Chương 432: Thánh dược
Cách Lạc Dương thành hơn mười dặm có một dòng đại hà rộng lớn chảy dài vô tận cũng chính là biên giới giữa Nam Hoang và Tây Hoang.
Bên dưới đại hà có vô số thủy quái với đầy đủ cấp độ từ thiên cấp đến hoàng cấp, chỉ cần tu sĩ qua sông lập tức sẽ bị yêu thú công kích.
Dọc bờ đại hà có vài chục bến thuyền, mỗi bến do một thế lực tọa trấn, tu sĩ muốn qua sông thì cách đơn giản và an toàn nhất là đến nơi này thuê thuyền.
Muốn thuê được thuyền thì phải vào Lạc Dương thành đăng ký, đó cũng là lý do bên trong thành có nhiều thế lực cùng lúc tọa trấn.
- Oa, nơi này thật là nhiều người.
Vừa đến trước cửa thành, Lãnh Phi Dao nhịn không được mà hét lên, so với mấy thành trì lúc trước nàng đi qua thì nơi này đặt biệt nhiều người, gần như có thể so với thánh thành.
Tu sĩ muốn đi từ Nam Hoang đến Tây Hoang hoặc ngược lại đều phải đi qua Lạc Dương thành, cho nên nơi này lúc nào cũng náo nhiệt.
- Thật là một nơi tốt để kiếm linh thạch.
Lâm Phong nhìn dòng người ra vào thành có lẽ lên đến cả vạn, không biết bên trong thành còn có bao nhiêu, đột nhiên hắn lại muốn đổi nghề làm thuyền phu.
Sau khi vào thành đám người Lâm Phong được dẫn đến chỗ đăng ký của Ngũ Hành bang để làm thủ tục, sau đó sẽ nghĩ một đêm trong thành rồi lên thuyền.
Vừa nhận chỗ xong Lâm Phong liền dẫn theo tiểu sư tỷ rời đi, mỗi lần qua một thành trì hắn đều chạy tới Vạn Bảo Các để thư thời vận.
Trước tiên là đến khu kỳ trân dị bảo, một tiêu hàng đầu của Lâm Phong luôn là mảnh hộ thần giáp, chỉ là cho đến bây giờ hắn vẫn chưa tìm được thêm mảnh nào.
- Lão đầu nhìn xem có thứ gì tốt không ?
- Xem ra hôm nay vận khí của tiểu tử ngươi không tệ.
- Có đồ tốt hả ?
- Chính là chi hắc mộc bên cạnh tiểu tử ngươi.
Lâm Phong nghe lão nói liền liếc nhìn xung quanh, ánh mắt hắn dừng lại trên cành cây màu đen, dài chưa tới một thước.
- Thánh dược, một vạn khối thượng phẩm linh thạch.
Một gốc thiên dược bình thường đã có giá hơn vạn khối thượng phẩm linh thạch, lần này đúng là nhân phẩm bạo phát rồi.
Lâm Phong vừa định chốt gốc thánh dược thì dừng lại, một thứ tốt như thế này sao lại không có ai để ý, chẳng lẽ đám tu sĩ ở đây đều bị mù hết rồi sao.
- Lão đầu cái thứ đen thui này thật sự là thánh dược sao ?
- Chính xác…
- Ngon rồi.
- Là một chi hóa thạch của thánh dược.
Sau khi linh dược c·hết đi thì linh khí bên trong cơ thể của bọn chúng sẽ trở về với thiên địa nhưng thánh dược có chút khác biệt.
Dù có mất đi sinh mệnh thì thời gian tồn tại của linh khí bên trong thánh dược có thể lên đến hàng vạn năm, trong thời gian này thánh dược sẽ dần bị phong hóa, lượng linh khí không kịp thoát ra bên ngoài sẽ bị giam cầm.
Lâm Phong nhìn cành cây đen thui trước mặt, bên ngoài giống như bị một lớp đá bao phủ, vấn đề là không biết bên trong còn lại bao nhiêu dược tính.
Một nhánh thánh dược bình thường có giá không ít hơn vài vạn thượng phẩm linh thạch, cho dù bên trong chỉ còn một phần thì vẫn có lời.
- Hi vọng hôm nay lão tử không đánh rơi nhân phẩm.
Lão đầu từng nói muốn thành cường giả thì tuyệt đối không được bỏ qua bất kỳ cơ hội nào, không mạo hiểm thì sao lấy được kỳ ngộ.
Lâm Phong quyết định lấy gốc thánh dược, hắn lượn thêm vài vòng đến khi không thấy kèo thơm thì rời đi.
Tiếp theo là khu linh dược, Lâm Phong quan sát một lúc thì phát hiện hỏa dược nơi đây so với những loại dị dược khác đặt biệt nhiều hơn.
Có thể là vì Lạc Dương thành nằm bên cạnh Tây Hoang, nghe nói hơn một nữa hỏa linh dược trong thiên địa đều tập trung ở nơi đó, cũng là nơi tồn tại hỏa linh mạch cuối cùng của đại lục.
Không chỉ có hỏa linh dược phong phú, Tây Hoang còn nổi danh với vô số khoáng thạch, nổi bật nhất trong số đó chính là hỏa nguyên thạch.
- Địa cấp địa hỏa linh chi, không ngờ lại gặp được thứ này ở đây.
Lúc trước Lâm Phong từng giúp yêu nữ đoạt mấy gốc hỏa vân chi bên trong Cửu Huyền bí cảnh, bây giờ vẫn còn vài gốc bên trong giới chỉ vẫn chưa dùng tới.
- Tiểu tử, phía trước có đồ tốt thích hợp với ngươi.
- Đâu ?
Hiếm khi nghe lão đầu nói có đồ tốt, Lâm Phong lập tức chạy tới phía trước tìm kiếm.
- Lão đầu, thứ lão nói ở chỗ nào.
- Xa tận chân trời gần ngay trước mắt.
Trước mặt Lâm Phong có một gốc địa cấp linh thảo, thứ này đúng là đồ tốt nhưng không chỉ thích hợp với hắn mà là thích hợp với tất cả nam nhân.
- Phục dương thảo, đây là thứ tốt mà lão nói đó hả ?
- Nó đó.
Công dụng chủ yếu của phục dương thảo là luyện chế phục duong đan, chuyên giúp nam giới tăng cường sinh lý và thể chất, gia tăng thời gian hạnh phúc.
Chỉ cần dùng một viên trước khi đại chiến thì chuyện cân hai, cân ba thẩm chí là cân năm không còn là ảo tưởng, có thể nói đây là thánh dược cho phái mạnh, một người dùng hai người vui.
- Bộ dáng của mấy tiểu nha đầu nhà ngươi vừa nhìn đã biết là loại hại nước hại dân hại thân thể, không phải dễ đối phó.
- Chuyện này lão yên tâm, ta lo được.
Lâm Phong vỗ ngực đảm bảo, một khi đóng cửa đại chiến thì hắn có lòng tin vô địch, vượt cấp khiêu chiến cũng không thành vấn đề.
- Đợi đến lúc không ngốc đầu lên nổi thì đừng có gọi lão phu đến giúp.
- Với kinh nghiệm vạn năm đồng tử của lão thì giúp được gì ?
- Lão phu một thân trong sạch đúng là không có cách nhưng đám đệ tử của lão phu thì có đó.
Lâm Phong im lặng, hắn từng nghe lão đầu nói đám đệ tử của lão đều là bá chủ một phương, mà đã là bá chủ thì người nào không có vài mỹ nữ quây quanh.
- Có nên học hỏi một chút không ?
Tuy hắn tự tin vô địch nhưng lại không có kinh nghiệm chiến đấu, lỡ như chiến bại thì đúng là không ngốc đầu lên được.
- Lúc nãy là tiểu bối lỡ lời, xin nghe tiền bối chỉ giáo.
- Về rồi nói.
Lâm Phong nhìn gốc phục dương thảo một lúc cuối cùng cũng quyết định mua lấy, dù có làm gì cũng phải chừa một đường lui.
Kế tiếp hắn lại mua thêm vài gốc linh dược theo hướng dẫn của lão đầu, linh thạch trong túi bốc hơi nhanh như nước.
- Thủy ngọc linh hoa, thứ này cũng phối với phục dương thảo được sao ?
Thủy hỏa tương khắc đó là chuyện mà đan sư nào cũng biết được, cho nên khi nghe lão đầu nói đến thủy ngọc linh hoa thì Lâm Phong không nhịn được hỏi.
- Ai nói lão phu muốn luyện chế phục dương đan ?
- Vậy lão mua thứ này làm gì ?
Gốc thủy ngọc linh hoa đã sớm mất đi sinh mệnh dù có mua về cũng không thể nuôi dưỡng bên trong giới chỉ.
- Những thứ này dùng để giúp tiểu tử ngươi lấy phần tinh hoa còn sót lại bên trong thánh dược.
- Chi thánh dược đó phải luyện chế mới dùng được hả ?
- Chẳng lẽ tiểu tử ngươi muốn đập thánh dược ra để lấy tinh hoa bên trong ?
- Nào có…
Lâm Phong đúng là có ý làm như vậy nhưng đ·ánh c·hết hắn cũng sẽ không thừa nhận.
Bây giờ hắn đã biết vì sao món hàng ngon như vậy mà vẫn không có ai hốt, thì ra là bọn chúng không biết cách để lấy tinh hoa bên trong.
Sau khi lượn hết khu linh dược, Lâm Phong đi đến những khu còn lại lượn thêm vài vòng rồi rời đi.
Lúc hắn vừa ra đến cửa thì nhìn thấy tiểu sư tỷ đã đứng đợi bên ngoài, vẻ mặt hình như không được tốt.
- Sư tỷ có chuyện gì sao ?
- Có mấy tên không biết sống c·hết dám trêu chọc ta.
- Là tên nào dám trêu chọc sư tỷ, ánh mắt bọn chúng có vấn đề sao ?
- Chính là…
Lãnh Phi Dao đột nhiên trừng mắt nhìn tên sư đệ đối diện.
- Ngươi có ý gì.
- Ý của đệ là một người xinh đẹp đáng yêu nữ sư tỷ vừa nhìn liền có cảm tình, vậy mà mấy tên không biết sống c·hết đó lại dám trêu chọc, đúng là ánh mắt có vấn đề.
- Vẫn là ánh mắt của tiểu Phong tử tốt hơn, hèn gì đệ lại có thể trở thành thiên tài đan đạo.
Lâm Phong nhếch mép, tài năng của hắn thì liên quan éo gì đến ánh mắt của hắn.