Chương 393: Cố sự
Lúc đó Tần Mộng vận bạch y, khí chất xuất thần, băng thanh ngọc khiết, mỗi lần có người đưa ra vấn đề, nàng đều vui vẻ giải đáp.
Lâm Phong vừa nghe sư tỷ kể chuyện vừa tưởng tượng, yêu nữ mặt một bộ bạch y, tóc dài như thác, ánh mắt mở to cùng với một nụ cười nguy hiểm.
- Thật là đáng sợ.
Với tính tình của Linh Mộng bây giờ nếu có người dám đưa ra vấn đề với nàng thì thứ yêu nữ giải quyết không phải là vấn đề mà là người đưa ra vấn đề.
Lâm Phong nhíu mày, kịch bản này có chút giống của hắn và băng nữ.
- Hình như thánh cung không có quy định ngăn cấm đệ tử và chấp sự.
- Đúng vậy
Sở Khanh cũng là một thiên tài xuất chúng của Đan cung, cao tầng thánh cung khi biết tin đều không có ý định ngăn cản mà còn mượn nước đẩy thuyền.
Thời gian dần trôi, đến một ngày Hàn Băng thí luyện bên trong bí cảnh chợt phát hiện có linh lực giao động gần đó truyền đến.
Khi nàng đến nơi thì nhìn thấy hàng trăm đầu yêu lang điên cuồng gào thét, ở giữa bọn chúng là đám tu sĩ đang chiến đấu trong tuyệt vọng.
Một vài tên cầm binh khí t·ấn c·ông yêu lang, dưới chân bọn chúng là t·hi t·hể của đồng môn.
Hàn Băng kích hoạt tín hiệu cầu cứu sau đó xông vào trận chiến, pháp trượng trong tay nàng giơ lên, lam quang rực sáng, một đám yêu lang lập tức bị hóa băng.
Nàng lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, quang cầu từ trên cao rơi xuống bao phủ đám đệ tử ở giữa bầy yêu lang.
Hai bên đại chiến một lúc thì người của thánh cung kéo đến, đám yêu lang hoàn toàn bị tiêu diệt.
Lúc này, Lãnh Hàn Băng nhìn thấy Tần Mộng ở giữa đám đệ tử, vẻ mặt hoảng loạn, ánh mắt thất thần.
Không chỉ Tần Mộng mà tất cả tu sĩ bị yêu lang t·ấn c·ông đều là đệ tử Đan cung, đối mặt với bầy yêu thú hung tàn thì đan sư hoàn toàn không có khả năng chống cự.
Cao tầng thánh cung sau khi biết chuyện lập tức tiến hành điều tra, mười hai đệ tử Đan cung vẫn lạc bên trong tiểu thiên bí cảnh, đối với một thế lực như Cửu Huyền thánh cung là chuyện tuyệt đối không thể chấp nhận.
Mỗi đệ tử trước khi tiến vào bí cảnh đều được phát lệnh bài truyền tống nhưng trên người đám đệ tử Đan cung lại không tìm thấy, cho dù là một cái, nhất định là có người giở trò.
Sau khi lấy lời khai từ chỗ đám đệ tử sống sót, biết được ngoài trừ bọn chúng thì còn có một vị chấp sự tiến vào bí cảnh, chính là Sở Khanh.
Đám người điều tra lập tức đi tìm nhưng khi đến nơi thì chỉ còn lại một căn phòng trống không, sau ba ngày tìm kiếm cuối cùng cũng tóm được tên chấp sự, mọi chuyện dần sáng tỏ.
Sở Khanh thực chất là nội gián Ma giáo, trong lúc vô tình đã bị Tần Mộng phát hiện được bí mật.
Nhưng nàng lại bị những lời đường mật của hắn dụ dỗ, cuối cùng tin tưởng hắn sẽ cải tà quy chính nên không thông báo cho thánh cung.
Chỉ là Tần Mộng không ngờ quyết định này của nàng lại phải trả giá bằng sinh mệnh của đồng môn.
Sở Khanh vì che giấu bí mật đã đề nghị với Tần Mộng cùng tiến vào bí cảnh tìm linh dược sau đó dẫn nàng đến địa bàn của bầy yêu lang, chỉ là hắn không ngờ đám để tử Đan cung sau khi biết tin cũng muốn đi cùng.
Sở Khanh đành phải thay đổi kế hoạch, lợi dụng lúc đám đệ tử nghĩ ngơi hắn đã lén hạ mê dược sau đó đánh cắp toàn bộ truyền tống ngọc bài, cuối cùng chạy đi dẫn dụ đám yêu lang đến.
Khi đám đệ tử tỉnh lại thì đã muộn, xung quanh bọn chúng là hàng trăm đầu yêu lang khác máu.
Nếu Hàn Băng không đến kịp thì đám đệ tử đã trở thành thức ăn của yêu lang, lúc đó thứ gì cũng không còn cho dù thánh cung muốn điều tra cũng không dễ.
- Là thế à ?
Bây giờ Lâm Phong đã hiểu vì sao yêu nữ lại căm hận nam nhân và Ma giáo đến như vậy.
- Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
- Chẳng lẽ yêu nữ không chỉ có một mối tình đầu ?
Hàn Băng khẽ lắc đầu, từ sau khi t·hảm k·ịch xảy ra, Tần Mộng như chìm vào bóng tối, nàng luôn bị ám ảnh không cách nào tu luyện, đan đạo dần sa sút.
Đồng môn cũng bắt đầu xa lánh nàng, bọn chúng cho rằng nguyên nhân dẫn đến bi kịch là do Tần Mộng bao che Ma giáo.
Có lần Hàn Băng đến thăm Tần Mộng, nàng nhớ rõ bên trong căn phòng lúc đó không một tia sáng, mắt thường không thể nhìn thấy cảnh vật xung quanh.
Mọi thứ chìm vào tĩnh lặng, chỉ có một nữ tử ngồi co rút trên chiếc giường nhỏ, miệng không ngừng cầu xin tha thứ.
Từ đó về sau, mỗi lần đến Đan cung, Hàn Băng thường ghé qua an ủi Tần Mộng, nhờ vậy mà mối quan hệ giữa hai người dần tốt lên.
Không lâu sau đó, Tần Mộng đột nhiên biến mất, dù Hàn Băng có tìm thế nào cũng không thấy tung tích.
Chuyện này cũng trở thành đề tài bàn tán bên trong thánh cung, một số thì cho rằng Tần Mộng đã rời cung, một số khác lại nói nàng đi theo Ma giáo…
Thời gian dần trôi, mọi chuyện dần lắng xuống, thánh cung rộng lớn nhưng không còn ai nhớ về một nữ tử thiên tài gọi là Tần Mộng.
Cho đến một ngày Linh Tuyền thánh mẫu xuất quan, tuyên bố thu nhận Linh Mộng làm chân truyền đệ tử.
Linh Mộng vận hồng y đứng bên cạnh thánh mẫu, xinh đẹp tuyệt trần, gương mặt của nàng giống y Tần Mộng nhưng khí chất hoàn toàn khác.
Nếu Tần Mộng thánh khiết trong sáng như một đóa liên hoa thì Linh Mộng lại kiêu ngạo, cao quý như một đầu phượng hoàng.
Lúc đầu không ít người cho rằng Linh Mộng chính là Tần Mộng nhưng sau đó bọn họ đã hoàn toàn thay đổi.
Linh Mộng dựa vào thuật pháp bá đạo trấn áp toàn bộ đối thủ, thành công đoạt được ngôi vị thánh nữ, một đan sư như Tần Mộng sao có thể làm được.
Tất cả đệ tử đều bắt đầu thay đổi suy nghĩ nhưng chỉ có một người chưa bao giờ thay đổi chính là Hàn Băng.
Nàng tin chắc rằng Linh Mộng chính là Tần Mộng nhưng không biết vì sao lại thay đổi nhiều như vậy.
Lâm Phong nhíu mày.
- Nói không chừng Tần Mộng có tỷ muội song sinh.
Trong vòng vài năm từ một đan sư trở thành một pháp sư hùng mạnh, trấn áp một đám thiên tài thánh cung, trên đời làm gì có kiểu tu luyện hư cấu như vậy, dù là thiên tài tuyệt thế như Lâm Phong cũng không thể làm được.
Hàn Băng khẽ lắc đầu, giọng nói kiên định.
- Linh Mộng chính là Tần Mộng.
Từ khi Tần Mộng xuất thế, hành xử vô cùng bá đạo, thường xuyên ra tay với đệ tử, ngay cả thánh quy cũng không để vào mắt.
Nhưng khi đối mặt với Hàn Băng thì thái độ hoàn toàn thay đổi, như trở thành một người khác hẳn.
Chính điều này đã làm cho Hàn Băng càng thêm tin tưởng suy nghĩ trong lòng, nàng bắt đầu tìm hiểu về Linh Mộng nhưng không thu được kết quả.
Cuối cùng nàng chỉ có thể đi tìm Linh Mộng, khi nhắc đến Tần Mộng thì Linh Mộng chỉ nói một câu.
- Trên đời chỉ có Linh Mộng không còn Tần Mộng.
- Đệ hiểu rồi, nhất định là Tần Mộng bị đoạt xá.
Đến giờ Lâm Phong vẫn không tin trên đời có người chỉ bỏ ra vài năm tu luyện còn lợi hại hơn hắn khổ tu mười mấy năm.
Nói không chừng Linh Mộng chính là một lão bà mấy vạn tuổi, cho nên mới có thực lực kinh khủng như vậy.
- Ta sẽ giúp ngươi chuyển những lời này đến Linh Mộng.
- Hả ?
Nếu để yêu nữ nghe được những lời này thì không cần nghĩ cũng biết được kết cuộc của hắn nhất định sẽ rất thảm.