Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 499: Thiên Hỏa Sơn




Chương 499: Thiên Hỏa Sơn

Lâm Phong phi hành được một lúc thì dừng lại, hắn có thể cảm giác được bản thân đang ở bên trên hỏa hồ, hỏa khí mảnh liệt từ bên dưới tỏa ra làm cho hắn cảm thấy khó thở.

Phía dưới vẫn là hỏa vụ nồng đậm, tầm nhìn chỉ còn lại chưa tới một trượng, Lâm Phong lại không thể mạo hiểm dùng thần thức để truy tìm vì hắn không biết được pháp chỉ có thể che giấu thần thức hay không.

Lâm Phong bắt đầu hạ độ cao, cơ thể của hắn bị hỏa khí thiêu đốt đến đỏ người, lúc này ngọc bài đã không còn chút tác dụng, thẩm chí hắn còn ngửi được hương vị thịt nướng thoáng qua.

- Xem ra phải dùng đến thứ đó.

Lâm Phong lấy ra một mảnh hộ thần giáp kích hoạt, một vòng hắc quang xuất hiện bảo vệ cơ thể hắn, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống.

Tu sĩ tiến vào Thiên Hỏa Sơn không thể mang theo không gian trữ vật nên Lâm Phong chỉ có thể giấu được vài mảnh hộ thần giáp trên người.

Trước khi linh khí bên trong mảnh hộ thần giáp tiêu hao hết nhất định phải tìm được địa mẫu thánh liên nếu không chuyến đi lần này xem như thất bại.

Trong lúc Lâm Phong đang hạ cánh chợt nhìn thấy có thứ gì đó bay đến, hắn vội lách người tránh né.

- Là dung nham.

Thứ vừa bay qua người Lâm Phong là một khối dung nham đỏ rực từ bên dưới phun lên, chứng tỏ nơi hắn đang đứng chỉ cách mặt hồ vài trượng.

Lâm Phong bắt đầu bay xung quanh để tìm kiếm, tuy mặt hồ chỉ rộng có vài dặm như tầm nhìn hạn chế, phương hướng cũng không thể xác định, hắn chỉ có thể bay lung tung để tìm kiếm.

Vài canh giờ trôi qua, hắc quang bên ngoài Lâm Phong đã trở nên trong suốt, đây là dấu hiệu hộ thần giáp đã cạn linh khí, hắn vội lấy ra một mảnh khác kích hoạt.

Lại thêm vài canh giờ trôi qua, Lâm Phong chuẩn bị kích hoạt thêm một mảnh hộ thần giáp thì chợt cảm giác có gì đó không ổn, hắn vội dừng lại quan sát.

- Đây là…



Có một đạo khí tức rất nhỏ vừa tiếp cận Lâm Phong, tuy chỉ lướt qua nhưng hắn chắc chắn đây không phải khí tức của tu sĩ, trong lúc kinh ngạc thì đạo khí tức đó lại truyền đến.

- Bên này.

Lâm Phong vội bay đến nơi phát ra khí tức, giữa hỏa vụ dày đặt, một đạo hồng ảnh dần hiện ra, đó là một gốc hồng liên trôi nổi giữa dung nham.

Xung quanh địa mẫu thánh liên, linh quang tỏa ra đột nhiên chuyển động, tất cả đều rút vào bên trong thánh liên.

- Không ổn.

Lâm Phong lập tức động thủ, sau lưng hắn xuất hiện ngân dực, cả người hóa thành một đạo ngân quang bay về phía hồng liên, đại thủ chộp tới.

Dưới chân Thiên Hỏa Sơn, một đám lão đầu vừa phá giải xong tòa trận pháp cuối cùng, hình ảnh cự sơn đã hiện rõ trước mặt.

Hôm nay chính là thời gian Thiên Hỏa Sơn đóng lại, theo quy tắc thì đám tu sĩ bên trong phải rời khỏi nơi này.

Đám lão đầu chỉ đứng gần trận pháp chờ đợi, toàn bộ Thiên Hỏa Sơn chỉ có một lối ra vào, không cần lo đám tiểu tử bên trong lén lút chạy đi.

Một lão đầu lấy ra tiểu chung lắc nhẹ, thanh âm vang vọng truyền đi, đám đan sư trong núi sẽ dựa vào chung âm để tìm lối ra.

Nữa canh giờ trôi qua, toàn bộ đan sư tiến vào Thiên Hỏa Sơn đều có mặt đầy đủ, thành chủ Lâm Cửu Sơn nghiêm mặt nhìn đám tiểu tử đối diện.

- Thời gian tiến vào Thiên Hỏa Sơn kết thúc, đã đến lúc rời đi.

- Tuân lệnh.

Đám lão đầu đi trước dẫn đường, đám tiểu bối đi theo phía sau, trên đường đi ánh mắt Lâm Phong thoáng liếc nhìn Lý Mộng Kỳ và Vương Lăng, bộ dáng hai người này vẫn bình thường như lúc vào núi.

Khi nhìn thấy đôi nam nữ này trong lòng Lâm Phong có chút kinh ngạc, theo lý thì bọn họ phải bị giải đi mới đúng, không hiểu sao vẫn còn ở đây.



- Chắc là đại trận chưa mở nên không ra được.

Cả đám đi tới tòa đại trận thứ ba thì dừng lại, trước mặt là một cái đại môn cao vài trượng, bên trên khắc đầy hoa văn kỳ lạ.

Cái đại môn này chuyên dùng để kiểm tra không gian trữ vật, cũng vì thứ này mà Lâm Phong không thể mang lão đầu theo cùng.

Lâm Cửu Sơn đi tới trước đại môn thì dừng lại, ánh mắt nhìn về phía thập đại thiên kiêu.

- Lấy linh dược của các ngươi ra.

Lão vừa dứt lời thì một đám thanh niên thiếu nữ xuất hiện, bọn chúng lần lượt đi về phía thập đại thiên kiêu.

Lâm Phong lấy ra chiếc hộp có chứa hỏa ngọc cửu linh thảo đưa cho thanh niên bên cạnh, đối phương kiểm tra vài lần sau đó mang theo hộp ngọc bước qua đại môn.

Lâm Cửu Sơn nhìn toàn bộ hộp ngọc đã được thu hồi, giọng nói uy nghiêm của lão lại vang lên.

- Qua môn.

Từng tên thiên kiêu bước qua đại môn, dẫn đầu là đệ nhất thiên kiêu Lý Nguyệt Thần cho đến khi tất cả hoàn thành quá trình kiểm tra.

Lâm Phong vừa bước qua đại môn, trong lòng thầm thở phào một cái, cũng may hộp gỗ Linh Mộng chuẩn bị cho hắn không phải là không gian pháp bảo nhưng vì vậy mà thứ này chỉ chứa được một ít linh dược nếu không hắn có thể dùng thông thiên lệnh lấy thêm mấy gốc.

Sau khi vượt qua không gian chi môn, tu sĩ sẽ tiếp tục đi qua dược linh môn, nếu cảm ứng được khí tức linh dược trên người tu sĩ thì dược linh môn sẽ xuất hiện phản ứng.

Lâm Phong bước tới gần dược linh môn, vẻ mặt vẫn bình thản nhưng trong lòng không thể áp chế toàn bộ lo lắng, hi vọng là ẩn linh mộc có hiệu quả.



Trong lúc Lâm Phong âm thầm cầu nguyện, hắn không hay biết rằng có một đôi mắt xinh đẹp đang lặng lẽ chú ý những hành động của mình.

Nữa ngày trôi qua, một đám người từ bên trong đại trận Thiên Hỏa Sơn bước ra, Lâm Phong không ở lại nội thành mà trực tiếp đi về phía ngoại thành.

- Lâ·m đ·ạo hữu.

Lâm Phong vừa bước đi thì một giọng nói ngọt ngào truyền đến, hắn vội xoay người lại nhìn.

- Nam Cung đạo hữu có chuyện gì sao ?

- Tiểu nữ có thể đi cùng đạo hữu một lúc không ?

Nam Cung Như Mộng bước tới bên cạnh đối phương, ánh mắt chờ mong làm cho người ta không thể từ chối.

Nam Cung Như Mộng vốn không có danh ngạch tiến vào Thiên Hỏa Sơn tu luyện, nàng có thể xuất hiện ở nơi này là nhờ sử dụng một trong năm danh ngạch của Lý gia.

Lâm Phong theo bản năng gật đầu nhưng sau đó lại lắc đầu, có mỹ nhân bên cạnh là chuyện tốt nhưng có quá nhiều mỹ nhân thì lại không tốt chút nào.

- Tại hạ có chuyện gấp, cáo từ.

Lâm Phong đoán không lầm thì bây giờ hai vị lão bà đang đợi bên ngoài, nếu bọn họ phát hiện hắn đi cùng với một đại mỹ nữ như Nam Cung Như Mộng thì sẽ rất phiền phức.

Nam Cung Như Mộng nghe đối phương từ chối, vẻ mặt có chút bối rối, thông thường sẽ không ai từ chối yêu cầu của nàng đưa ra.

Nhìn Lâm Phong xoay người rời đi, Nam Cung Như Mộng vội mở lời.

- Lâ·m đ·ạo hữu đợi đã.

- Nam Cung đạo hữu còn chuyện gì sao ?

- Vài ngày nữa Như Mộng sẽ trở về Nam Hoang, trước khi rời đi tiểu nữ có vài lời muốn nói với đạo hữu.

- Không thành vấn đề, lúc đó tại hạ nhất định có mặt.

Lâm Phong hứa hẹn vài lời với đối phương xong liền rời đi, dù đã thông qua được đại trận nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không yên, tốt nhất nên mau chóng rời khỏi nơi này.