Chương 491: Chuyển cảnh
Mộc quan mở ra, bên trong có một bộ hài cốt nhưng đã không còn nguyên hình, một vài vị trí vỡ nát như bị thứ gì đó đập vào.
Lý Nguyệt Thần bước tới gần mộc quan, ánh mắt ngắm nhìn bộ hài cốt bên trong, vẻ mặt phức tạp.
- Định Phong tiên tổ.
Bên cạnh bộ hài cốt có một cái ngọc bài, Nguyệt Thần vừa nhìn liền nhận ra đó là mật văn của Lý gia.
Mỗi thành viên cao tầng của Lý gia đều có một cái ngọc bài được khắc mật văn, thứ này không chỉ chứng minh thân phận mà còn dùng để ra vào những nơi trọng địa trong tộc.
Lâm Phong nhìn nữ tử bên cạnh cứ im lặng đứng một chỗ, hắn đành phải trở lại chỗ ngồi tự mình phục vụ, vừa thưởng trà vừa ngắm mỹ nhân.
- Cảm giác cũng không tệ.
Lúc sau, Lý Nguyệt Thần chợt đi tới bên cạnh Lâm Phong, nhẹ nhàn hành lễ với hắn.
- Nguyệt Thần thay mặt Lý gia đa tạ đạo hữu đã đưa tổ tiên hồi hương.
- Tiên tử không cần đa lễ, đây là chuyện tại hạ nên làm.
Lâm Phong đã từng hứa sẽ đưa di hài của các vị tiền bối trở về, dù nàng có cảm tạ hay không thì hắn vẫn làm, đây gọi là quân tử nhất ngôn.
- Nếu tại hạ đoán không lầm thì lý do tiên tử muốn gặp tại hạ là vì Hỏa Dương thuật có đúng không ?
- Đạo hữu nói không sai.
- Mọi chuyện xem như đã được làm sáng tỏ, vậy tại hạ xin cáo từ.
- Đã làm phiền đạo hữu.
Lý Nguyệt Thần tiễn Lâm Phong rời Lý gia, khi nàng trở về thì trong phòng đã có thêm một lão đầu, bộ dáng trầm ngâm nhìn hài cốt bên trong mộc quan.
- Không ngờ Định Phong tiên tổ lại nằm xuống như vậy.
Lý Kỳ Long thở dài, theo như tổ thư ghi lại thì Lý Định Phong được xem là một trong mười vị tuyệt thế thiên tài đứng đầu Lý gia, tiên tổ không chỉ sở hữu thiên phú đao đạo tuyệt thế mà còn là một vị pháp sư hùng mạnh.
Lý Nguyệt Thần bước tới gần lão đầu, bộ dáng cung kính.
- Gia chủ, chuyện này nên giải quyết như thế nào ?
Lý Kỳ Long nhìn nữ tử bên cạnh, ánh mắt ẩn ý.
- Chẳng phải ta đã giao chuyện này cho con giải quyết rồi sao ?
- Nguyệt Thần không ngờ chuyện lần này lại liên quan đến Định Phong tiên tổ.
Trước khi Lâm Phong bước vào Lý phủ thì Nguyệt Thần đã nghĩ ra phương pháp giải quyết, nàng muốn dùng một vài món bảo vật để đổi lấy Hỏa Dương chi thuật.
Nhưng bây giờ mọi chuyện lại nằm ngoài dự tính, Lâm Phong không chỉ học được bí thuật Lý gia mà còn mang cả di hài tiên tổ trở về.
Nếu tất cả mọi chuyện đúng như lời Lâm Phong nói thì hắn chính là truyền nhân của Định Phong tiển tổ, luận thân phân có thể xem là đứng đầu Lý gia.
Lý Kỳ Long im lặng một lúc sau đó trầm giọng.
- Tiểu tử đó cùng lắm chỉ học được một chút bí thuật, không thể xem là truyền nhân của Định Phong tiên tổ.
- Gia chủ thứ lỗi, Nguyệt Thần có suy nghĩ khác.
- Ồ, nói nghe xem.
- Lời nói của Lâm Phong có một vài sơ hở.
Theo như những gì Nguyệt Thần điều tra được thì tốc độ phát triển của Lâm Phong làm cho người khác phải kinh ngạc, đặt biệt là đan đạo của hắn có thể vượt qua cả đám thiên kiêu Tây Hoang.
Cho nên Nguyệt Thần suy đoán bên trong di vật không chỉ có Hỏa Dương chi thuật mà còn có những thứ khác, chỉ một bộ đan thuật không thể nào giúp một tên đan sư phát triển nhanh như vậy.
Lý Kỳ Long khẽ gật đầu, ánh mắt hài lòng nhìn nữ tử bên cạnh.
- Có phải con muốn nói tên nhóc đó đã nhận được tất cả truyền thừa của tiên tổ.
- Gia chủ anh minh, đó đúng là suy đoán của Nguyệt Thần.
- Khả năng này đúng là rất cao.
Nếu Lâm Phong thật sự nhận được truyền thừa của tiên tổ sẽ trở thành một vấn đề rất lớn, theo gia quy thì hắn có thể trở thành trưởng lão, thẩm chí là gia chủ của Lý gia.
Lý Kỳ Long trầm mặt, lão tuyệt đối sẽ không để Lý gia rơi vào tay một tên ngoại tộc.
- Chuyện lần này lão phu sẽ đích thân giải quyết, Nguyệt Thần đi mời các vị trưởng lão đến mật địa.
- Tuân lệnh.
Vài ngày trôi qua kể từ khi trận thi đấu kết thúc nhưng trong thành vẫn không ngừng bàn luận về kết quả.
Tây Hoang vẫn đứng đầu với hơn một nữa vị trí trong thập đại thiên kiêu, đứng thứ hai là Nam Hoang với hai vị trí, cuối cùng là Đông Hoang chỉ có duy nhất một vị trí.
Tất nhiên sự kiện được quan tâm nhiều nhất chính là trận đánh cược giữa Lâm Phong và Trang Phi Phàm, không ai ngờ được người giành chiến thắng lại là tên được đánh giá thấp hơn.
- Giờ ta chẳng còn chi, tay trắng tay mà thôi, đời bạc gian lắm phũ phàng.
- Không ngờ tên ôn thần đó lại có vận khí tốt như vậy.
- Không biết linh thạch của tại hạ đang lạc trôi đến nơi nào rồi.
Bên trong khách điếm, một đám tu sĩ chán nản thở dài, trận chiến lần này tuy không có thiệt hại về nhân mạng nhưng lại tổn hại to lớn về tinh thần và vật chất.
Một tên thanh niên dùng ánh mắt kinh bỉ nhìn đám đồng bạn.
- Chút linh thạch của các ngươi thì đáng là gì, sao có thể so được với nữ thần của ta.
- Nói mới nhớ, không biết tên ôn thần đó sẽ đưa ra yêu cầu gì với Nam Cung Như Mộng.
- Cái đó còn phải hỏi sao, trừ khi cái tên đó không phải là nam nhân hắc hắc...
- Ta nghe nói bên cạnh tên ôn thần đó có không ít mỹ nữ, xem ra lần này nữ thần của ta lành ít dữ nhiều.
Trong lúc đám tu sĩ đang bàn tán ngoài kia thì bên trong một căn phòng sang trọng, Lâm Phong ngồi đối diện với một mỹ nhân có khí chất lạnh tựa băng sơn.
- Mẫn Quân tỷ tỷ đã rời đi rồi sao ?
- Hôm qua đã rời đi.
Lãnh Hàn Băng khẽ gật đầu, hôm qua Mẫn Quân có đến tìm nàng tâm sự một lúc sau đó vội vã rời đi.
Lâm Phong nghe lão bà nói, vẻ mặt thoáng kinh ngạc.
- Sao lại rời đi sớm như vậy ?
- Mẫn Quân tỷ có nhiệm vụ cần phải giải quyết.
Lãnh Hàn Băng nói đến đây, ánh mắt nhìn lưu manh ẩn hiện chút do dự.
- Mẫn Quân tỷ tỷ muốn nhờ ta giúp một chuyện.
- Là chuyện gì ?
- Tìm một gốc thiên cấp băng hỏa linh chi.
Mấy năm trước một vị trưởng lão Huyền Băng thánh cung trong lúc ra ngoài làm nhiệm vụ đã bị trọng thương, nghe nói là bị một đầu thiên cấp hỏa ngưu t·ấn c·ông.
Thương thế của vị trưởng lão càng lúc càng nghiêm trọng, nếu như trong vòng hai năm nữa vẫn không tìm đủ nguyên liệu luyện chế băng hỏa linh đan thì xác định.
Lần này Mẫn Quân đến Đan thành một đích chính là tìm kiếm băng hỏa linh chi, sẵn tiện hộ tống đồng môn đến tham gia thi đấu.
- Là thế à.
Lâm Phong khẽ gật đầu, từ lúc hắn nghe nói Bắc Hoang có đan sư đến tham gia thi đấu thì đã nghi ngờ, với trình độ vừa bước vào bát đan của Nhạc Thanh làm gì có cơ hội tiến vào thập đại thiên kiêu.
Nhưng chuyện này liên quan gì đến hắn, vấn đề quan trọng trước mắt là phải tìm cách lấy được địa mẫu thánh liên.
- Hàn Băng tỷ tỷ, sao yêu nữ kia còn chưa đến ?
- Linh Mộng nói có chuyện quan trọng cần giải quyết.
- Còn quan trọng hơn thánh liên sao ?
- Đối với Linh Mộng không có gì quan trọng hơn thánh liên.
Lâm Phong nghe băng nữ nói, vẻ mặt buồn bực, rõ ràng là yêu nữ hẹn hắn đến gặp lại để hắn phải chờ đợi.
- Sư tỷ có khi nào yêu nữ lén chúng ta đi làm chuyện mờ ám gì đó không ?
- Chuyện gì ?
- Có lẽ yêu nữ sợ kế hoạch bại lộ sẽ bị tam đại gia tộc truy đuổi nên đã trốn trước.
- Linh Mộng không phải loại người như vậy.
Hàn Băng lập tức phủ nhận, tuy Linh Mộng hành sự bá đạo, tính tình nóng lạnh thất thường nhưng tuyệt đối không phải là loại người tham sống s·ợ c·hết.
Nếu Linh Mộng sợ bị tam đại gia tộc phát hiện thì đã không cùng mọi người đến Tây Hoang.