rồi ?

- Đây là chuyện riêng của Lý gia, thứ lỗi Nguyệt Thần không thể trả lời.

- Tại hạ cũng không có ý nhiều chuyện, chỉ muốn hỏi thăm tin tức của một người.

- Lâ·m đ·ạo hữu yên tâm, Nguyệt Thần cam đoan người đó sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt đạo hữu một lần nào nữa.

Lý Nguyệt Thần nói xong liền rời đi, Lâm Phong lặng lẽ theo sau, trong lòng cảm thán, tuy hắn không nói ra nhưng chắc chắn đối phương biết người hắn muốn hỏi là Vương Lăng.

Lần này Vương Lăng không chỉ cấu kết với Ma giáo mà còn muốn đối phó Lý gia, cho dù là Cửu Huyền thánh cung cũng không dám ra mặt giải quyết, xem ra lành ít dữ nhiều.

Tây Hương Lâu, bên trong một căn phòng sang trọng, Linh Mộng đứng bên cạnh cửa sổ, ánh mắt lạnh lùng ngắm nhìn cảnh vật Đan thành.

- Ngươi hận ta đến như vậy sao ?

Vừa rồi người của Lý gia đã đến thông báo Lâm Phong sẽ tạm thời ở lại Đan thành, nguyên nhân là vì bọn họ đang nghiên cứu một loại đan dược quan trọng cần hắn trợ giúp.

Linh Mộng vừa nghe liền nhận ra đây chỉ là một cái cớ, số lượng đan sư bên trong Đan thành đứng đầu đại lục, thiếu một tên Lâm Phong thì có sao.

Chuyện nàng không cam lòng là tên khốn kia thà tìm Lý gia trợ giúp chứ không chịu cầu xin mình, muốn Lý gia ra mặt nhất định phải bỏ ra một cái giá không nhỏ.

Trong lòng Linh Mộng đã có ý định trợ giúp Lâm Phong, sở dĩ nàng chưa nói ra là vì muốn nhìn thấy vẻ mặt cầu xin của hắn.

Bây giờ nàng lại muốn thay đổi ý định, dù cho có Lý gia ngăn cản thì nàng cũng phải mang hắn trở về Cửu Huyền.