Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 438: Đánh cược




Chương 438: Đánh cược

Nhìn tứ đan trong đỉnh, Linh Mộng ngẫn người, ánh mắt xinh đẹp rung động, đã bao lâu rồi nàng mới tìm lại được thứ cảm giác này, thứ cảm giác không thể diễn tả thành lời mỗi khi nàng luyện thành đan.

Đôi môi khẽ cong, nụ cười đã biến mất từ lâu lần nữa xuất hiện trên gương mặt tuyệt đẹp, niềm vui dâng tràn.

- Ta thành công…

- Ta có thể luyện đan…

- Ta…

Linh Mộng liếc nhìn xung quanh, ngoài nàng ra thì chỉ còn một căn phòng trống tĩnh lặng, ngay cả hư ảnh của tên đáng ghét kia không biết đã biến mất từ bao giờ, nơi đây chỉ còn mình nàng mà thôi.

Có lẽ đến lúc này nàng đã hoàn toàn hiểu được những lời hắn đã nói, lúc nàng vui hay buồn, ngay cả khi nàng trở thành người mạnh nhất thì cũng không có ai thật sự muốn ở bên cạnh chia sẽ với nàng.

- Thù hận có thể giúp ta trở nên mạnh mẽ nhưng không bao giờ mang lại hạnh phúc, không ngờ một tên khốn như hắn lại có thể nói ra những lời này.

Nói đến đây đột nhiên nàng mỉm cười.

- Không đúng, nhất định là hắn đã học trộm của người khác.

Linh Mộng cẩn thận thu lại đan dược vào một cái bình ngọc, nhìn đan dược nằm im trong bình không hiểu sao nàng lại muốn mang đến cho tên khốn nào đó xem, nàng muốn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc không nói thành lời của hắn.

Đêm xuống, Lâm Phong vừa mở lò luyện đan thì cảm giác đại thuyền rung chuyển như vừa đụng phải thứ gì đó, hắn vội ló đầu ra cửu sổ nhìn thử.

- Ôi má ơi…

Vạn Lý Trường Hà tĩnh lặng bất ngờ nổi loạn, từng cơn sóng lớn có chiều cao không thua kém đại thuyền ập đến.

Lâm Phong vội trốn vào trong phòng, cảm giác chấn động liên tục truyền đến cứ như bị một thứ to lớn đập vào đầu làm cho hắn hoa mắt chóng mặt.

- Lực chấn động thật mạnh.

Hắn vội lấy ra vài viên đan dược nuốt vào, lúc này tình hình mới đỡ hơn một chút.

Bên dưới Vạn Lý Trường Hà không chỉ có yêu thú mà còn có những dòng thủy lưu hùng mạnh, một khi bọn chúng v·a c·hạm với nhau sẽ tạo thành sóng lớn, uy lực không thua gì công kích cấp bật tôn giả, vương giả.

Vài giờ trôi qua, chấn động dần biến mất, Vạn Lý Trường Hà vẫn cuồn cuộn, chỉ có sóng dữ là không còn.

Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy hắn cứ nghĩ là đại thuyền sẽ bị sóng đánh chìm.

Đúng lúc này cửa phòng bị đẩy ra, Linh Mộng tự nhiên bước vào như chốn không người.



- Sóng trước vừa đi thì sóng sau đã tới.

Lâm Phong vừa nhìn thấy yêu nữ, cảm giác bất an lần nữa xuất hiện, ánh mắt đề phòng.

- Tìm ta có chuyện gì ?

Linh Mộng nhìn tên nam nhân đối diện một lúc vẫn không nói câu nào, không khí bên trong căn phòng đột nhiên tĩnh lặng đến đáng sợ.

Lúc sau, đôi môi xinh đẹp khẽ cong lên, nàng mỉm cười nhìn hắn.

- Ta đến tặng linh thạch cho ngươi.

- Bao nhiêu ?

Lâm Phong trả lời theo bản năng nhưng hắn lập tức phát hiện ra vấn đề, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy, cho dù có cũng không rơi trúng hắn.

- Mẫu thân ta từng dạy không nên tùy tiện nhận quà của người lạ.

- Vậy sao ?

Linh Mộng lấy ra một cái túi trữ vật đặt lên bàn.

- Ở đây có năm vạn thượng phẩm linh thạch.

- Ngáo…

Lâm Phong lập tức phóng tới chỗ yêu nữ nhưng hắn chưa kịp ra tay thì túi trữ vật đã biến mất.

- Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ thấy cái túi trữ vật đó có chút khác thường nên muốn đến gần để quan sát rõ hơn.

- Ngươi không để ý linh thạch ?

- Bên trong thật sự có năm vạn thượng phẩm linh thạch ?

Linh Mộng không trả lời, ánh mắt ẩn hiện chút thất vọng.

- Nhìn thấy ngươi vì tìm giải dược cho sư phụ mà chịu không ít khổ cực cho nên ta muốn thưởng cho ngươi ít linh thạch, không ngờ lại bị từ chối.

- Cho ta thật sao ?

- Vốn định là như vậy nhưng bây giờ ta lại đổi ý.



- Nè nè, làm người ai làm thế.

Lâm Phong nghiêm mặt nhìn yêu nữ, giọng nói chân thành.

- Tu chân vô tận, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất hiện nguy hiểm và cám dỗ cho nên ngươi phải kiên định với bản thân, tuyệt đối không được để cho bản tâm thay đổi.

- Vậy ngươi nói xem ta phải làm như thế nào ?

- Nếu ngươi đã thành tâm muốn biết thì ta sẽ sẵn lòng trả lời, đưa linh thạch đây để ta làm mẫu cho.

Linh Mộng khẽ gật đầu, ngọc thủ cầm lấy túi trữ vật đưa cho đối phương nhưng được nữa đường lại đổi ý.

- Hì hì… ngươi nghĩ trên đời này ai cũng ngốc như ngươi hả ?

Lâm Phong nhìn thấy mỡ dâng đến miệng rồi còn bị lấy đi, vẻ mặt có chút không tốt nhưng khi nhìn thấy nụ cười như hoa trên gương mặt tuyệt đẹp của yêu nữ làm cho hắn thoáng ngây người.

Linh Mộng nhìn vẻ mặt ngơ ngác của tên ngốc trước mặt, ánh mắt trở lại yêu mị như thường ngày.

- Còn nhìn nữa coi chừng ta móc mắt ngươi.

- Nếu không có chuyện gì nữa thì làm phiền ngươi rời phòng, ta còn phải tu luyện.

Lâm Phong vận linh lực làm cho cả người thanh tỉnh, yêu nữ quá tà đạo, chút nữa đã bị nàng câu hồn đoạt phách, tốt nhất là không nên đến gần.

Linh Mộng lần nữa đặt túi trữ vật lên bàn, hôm nay nhất định nàng phải câu được con cá này.

- Ta chỉ nói là đổi ý chứ đâu nói sẽ không tặng linh thạch cho ngươi.

- Ngươi có thể nói tiếng người được không ?

- Hử ?

Lâm Phong nhìn hỏa ảnh trên người yêu nữ ẩn hiện, hắn vội nói.

- Ý của ta là ngươi muốn làm gì ?

- Ta muốn cược với ngươi.

- Cược gì ?

- Luyện đan.



Nếu như Linh Mộng không thể luyện thành công đan dược thì nàng sẽ đưa cho Lâm Phong năm vạn thượng phẩm linh thạch và ngược lại.

Hai mắt Lâm Phong lóe sáng, yêu nữ cược như vậy chẳng khác nào mang linh thạch đến tặng cho hắn, kèo thơm.

- Không đúng, nhất định có vấn đề.

Bình thường yêu nữ hận hắn còn không hết sao có thể mang linh thạch đến tặng, trừ khi nàng đổi tính hoặc là luyện thành đan dược.

- Nếu ta nhớ không lầm thì trong một tháng có vài ngày nữ nhân đổi tính, chẳng lẽ là hôm nay chăng ?

Lâm Phong đi vài vòng xung quanh yêu nữ, vẻ mặt hắn thoáng biến đổi, trên người của nữ nhân này không ngờ lại có đan hương.

Linh Mộng đợi một lúc vẫn không thấy tên khốn bên cạnh trả lời, giọng nói khinh bỉ.

- Ngươi không dám sao ?

- Tại hạ chưa ngán ai bao giờ, chỉ là tại hạ không có nhiều linh thạch như vậy.

- Không sao, nếu ngươi thua chỉ cần đưa một nữa số linh thạch là được.

- Còn có chuyện tốt như vậy ?

Lâm Phong nghe yêu nữ nói, trong lòng càng khẳng định kèo này chắc chắn có vấn đề.

Linh Mộng mỉm cười.

- Ngoài linh thạch thì ta còn muốn đánh ngươi một trận.

- Để ta suy nghĩ cái đã.

Lâm Phong đi lòng vòng trong phòng, ánh mắt hắn chợt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thủy lưu xoay vòng, khóe miệng hắn khẽ cong lên.

- Được, ta đồng ý.

Linh Mộng lấy ra một cái đan đỉnh, khi nàng chuẩn bị luyện dược thì giọng nói của Lâm Phong truyền đến.

- Đợi đã.

- Chuyện gì ?

- Ta muốn thay đổi tiền cược một chút.

Nếu Linh Mộng thua thì chỉ cần đưa ba vạn thượng phẩm linh thạch sau đó phải bưng trà, rót nước, đấm vai cho hắn.

- Tốt.

Linh Mộng vừa dứt lời liền bắt đầu quá trình luyện đan, Lâm Phong ngồi một bên quan sát, ánh mắt tán thưởng.