Chương 492: Ẩn linh thụ
Lâm Phong nghe lão bà bênh vực cho yêu nữ, trong lòng có chút không vui.
- Có thể nàng ta đi đến chỗ nào đó ẩn nấp, đợi chúng ta lấy được linh dược rồi chay ra giành công.
- Chuyện này càng không có khả năng.
- Cổ nhân có câu tri nhân tri diện bất tri tâm, tỷ đừng bị vẻ bề ngoài của yêu nữ đánh lừa.
- ẦM…
Đúng lúc này cửa phòng mở ra, hai nữ tử từ bên ngoài bước vào, một người tràn đầy sát khí, hỏa ảnh ẩn hiện như sắp bùng nổ.
Người còn lại thì dùng ánh mắt thương hai nhìn Lâm Phong nhưng khóe môi lại cong lên, rõ ràng là đang cười trên sự đau khổ của người khác.
Lâm Phong cảm giác tình hình không ổn, hắn vội di chuyển đến bên cạnh băng nữ, vẻ mặt gượng cười nhìn yêu nữ.
- Tham kiến thánh nữ.
- Ngươi còn biết ta là thánh nữ ?
- Cửu Huyền thánh nữ tài sắc song toàn, vang danh thiên hạ, không ai là không biết.
- Hi hi…
Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh nhịn không được mà cất tiếng cười, ánh mắt khâm phục nhìn tên sư đệ, lật mặt còn nhanh hơn cả nàng.
Hàn Băng nhìn vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ của Linh Mộng, nàng biết không thể để mọi chuyện tiếp tục, giọng nói lạnh lùng vang lên.
- Ngươi gọi hắn đến có chuyện gì sao ?
- Hừ.
Linh Mộng hừ lạnh, ngọc thủ lấy ra một cái ngọc giản ném lên bàn.
- Bên trong là địa đồ của Thiên Hỏa Sơn.
- Địa đồ Thiên Hỏa Sơn ?
Lâm Phong nghe yêu nữ nói liền cầm lấy ngọc giản trên bàn, thần thức đảo qua vài lần, bên trong ngọc giản có hình ảnh của một ngọn cự sơn cao không thấy đỉnh.
Cho dù Lâm Phong là một trong thập đại thiên kiêu nhưng hắn chỉ lấy được danh ngạch tiến vào Thiên Hỏa Sơn, còn địa đồ thì chỉ có tam đại gia tộc nắm giữ, không cách nào tìm được.
- Làm sao ngươi có được thứ này ?
- Ta làm gì còn phải nói cho ngươi biết ?
Linh Mộng lạnh lùng liếc tên nam nhân đối diện, vì một cái địa đồ này mà nàng đã bỏ ra không biết bao nhiêu công sức để có được.
Lâm Phong nhìn bộ dáng như hổ rình mồi của yêu nữ, vẻ mặt nghiêm túc.
- Nếu thánh mẫu biết thánh nữ vì thương tích của người mà nổ lực nhiều như vậy thì có c·hết cũng yên lòng.
- Ngươi nói gì.
- Không phải, ý của ta là thánh mẫu nhất định sẽ rất vui.
Nếu không có Hàn Băng ở đây có lẽ Linh Mộng đã động thủ, tuy không thể g·iết tên khốn này nhưng đánh đánh một trận cũng không sao.
Linh Mộng lấy một cái hộp gỗ ném về phía Lâm Phong sau đó xoay người rời đi, nếu còn ở lại nàng sợ không nhịn được mà ra tay.
- Đợi đã.
Lâm Phong nhìn yêu nữ rời đi liền ngăn lại.
- Chuyện của Vương Lăng đã điều tra đến đâu rồi ?
- Tạm thời vẫn chưa có kết quả.
Từ khi biết được kế hoạch của đám người Vương Lăng thì Lâm Phong đã mang mọi chuyện nói với Linh Mộng, tuy nhiên thế lực Cửu Huyền ở Tây Hoang rất hạn chế nên việc điều tra có chút khó khăn.
Sau khi thi đấu kết thúc, Vương Lăng đột nhiên biến mất, cho dù Linh Mộng đã dùng mọi cách cũng không tìm được, nhất đinh là có người trợ giúp hắn.
- Ngươi yên tâm, bọn chúng chắc chắn sẽ không ra tay bên trong Đan thành.
- Lỡ bọn chúng ra chân thì sao ?
- Theo lời của ngươi thì bọn chúng đang thực hiện kế hoạch nào đó, một khi ra tay sẽ có nguy cơ bại lộ.
- Cũng đúng.
Lâm Phong nhìn theo bóng lưng của yêu nữ cho đến khi nàng rời phòng sau đó quan sát hộp gỗ trong tay, đây là thứ yêu nữ trước khi rời đi đã ném cho hắn, không biết có dụng ý gì.
Giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Ẩn linh mộc, xem ra nha đầu này vì chuyện của thánh dược đã tốn không ít công sức.
- Ẩn linh mộc, chính là loại linh thụ có thể phong ấn khí tức tuyệt đối đó sao ?
- Nó đó.
Tương truyền ẩn linh mộc có thể phong ấn khí tức một cách tuyệt đối, cho dù là thánh nhân cũng chưa chắc có thể nhìn ra.
Nếu Lâm Phong có thể lấy được thánh dược sau đó bỏ vào chiếc hộp này thì có thể hiên ngang rời Thiên Hỏa Sơn mà không sợ ai phát hiện.
- Vậy thì dễ rồi.
Lúc đầu Lâm Phong có ý dùng một ít tỏa thiên thạch còn lại để phong ấn khí tức của thánh liên nhưng bây giờ thì không cần nữa.
Sau khi cùng Hàn Băng trò chuyện một lúc, Lâm Phong trở về nội thành tiếp tục tu luyện, chỉ còn vài ngày nữa sẽ tiến vào Thiên Hỏa Sơn, thời gian của hắn ở nơi này không còn nhiều nên phải tranh thủ.
Vừa bước tới nội thành thì có một nữ tử đi tới đối diện Lâm Phong, nàng nhẹ nhàn hành lễ với hắn.
- Lâm công tử, tiểu thư có chuyện muốn nói với công tử.
- Làm phiền đạo hữu dẫn đường.
Nữ tử khẽ gật đầu rồi xoay người rời đi, lúc sau cả hai cùng tiến vào biệt viện Lý gia, dù đã đến nơi này một lần nhưng Lâm Phong vẫn có cảm giác choáng ngợp, ánh mắt không nhịn được mà liếc nhìn xung quanh.
Nữ tử đi tới trước một căn phòng thì dừng lại, nàng gõ nhẹ vào cửa phòng.
- Tiểu thư, Lý công tử đã đến.
- Mời vào.
Cửa phòng mở ra, Lâm Phong từ bên ngoài bước vào, ánh mắt lướt nhìn xung quanh, cảnh vật vẫn không có gì thay đổi.
- Không biết Nguyệt Thần tiên tử tìm tại hạ có chuyện gì ?
- Hình như công tử không muốn gặp Nguyệt Thần.
- Nào có, gặp được tiên tử là diễm phúc của tại hạ.
Lý Nguyệt Thần mỉm cười, vẻ đẹp của nàng làm cho cảnh vật phai sắc, lòng người ngẫn ngơ.
- Hôm này Nguyệt Thần tìm đạo hữu đúng là có chuyện muốn nói.
- Là chuyện liên quan đến Định Phong tiền bối ?
- Lâ·m đ·ạo hữu quả nhiên tài trí hơn người.
Lâm Phong nghe mỹ nhân khen nhịn không được mà nỡ nụ cười đắt ý, đệ nhất kỳ nữ Tây Hoang có khác, cho dù hắn đã rất khiêm tốn nhưng vẫn bị nàng nhìn thấy tài năng.
- Những chuyện liên qua đến Định Phong tiền bối tại hạ đã nói hết, không biết tiên tử còn gì muốn hỏi.
- Lâ·m đ·ạo hữu đừng hiểu lầm, hôm nay Nguyệt Thần mời đạo hữu đến là để hậu tạ.
Chuyện Lâm Phong mang theo di hài của Lý Định Phong trở về tạm thời chỉ có vài nhân vật cao tầng biết được, sau khi bọn họ bàn luận đã đưa ra hai phương án giải quyết.
Thứ nhất là cho phép Lâm Phong bước vào Lý gia, hắn có thể đổi họ hoặc là chọn một nữ tử bất kỳ kết thành đạo lữ.
- Nữ tử nào cũng được sao ?
Lâm Phong vừa nghe phương án thứ nhất liền nhịn không được hỏi.
Lý Nguyệt Thần khẽ gật đầu.
- Không sai, chỉ cần Lâ·m đ·ạo hữu vừa ý là được.
Lâm Phong nhìn nữ nhân đối diện, vẻ mặt nàng không giống như đang lừa hắn, chẳng lẽ hôm nay nhân phẩm đột nhiên bạo phát.
Lý Nguyệt Thần mỉm cười, ánh mắt ẩn ý.
- Nếu như Lâ·m đ·ạo hữu vừa ý Nguyệt Thần cũng không phải là không thể.
- Tiên tử nói đùa, tại hạ nào có diễm phúc đó.
Lâm Phong vội lắc đầu, hắn không muốn trở thành công địch của một nữa Tây Hoang.
- Vậy phương án thứ hai là gì ?
- Đạo hữu có thể chọn lựa ba vật phẩm tùy ý bên trong bảo khố của Lý gia.
- Có phải tiên tử đang nói đùa không ?
- Nhưng kèm theo một điều kiện, đạo hữu phải dùng tâm ma đại thệ từ giờ về sau không được sử dụng Hỏa Dương chi thuật.
Hỏa Dương thuật là bí truyền của Lý gia tuyệt đối không thể để cho người bên ngoài sử dụng, đây chính là tổ huấn.