Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 434: Lên thuyền




Chương 434: Lên thuyền

Hôm sau, đám người Lâm Phong rời Lạc Dương thành đi đến bến thuyền của Ngũ Hành bang.

Khoảng cách giữa hai nơi chỉ hơn mười dặm, chưa tới nữa canh giờ đã đến nơi.

- Oa… thuyền thật lớn.

Lãnh Phi Dao vừa đi đến bên ngoài bến thuyền thì đột nhiên hét lên, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nhiều thuyền lớn như vậy.

Bến thuyền của Ngũ Hành bang tổng cộng có ba mươi sáu đại thuyền và bảy mươi hai tiểu thuyền, bất cứ lúc nào cũng có thể rời bến.

Đại thuyền cao trăm trượng, dài ba trăm trượng, tải trọng tối đa lên đến vạn tu sĩ, mỗi chiếc đại thuyền đều có thiên trận bảo hộ, tôn giả trấn thủ.

Tiểu thuyền chỉ to bằng một nữa đại thuyền, tải trọng tối đa là ngàn tu sĩ, mỗi chiếc đều có ít nhất ba vị vương giả tọa trấn.

Lâm Phong lấy ra một tấm kim bài, đây chính là vé lên thuyền của hắn.

- Thuyền của chúng ta ở phía kia.

Kim bài là vé lên đại thuyền, ngân bài là vé lên tiểu thuyền, trên kim bài của Lâm Phong có số ba, tức là đại thuyền số ba.

Cả đám người cùng di chuyển về phía đại thuyền, ở lối vào mỗi chiếc đại thuyền đều có người kiểm tra, lúc Lâm Phong đến nơi thì có hơn vài trăm người đang xếp hàng.

- Nhiều dữ.

Mỗi vé lên đại thuyền có giá từ một đến vài ngàn trung phẩm linh thạch tùy loại, tiểu thuyền thì chỉ cần vài trăm trung phẩm linh thạch, vị chi mỗi chuyến đại thuyền có thể thu về ít nhất là ngàn vạn trung phẩm linh thạch.

Nếu trừ đi số linh thạch dùng để duy trì trận pháp và dùng cho đại thuyền thì phần còn lại chắc chắn không ít hơn một nữa.

- Nơi này cũng không tệ.



Lâm Phong ngắm nhìn bên thuyền to lớn phía trước, đợi đến khi hắn vang danh thiên hạ sẽ trở lại nơi này xây dựng một bến thuyền hoành tráng, lúc đó chỉ cần ngồi không thì linh thạch cũng tự chạy đến.

Nữa canh giờ trôi qua, đến lượt đám người Lâm Phong lên thuyền, vừa bước vào bên trong linh lực lập tức bị phong ấn.

Lúc này tu vi của Lâm Phong chỉ còn là linh giả tam cấp, hoàn toàn không có khả năng phóng xuất linh lực.

Đây là quy định chung của tất cả bến thuyền, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, toàn bộ tu sĩ khi bước lên thuyền đều bị trận pháp phong ấn tu vi ngoại trừ người tọa trấn.

Lâm Phong liếc nhìn vài vòng xung quanh, ánh mắt dừng lại phía sau một lục bào lão đầu, đây chính là một vị tôn giả hàng thật giá thật, không biết bây giờ solo với lão có thắng không.

Lâm Phong suy nghĩ một lúc quyết định bỏ qua ý định gạ kèo, đạo quân tử phải biết kính già yêu trẻ.

Đám người Lâm Phong lấy được năm phòng, lúc đầu Lâm Phong dự định chỉ lấy bốn phòng cho đỡ tốn, Linh Mộng một phòng, Thanh Thanh một phòng, Phi Dao một phòng, Hàn Băng, Huân Vũ và tên nào đó sẽ ở cùng một phòng.

Lâm Phong vừa đưa ra kế hoạch thì mém chút đã bị yêu nữ cho đăng xuất, Hàn Băng lo lắng Phi Dao nữa đường gây họa nên chọn chung phong với tiểu muội.

- Đợi khi tu vi của Lâ·m đ·ạo hữu vượt qua Huân Vũ thì mọi chuyện đều nghe theo lời của đạo hữu.

Huân Vũ chỉ để lại một câu rồi rời đi, Lâm Phong thở dài chán nản, kế hoạch chúng mình ba đứa vậy là xong.

Lâm Phong đẩy cửa bước vào phòng, ánh mắt đảo một vòng xung quanh, vẻ mặt vô cùng hài lòng.

Bên trong căn phòng đầy đủ tiện nghi, linh khí nồng đậm, xung quanh phòng có bài mấy cái trận pháp, tuy chỉ là huyền trận nhưng tu vi của tu sĩ lên thuyền đã bị phong ấn, gần như không thể phá giải.

Bên trong căn phòng còn có một cái cửa sổ, từ nơi này có thể nhìn ra đại hà rộng lớn bên ngoài.

- Đây chính là Vạn Lý Trường Hà sao ?



Vạn Lý Trường Hà chính là tên gọi của đại hà, trãi dài vạn lý chia cách nhị Hoang.

Từ bên trong thuyền nhìn ra, đại hà tĩnh lặng như mặt gương phản chiếu bạch sắc thiên vân trên cao, cảnh tượng yên bình nhưng tất cả đều biết ẩn dưới vẻ yên bình đó là vô số nguy hiểm đến cả tôn giả cũng không dám tùy tiện bước qua.

- Lão đầu, con thuyền này chẳng lẽ còn lợi hại hơn cả tôn giả ?

- Phòng ngự có thể so với tôn giả nhưng tốc độ không bằng.

- Nói vậy là không bằng ?

- Không hẳn.

Lão đầu vừa nhìn liền nhận ra bên ngoài đại thuyền có phủ một lớp bạch tinh thổ, trong ngũ hành thì thổ khắc thủy, thủy yêu quanh năm sống dưới nước ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.

Đặt biệt là bạch tinh thổ, đám thủy yêu cực kỳ chán ghét loại thổ nhưỡng này, bọn chúng thường không muốn đến gần.

Quang trọng là Ngũ Hành bang đã định cư ở nơi này hơn trăm năm, bọn họ biết rõ những khu vực thường có yêu thú lợi hại xuất hiện từ đó mà né tránh.

Lâm Phong khẽ gật đầu.

- Lão nghĩ y như ta.

- Hừ.

Đám người Lâm Phong vừa lên đại thuyền thì Trịnh Luân cũng lên một chiếc đại thuyền nhưng là thuyền của Phục Hổ bang.

Hắn là thiếu chủ Phục Hổ bang nếu lên thuyền của Ngũ Hành bang nhất định sẽ khiến nhiều người chú ý, cho nên hắn chỉ để vài tên thuộc hạ đi theo giá·m s·át đám người Lâm Phong.

- Đợi đến Tây Hoang bản thiếu sẽ cho các ngươi nếm mùi đau khổ.

Lần này Trịnh Luân dẫn theo mười tên vương giả, trong đó có một tên đạt đến vương giả đỉnh cấp, chỉ cần đám người Lâm Phong rời thuyền thì hắn tự tin hốt sạch đối phương.



Đêm xuống, bên trong một căn phòng trên thuyền, Lâm Phong nhàm chán ngắm nhìn thông thiên đỉnh.

- Lão đầu mấy cái long văn này dùng để chưng cho vui hả ?

- Tiểu tử ngươi không thấy nó rất oai sao ?

- Không biết là tên dở hơi nào đã luyện ra cái đỉnh này.

Trên thông thiên đỉnh vẽ chín đầu kim long, đường nét sinh động như thật chứng tỏ người luyện chế đã bỏ ra không ít công sức nhưng thứ này lại không có tác dụng gì.

Lâm Phong nhìn mà buồn bực, nếu là hắn thì sẽ luyện thêm mấy cái trận pháp gia tăng hỏa lực, lúc đó thông thiên đỉnh sẽ càng thêm bá đạo.

Đáng tiết là không có cơ hội, lão đầu từng nói với hắn vật luyện luyện chế thông thiên đỉnh vô cùng khó tìm, đã có mấy tên đệ tử của lão có chung ý nghĩ như Lâm Phong nhưng bất thành.

- Lão đầu có khi nào thông thiên đỉnh cũng là thần khí không ?

- Cái đỉnh này là thần khí thì cũng là thần khí yếu nhất.

- Cũng đúng.

Nhớ lúc ở Qủy cốc Lâm Phong dùng diệt thần tiễn dễ dàng hạ gục một tên tôn giả, nếu là dùng thông thiên đỉnh thì không biết bao giờ mới đập c·hết tên đó.

Lâm Phong nhìn thêm một lúc thì ném thông thiên đỉnh vào giới chỉ, hắn lấy ra một cái hắc đỉnh bắt đầu luyện chế đan dược.

Cái hắc đỉnh này hắn lấy được bên trong U Minh bảo khố, nhìn bên ngoài vừa đen vừa xấu vậy thôi chứ là bảo vật thiên cấp hạ phẩm hàng thật giá thật.

Lần này đến Tây Hoang thi đấu lão đầu vẫn không cho để lộ thông thiên đỉnh, Lâm Phong chỉ có thể dùng hắc đỉnh để thay thế, bây giờ làm quen là vừa.

- Nên luyện đan dược nào đây ?

Lâm Phong dùng thần thức đảo qua vô số linh dược bên trong thông thiên giới chỉ, mỗi gốc đều tỏa ra sinh mệnh nồng đậm, đúng là không uổng công hắn chăm sóc.