Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 425: Tây tiến




Chương 425: Tây tiến

Bên trong thông đạo không lớn, chỉ đủ chỗ cho vài người cùng đi, không gian u ám, ngoài ra còn có mùi vị h·ôi t·hối vô cùng khó ngửi.

Ba người đi được một lúc thì phát hiện được một căn phòng, cửa phòng đã sớm bị phá, diện tích căn phòng ngang dọc chỉ vài trượng.

Cảnh vật bên trong cực kỳ đơn giản chỉ có một cái quan tài nằm chính giữa phòng, nắp quan tài đã được mở, bên trong là một bộ hài cốt không còn hoàn chỉnh.

- Lại đến muộn.

Lâm Phong thở dài, nơi này vừa nhìn đã biết là mộ phần, không ngờ cũng đã bị đào ra.

- Đây là bán thi.

- Làm sao lão biết ?

- Hài cốt bị thi hóa sẽ không giống bình thường.

Một khi bị thi hóa, xương cốt dần trở nên cứng rắn như binh khí, cảm giác đau đớn cũng không còn.

Hài cốt bên trong quan tài không hoàn chỉnh là vì người nằm bên trong chỉ là bán thi.

Lâm Phong nghe lão nói liền tỉnh ngộ.

- Ý của lão tên nằm đây chính là đệ tử của Thi tông.

- Nó đó.

Ba người chỉ nhìn qua căn phòng vài lần rồi rời đi, vừa đi được vài bước bọn họ lại gặp được một căn phòng khác, tình trạng bên trong không khác gì căn phòng đầu tiên.

Một giờ trôi qua, đám người Lâm Phong đã gặp hơn mấy chục căn phòng, có thể nói nơi này là một cái mộ phần vô cùng to lớn.

Càng tiến sâu vào bên trong thì thông đạo càng mở rộng, ba người đang đi thì đột nhiên dừng lại.

Phía trước có một bộ hài cốt nằm giữa đường, chính xác là một hài cốt đã b·ị đ·ánh nát, tứ chi vỡ vụn, xung quanh còn có dấu tích chiến đấu.

Hà Thanh trưởng lão nhìn bộ xương vài lần, vẻ mặt nghi hoặc.

- Người này khi còn sống không chừng là thể tu.



- Ngu dốt.

Giọng nói lão đầu truyền đến, tất nhiên Lâm Phong sẽ không phiên dịch giúp lão, hắn còn yêu đời lắm.

Thi binh được chi làm bốn cấp độ, thứ nhất là thi binh được luyện từ t·hi t·hể của linh giả được gọi là đồng thi lục cấp.

Lục cấp tương ứng với cấp độ của tu sĩ từ cấp một đến cấp sáu.

Thứ hai là ngân thi, đây là thi binh được luyện từ t·hi t·hể của vương giả.

Thứ ba là kim thi, là thi binh được luyện từ t·hi t·hể của tôn giả.

Cuối cùng là thánh thi, là thi binh được luyện chế từ thánh cốt.

Bộ hài cốt trước mặt Lâm Phong tỏa ra bạch quang mờ nhạt, đây rõ ràng là ngân thi.

Lâm Phong nhìn bộ hài cốt vài lần, hắn nghe nói tu sĩ một khi tu luyện thể thuật cũng có thể làm cho xương cốt biến hóa, hơn nữa Thi tông đã tuyệt tích mấy chục vạn năm, Hà Thanh trưởng lão không nhận ra cũng là chuyện bình thường.

Vấn đề là tại sao bộ thi cốt này lại chạy ra đây, xung quanh còn có không ít dấu vết chiến đấu, chẳng lẽ nằm bên trong quan tài lâu quá nên nhàm chán, đột nhiên nghe được có người đánh nhau liền chạy ra xem kết quả thành ra thế này.

Trong lúc Lâm Phong còn đang suy nghĩ thì Linh Mộng từ bên trong căn phòng bước ra, vẻ mặt lạnh như sương, xem ra yêu nữ không tìm được chỗ tốt.

Ba người tiếp tục tiến vào, mỗi khi đi qua một căn phòng bọn họ đều nhìn thấy có một bộ xương phía trước cùng với vô số vết tích chiến đấu.

Đúng lúc này một cổ uy áp truyền đến, Lâm Phong có cảm giác như thái sơn áp đỉnh, vẻ mặt tái xanh, hắn vội vận linh lực chống đở.

- Hừ.

Hà Thanh trưởng lão giơ tay đánh tan uy áp, giọng nói lạnh lùng.

- Là vị đạo hữu nào đang ẩn nấp, sao không ra đây gặp mặt.

Lúc sau vẫn không có tiếng động nào truyền đến, đám người Lâm Phong cẩn thận bước tiếp.

Phía trước hang động truyền đến ánh sáng mờ ảo, loại ánh sáng này không phải là ánh lửa mà là từ trên người tám bộ hoàng kim cự cốt tỏa ra.

- Ôi mẹ ơi…

Lâm Phong trợn mắt há miệng, trước mặt hắn không còn là thông đạo mà là một không gian rộng lớn, đối diện là tám bộ hoàng kim cự cốt cao hơn chục trượng.



Mỗi bộ thi cốt đều tỏa ra sát khí kinh người, dù là đứng cách cả trăm trượng vẫn thấy khó thở.

Ngay cả Hà Thanh trưởng lão cũng không dám manh động, lão có cảm giạc chỉ cần bước lên một bước sẽ vạn kiếp bất phục.

Tám bộ hoàng kim cự cốt đứng thành một hàng ngang, phía sau bọn chúng là mọt cái đại môn cao vài trượng khép kín.

Lâm Phong từ xa quan sát đám hài cốt, mỗi tên đều được trang bị áo giáp và binh khí nhưng phần lớn đã bị hư hại.

- Thật là đáng tiết.

Theo lời của lão đầu thì kim thi ứng với cấp bật tôn giả từ đó suy ra bảo vật trên người bọn chúng có thể là thiên cấp.

- Tiểu tử mau nhìn bộ hài cốt ngoài cùng.

- Có chuyện gì sao ?

Lâm Phong nghe lão đầu nói liền nhìn theo, hắn phát hiện thanh niên này chỉ mặt áo giáp mà không cầm binh khí.

- Ý của lão là t·ấn c·ông tên đó trước hả ?

- Đánh tên nào cũng như nhau.

Tám bộ hoàng kim cự cốt này rõ ràng là đang bảo vệ đại môn phía sau bọn chúng, một khi tới gần chắc chắn sẽ bị quần công.

- Tiểu tử ngươi còn nhớ thanh binh khí ở buổi đấu giá không ?

- Hình như vẫn còn chút ấn tượng.

Lâm Phong nghe lão nói liền nhìn binh khí của đám cự cốt phía trước, cảm giác đúng là có chút giống với thanh binh khí ở buổi đấu giá.

- Ta hiểu rồi…

Có lẽ đám người lần trước tiến vào nơi này đã giao chiến với kim thi, kết quả thất bại chỉ có thể lấy được một thanh đại đao.

Cho nên lần này bọn chúng muốn tập hợp lực lượng tiếp tục giao chiến với đám kim thi.



Đám người bên ngoài cung điện không chịu vào là vì đang chờ viện binh, hơn nữa bên trong cung điện đã sớm bị càng quét có vào cũng không tìm được gì.

Trong lúc Lâm Phong đang suy nghĩ thì Linh Mộng đột nhiên lướt về phía đại môn, yêu nữ vừa chạy được nữa đường thì một bộ kim thi xuất hiện trước mặt nàng.

- Cút.

Trường kiếm trong tay Linh Mộng chém tới, hỏa ảnh lóe lên, một đạo kiếm khí chém trúng cơ thể kim thi.

- Keng…

Vài ánh lửa lóe lên, thanh âm như kim loại v·a c·hạm, kim cốt xuất hiện một đường vân mờ nhạt do kiếm khí để lại, trường thương quét về phía Linh Mộng.

- VÙ...

Linh Mộng giơ kiếm đón đỡ, hai bên vừa v·a c·hạm nàng liền b·ị đ·ánh bay về phía thông đạo.

- Tôn giả.

Hà Thanh trưởng lão vừa nhìn liền nhận ra thực lực của kim thi, cho dù là lão cũng không dám manh động.

Sắc mặt Linh Mộng ửng hồng, linh lực có chút r·ối l·oạn, một đoàn vừa rồi của đối phương chút nữa đã đánh trọng thương nàng.

Còn tốt đối thủ chỉ là một bộ hài cốt, nếu là một vị tôn giả chỉ sợ nàng đã lành ít dữ nhiều.

Lâm Phong đi tới bên cạnh yêu nữ, vẻ mặt quan tâm.

- C·hết chưa ?

- Ngươi nói gì ?

- Có muốn đánh cược không ?

Linh Mộng nhìn vẻ mặt tự tin của tên nam nhân bên cạnh, trong lòng có chút rung động.

- Ngươi có thể giải quyết bọn chúng ?

- Chỉ là mấy bộ hài cốt thì có thể làm gì được ta.

Lâm Phong mỉm cười.

- Có muốn đánh cược không ?

- Hừ, nếu ngươi có cách còn không mau giải quyết.

Từ khi nhìn thấy kim thi thì Linh Mộng đã đoán được vài phần nguyên nhân vì sao đám người kia vẫn chờ đợi bên ngoài.