Chương 468: Dược viên
Sau khi làm xong mọi chuyện, ánh mắt Lâm Phong lại đảo thêm vài vòng, đến khi xác nhận hoàn toàn không để lại dấu vết mới hài lòng rời đi.
Hắn vừa bước tới cửa phòng thì giọng nói lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử ngươi vẫn chưa đi được.
- Còn chuyện gì sao ?
- Căn phòng này có một trận pháp cách âm.
- Lão giải quyết được không ?
Nói về luyện đan thì Lâm Phong là thiên tài như nói về trận pháp thì chỉ là một tên thảm hại, chỉ có thể trông chờ vào lão đầu.
- Chỉ là một cái tiểu trận sao có thể làm khó lão phu.
- Vậy lão làm nhanh đi, coi chừng bị phát hiện.
- Tiểu tử ngươi đi tới chỗ bức tường bên phải, đúng rồi…
Loại trận pháp này không khó giải quyết nhưng vẫn tốn một ít thời gian vì lão đầu không phá trận mà chỉ tạo ra một cái lổ hỏng bên trong trận pháp.
Một khi phá trận thì khả năng bị đối phương phát hiện là rất cao, bao nhiêu công sức chuẩn bị xem như đổ sông đổ bể.
- Được rồi, đi thôi.
Lâm Phong hé mở cửa phòng, cẩn thận quan sát tình hình bên ngoài, sau khi phát hiện không có ai thì lập tức chạy về phòng.
- Hi vọng là thành công.
Khối đồng âm nguyên thạch hắn để vào phòng hắc bào nam tử không giống với cái của Hàn Băng, thứ này chỉ có thể hoạt động liên tục trong bảy ngày, muốn tiếp tục sử dụng thì phải truyền thêm linh lực vào.
Mấy ngày kế tiếp, Lâm Phong vẫn ở trong phòng tu luyện, nhờ có hỏa nguyên chi khí trợ giúp mà linh thể của hắn được cải thiện không ít, so với mấy năm tu luyện công pháp tà đạo của lão đầu còn tốt hơn.
Bây giờ Lâm Phong đã hiểu vì sau lúc đó lão đầu lại hào phóng tặng liệt hỏa phần thiên, tên nghe rất kêu nhưng lại là hàng kém chất lượng.
- Lão đầu, bộ công pháp này của lão chỉ có một tầng thôi đúng không ?
- Thì sao ?
- Ta muốn kiện lão tội l·ừa đ·ảo, mau bồi thường đi.
- Tiểu tử ngươi kêu la cái gì.
Liệt hỏa phần thiên đúng là chỉ có hiệu quả tạo ra hỏa linh thể, những tầng còn lại chỉ là thêu hoa trên gắm.
Cho dù là như vậy thì đây vẫn là một bộ công pháp nghịch thiên, thử hỏi thiên hạ có bao nhiêu thứ có thể tạo thành hỏa linh chi thể.
- Tiểu tử ngươi chỉ tu luyện một tầng mà ăn được cả một đời, như vậy còn chưa đủ sao ?
- Ai bảo lúc đó lão nói như đúng rồi.
- Lão phu nói gì là chuyện của lão phu, còn tin hay không là chuyện của tiểu tử ngươi.
Lâm Phong cạn lời, chỉ trách lúc đó hắn quá ngây thơ nên tin vào những lời đường mật của lão để giờ có muốn hối hận cũng không kịp.
Biết không thể đào được thứ gì từ chỗ lão đầu, hắn chỉ có thể chuyển qua chuyện khác.
- Lão đầu, tình hình tên đó thế nào rồi.
- Hình như tiểu tử đó sắp đi rồi.
- Cái gì ?
Lâm Phong nghe lão nói mà giật mình.
- Là ai động thủ ?
- Đi rồi.
- Nhanh vậy sao ?
- Tiểu tử ngươi có muốn đuổi theo không ?
Lâm Phong nhíu mày, hắn khẽ mở cửa phòng nhìn ra bên ngoài thì thấy tên nam tử hắc bào đang trên đường rời biệt viện, ánh mắt căm phẫn nhìn lão đầu.
- Lão không thể nói chuyện rõ ràng một chút sao ?
- Bớt nhảm, có đuổi theo không.
Lâm Phong không cần suy nghĩ liền đuổi theo, hắn nhất định phải làm rõ chuyện này, vừa bước ra khỏi phòng thì một giọng nói từ đâu đó truyền đến.
- Đạo hữu xin dừng bước.
Lúc này cũng có một cặp nam nữ cũng vừa bước ra khỏi phòng, nam tử vẻ mặt tươi cười nhìn Lâm Phong.
- Tại hạ Trương Thừa Ân, không biết đạo hữu xưng hô thế nào ?
- Tại hạ Lâm Phong.
- Thì ra là Lâ·m đ·ạo hữu, nghe danh đã lâu.
Lâm Phong mỉm cười đáp lễ, ánh mắt đánh giá cặp nam nữ đối diện, nam nhân tướng mạo có thể xem là tiêu soái nhưng không bằng hắn, nữ tử có dáng người thướt tha chỉ là không nhìn rõ dung mạo.
- Không biết là tên ngu ngốc nào lại thiết kế ra mấy cái khăn che mặt này.
Nữ tử nhìn ánh mắt đối phương cứ đảo lên người mình, vẻ mặt có chút không tốt, ánh mắt liếc nhìn tên nam nhân bên cạnh.
Trương Thừa Ân hiểu ý liền mờ lời.
- Lâ·m đ·ạo hữu có phải đang muốn đến dược viên không ?
- Dược viên ?
Lâm Phong chợt nhớ là còn phải đuổi theo tên nam tử mặt hắc bào nhưng giờ có lẽ đối phương đã đi mất rồi.
Hắn miễn cưỡng gật đầu.
- Đúng là như vậy.
- Tốt quá, tại hạ cũng đang muốn đến dược viên, hay là chúng ta cùng đi có được không ?
- Tại hạ không có ý kiến.
Trương Thừa Ân liếc nhìn nữ tử bên cạnh, thấy nàng cũng không có ý kiến liền dẫn đầu rời đi.
Phần lớn diện tích bên trong nội thành dùng để trồng linh dược, số còn lại dùng để tu luyện và làm nơi ở cho tam đại gia tộc.
Toàn bộ dược viên bên trong nội thành đều thuộc quyền sỡ hữu của tam đại gia tộc, bọn họ có thể toàn quyền giao dịch tất cả linh dược nơi đây.
Trên đường đến dược viên, hai thanh niên vừa đi vừa trò chuyện, nữ tử bên cạnh vẫn giữ im lặng, ánh mắt lặng lẽ quan sát xung quanh.
Lâm Phong cũng biết được cặp nam nữ này đến từ Đông Hoang, Trương Thừa Ân là chấp sự Nhật Nguyệt Đan Cung, nữ tử còn lại gọi là Tống Dung chấp sự Vô Song Đan Cung.
Lần này Đông Hoang có tổng cộng ba vị đan sư đến thi đấu, ngoài hai người này thì vẫn còn một thanh niên ở trong phòng tu luyện.
- Chẳng lẽ Đông Hoang chỉ có ba vị đan sư đạt đến cảnh giới bát đan ?
Trương Thừa Ân lắc đầu.
- Thật ra có đến năm vị nhưng hai người kia chỉ vừa đột phá nên không muốn tham gia.
- Nói như vậy Trương huynh đã đột phá cảnh giới bát đan từ lâu có đúng không ?
- Tại hạ vận khí tốt nên mấy năm trước đã đạt đến bát đan, nói ra còn phải đa tạ Lâm huynh.
- Chuyện này liên quan gì đến tại hạ ?
Từ sau khi ngũ cung đại hội ở Nam Hoang kết thúc, tin tức về tam dẫn hỏa nguyên thuật xuất thế như một trận cuồng phong quét qua đại lục, các thế lực khắp nơi đều chạy đến tìm hiểu, nhờ đó mà Cửu Huyền thánh cung thu được lợi ích không nhỏ.
Trước khi tam dẫn thuật xuất thế thì Đông Hoang chỉ có ba vị đan sư đạt đến bát đan, sau này mới có thêm hai người đột phá.
Lâm Phong nghe nói lần này số lượng đan sư đến thi đấu nhiều hơn so với những lần trước, nguyên nhân có thể là do chuyện tốt mà hắn đã làm.
- Đúng là tự làm tự chịu.
Trương Thừa Ân đi tới bên cạnh Lâm Phong nhỏ giọng nói.
- Tống Dung đạo hữu ngoài mặt lạnh lùng nhưng thật ra trong lòng lại rất khâm phục Lâm huynh.
- Thật sao ?
- Không chỉ Tống Dung đạo hữu, tại hạ và đan sư của Đông Hoang đều như vậy.
- Xây dựng và phát triển đan đạo chính là quyền và nghĩ vụ của mọi đan sư, tại hạ cũng chỉ làm những chuyện mà bản thân nên làm.
Lâm Phong ngẫn cao đầu, vẻ mặt tràn đầy chính khí, cổ nhân nói không hề sai, làm việc tốt nhất định sẽ được báo đáp.