Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 426: Tây tiến




Chương 426: Tây tiến

Nếu không giải quyết nhanh đám hài cốt thì bảo vật nơi đây chưa chắc đã có phần của bọn họ.

Lâm Phong cũng biết không thể kéo dài thời gian, hắn lấy ra một cái túi đưa cho Hà Thanh trưởng lão.

- Bên trong là thứ tiểu bối đã chuẩn bị sắn để đối phó với thi… đám hài cốt, tiền bối chỉ cần…

- Cứ giao cho lão phu.

Lâm Phong nhìn yêu nữ bên cạnh.

- Đi thôi.

- Ngươi muốn làm gì ?

- Nếu người còn không nhanh thì cẩn thận không tìm được giải dược.

Linh Mộng nhìn Lâm Phong rời đi, nàng do dự một lúc rồi đuổi theo.

Hà Thanh trưởng lão nhìn hai người Lâm Phong đã tiến vào một căn phòng, lão lấy ra một ít bột trắng từ bên trong cái túi thoa lên y phục.

Hoàng kim cự cốt đang đứng yên đột nhiên chuyển động, bọn chúng chầm chậm tiến về phía Hà Thành trưởng lão.

Lâm Phong nấp bên trong một căn phòng cẩn thận quan sát, lúc sau hắn nhìn thấy Hà Thanh trưởng lão chạy qua, phía sau còn có mấy đạo kim quang.

- Đáng tiết.

Lúc đầu hắn dự định dùng cốt đao để giải quyết đám kim thi nhưng lão đầu đã nói tuyệt đối không thể để thực cốt pháp văn lộ ra bên ngoài, dù là yêu nữ cũng phải đề phòng, chưa kể bên cạnh còn có Hà Thanh trưởng lão.

Lâm Phong rời phòng đi tới chỗ đám kim thi, trước mặt hắn chỉ còn một cái đại môn đồng sắc, hoa văn bên trên đã phai màu, khó nhìn thấy rõ.

Linh Mộng đi tới trước đại môn, ánh mắt nghiêm túc quan sát hoa văn.

- Trận đồ.

Ánh mắt nàng liếc nhìn tên nam nhân bên cạnh, bên trên đại môn có trận đồ nên không thể công phá nếu không sẽ bị phản kích, những thứ bên trong cũng bị tổn hại.

Lâm Phong đặt hai tay lên đại môn sau đó vận linh lực, từng đường văn trên đại môn dần tỏa sáng.

- KÉT…

Khi toàn bộ trận văn được lấp đầy linh quang, đại môn mở ra, hai người nhanh chân bước vào.



Phía sau đại môn là một căn phòng rộng lớn, nơi này so với những căn phòng Lâm Phong từng gặp thì tiện nghi hơn rất nhiều.

Giữa phòng không chỉ có một cái quan tài mà nơi này còn có thư tịch, binh khí, đan dược…

- Thăm ngàn thăm ngàn…

Lâm Phong lập tức chạy về phía mấy bình đan dược để trên kệ, chợt cảm giác có một đạo hỏa ảnh lướt qua.

Linh Mộng xuất hiện trước mặt hắn, trong tay nàng cầm mấy bình đan dược.

Lâm Phong trừng mắt.

- Ngươi không phải đan sư thì lấy đan dược làm gì ?

- Bởi vì ta không phải đan sư nên mới lấy đan dược.

- Cũng có lý… đợi đã, nơi này là do ta mở cho nên ta phải chọn trước.

Linh Mộng hoàn toàn không để ý đến hắn, nàng mở bình đan dược ra xem, mày phượng nhíu lại.

Bên trong bình không có lấy một viến đan dược, chỉ còn lại một ít tro bụi.

Linh Mộng mở ra hết số bình ngọc, kết quả vẫn không thay đổi.

Lâm Phong đi tới bên cạnh yêu nữ nhặt một cái bình ngọc lên nhìn thử, bên trong chỉ còn lại một ít tro.

- Thứ này là đan cốt sao ?

Mỗi loại đan dược đều có tuổi thọ, ngoại trừ một số cực ít có thể thông linh thì tất cả số còn lại đều sẽ hóa thành tro bụi khi hết hạng sử dụng, thứ tro bụi đó được gọi là đan cốt.

Lâm Phong liếc nhìn số bảo vật còn lại bên trong căn phòng, trong lòng dâng lên dự cảm không lành.

Hắn đi tới một cái kệ lớn chưa đầy hộp ngọc, đại thủ tùy tiện cầm lấy một cái mở ra xem.

Bên trong hoàn toàn trống không ngay cả một chút tro bụi cũng không có, hắn tiếp tục mở thêm vài cái cuối cùng cũng có phát hiện.

Lâm Phong tìm được một khối thất sắc tinh thạch to như nấm tay, hắn cảm nhận được bên trong ẩn chứa một ít linh khí thiên địa.

- Sao ta lại có cảm giác từng gặp thứ này ở đâu rồi nhỉ ?

- Trong túi của tiểu tử ngươi chứ đâu.



- Ta có được bảo vật thế này lúc nào ?

- Lúc bán đan dược.

Lâm Phong nghe lão nói cuối cùng cũng nhận ra lai lịch khối đá trong tay, thứ này chính mà một khối linh thạch to lớn, dựa vào nồng độ linh khí thì khối linh thạch này còn chưa đươc xếp vào hạ phẩm.

Nghĩ đến đây hắn lại cảm giác không đúng, một khối linh thạch hạ phẩm sau có thể đặt ở một chỗ như thế này, nhất định còn có huyền cơ.

- Lão đầu nhìn xem khối linh thạch này có vấn đề gì không ?

- Có.

- Có phải bên trong ẩn chứa bảo vật không ?

- Linh khí hơi ít.

Lão đầu ngừng lại một chút rồi nói.

- Hơn nữa rất hỗn tạp.

- Không thể nào.

Lâm Phong lắc đầu, hắn vẫn không tin đây là sự thật.

- Lão nhìn kỹ xem, một khối hạ phẩm linh thạch sao có thể xuất hiện ở một nơi như thế này.

- Nếu là vài chục vạn năm trước thì sao.

Lúc đó thiên địa còn chưa biến đổi, linh mạch chưa bị phong ấn, dù tìm khắp thiên hạ cũng chưa chắc có được vài khối linh thạch.

Có thể vị chủ nhân nơi này vô tình tìm được một khối linh thạch, vì hứng thú nên mang về tìm hiểu sau đó để lại nơi đây.

- Hài.

Lâm Phong bỏ qua khối linh thạch, hắn tiếp tục tìm kiếm, đan dược và linh dược nơi này hoàn toàn hư hại, pháp chỉ cũng không thể sử dụng, còn tốt là tìm được vài khối khoáng thạch trân quý.

Lâm Phong từ trong một cái gương lớn tìm được mấy khối trấn yêu thạch, trong đó có một khối nặng đến cả chục cân.

- Hắc hắc… không tệ.

Trong lúc hắn đang vui mừng thì giọng nói của lão đầu truyền đến.



- Tiểu tử mau thu lấy khối ngân thạch.

- Là khối này sao ?

Lâm Phong cầm một khối ngân thạch tỏa ra linh quang mờ ảo, kích thước có thể so với nắm tay của hắn.

- Đây là thứ gì vậy ?

- Tỏa thiên thạch.

- Tên kêu giữ, có tác dụng gì ?

- Phong ấn tất cả mọi thứ bên trong thiên địa.

Lâm Phong nghe lão đầu nói, hai mắt rực sáng, không ngờ hắn lại tìm được một thứ bá đạo như vậy.

- Lão đầu thứ này dùng thế nào ?

- Luyện trận, luyện khí đều có thể trực tiếp sử dụng.

Một khi bị trấn thiên thạch đánh trúng thì dù là linh lực, yêu lực, huyết mạch, linh hồn, thần thức, khí tức... đều bị phong ấn đến t·ê l·iệt.

Lâm Phong nhìn khối đá trong tay, với kích thước này thì không thể luyện thành một thanh đại đao, trận kỳ cũng không được mấy cái, chẳng lẽ mỗi lần lâm trận phải cầm theo một khối đá ném về phía đối thủ.

- Hình tượng này có chút không ổn.

- Tiểu tử ngươi không cần lo, lão phu biết một loại trận pháp cần dùng đến tỏa thiên thạch.

- Lợi hại không ?

- Chỉ cần thánh nhân không xuất hiện thì tiểu tử ngươi có thể thỏa sức tung hoành.

Vẻ mặt Lâm Phong tràn đầy hưng phấn, nghĩ đến tương lai có thể đi ngang trên đại lục là máu nóng trong người hắn lại sôi sục.

- Lão đầu khi nào thì lão luyện xong đại trận ?

- Chuyện đó còn phải xem vào tiểu tử ngươi.

- Liên quan gì đến ta ?

- Với gia tài hiện tại của ngươi thì chỉ đủ để luyện chế một gốc của cái đại trận.

Tất nhiên là không tính đến vô cực thánh thụ, thông thiên giới chỉ, diệt thần tiễn, hộ thần giáp.

Lâm Phong nghe lão nói mà nhói lòng, gia tài của hắn có hơn bảy phần là đến từ U Minh bảo khố, nếu chỉ luyện đan để kiếm linh thạch chỉ sợ cả đời này ngay cả cơ hội nhìn thấy đại trận cũng không có.

- Hài.