Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 392: Thách đấu.




Chương 392: Thách đấu.

Liễu Thiết Thành im lặng, lời của đại ca hình như rất có lý.

- Nhưng tên Lâm Phong đó là người ngoài, làm sao biết được hắn có để lộ chuyện tổ địa hay không?

- Chính vì vậy ta mới để hắn vào Liễu gia.

Đợi khi Lâm Phong trở thành tộc nhân của Liễu gia, lúc đó hai bên cùng hội cùng thuyền chắc chắn hắn sẽ không dám nói lung tung.

- Đại ca, bây giờ chúng ta phải làm sao ?

- Ta chỉ hi vọng tên nhóc đó không biết chuyện này liên quan đến Liễu gia.

Lỡ như Lâm Phong biết Liễu Đằng đứng phía sau mọi chuyện không chừng sẽ ghi hận Liễu gia, lúc đó lại đổi ý không giao ra tổ địa thì toan.

Liễu Mông suy nghĩ một lúc rồi nói.

- Lập tức cho người đi mời Lâm Phong đến Liễu gia.

- Đệ nghe nói tên tiểu tử đó đang bế quan.

- Ta không cần biết đệ làm cách nào cũng phải mời được hắn tới.

- Gấp như vậy sao ?

Liễu Mông gật đầu, trước khi trận thi đấu giữa Lâm Phong và Trương Huyền diễn ra nhất định phải hoàn tất chuyện hôn sự để tránh đêm dài lắm mộng.

Liễu Thiết Thành thở dài, lần này Liễu Đằng không chỉ báo lão mà còn báo cả Liễu gia.

- Báo tử.

- Còn nữa, mấy ngày sắp tới đệ phải trông chừng Liễu Đằng cho cẩn thận.

- Đệ biết rồi.

Vài ngày trôi qua, tu sĩ bên trong thánh thành vẫn tiếp tục bàn tán về trận đấu giữa Lâm Phong và Trương Huyền.

Một số cá nhân và tổ chức đã đứng ra mở sòng, Trương Huyền nằm kèo trên chấp Lâm Phong thời gian một nén nhan.

Với một lòng nồng nàn yêu quê hương đất mẹ, phần lớn tu sĩ Trường Hà đều đặt chọn niềm tin vào đội chủ nhà.

Bên trong một căn phòng, Lãnh Phi Dao líu lo to nhỏ với tỷ tỷ, chủ yếu là nói về tình hình của đám tu sĩ bên ngoài.



- Mười người thì có chín người tin Trương Huyền sẽ thắng, tiểu Phong tử thật đáng thương.

- Hắn sẽ không thua.

Lãnh Hàn Băng tùy ý nói, bộ dáng vẫn lạnh như thường, không chút lo lắng, nàng biết rõ bản tính của lưu manh, không nắm chắc sẽ không làm.

Phi Dao chạy tới bên cạnh tỷ tỷ, nhỏ giọng hỏi.

- Tiểu Phong tử thật sẽ thắng sao ?

- Đợi đến khi trận đấu kết thúc muội sẽ biết.

- Lúc đó thì muộn mất rồi.

- Muội muốn đi đặt cược ?

Phi Dao ôm lấy cánh tay của tỷ tỷ, đôi môi nhỏ cong lên, giọng nói nũng nịu.

- Tỷ tỷ không biết đâu, tiểu Phong tử rất đáng thương, ngoài kia không ai có tin tưởng đệ ấy, chúng ta là đồng môn sao có thể bỏ mặt.

Lãnh Hàn Băng nhíu mày, lưu manh từ khi nào lại thảm hại như vậy.

Phi Dao nhìn thấy ánh mắt do dự của tỷ tỷ, trong lòng âm thầm vui vẻ như nhìn thấy vô số linh thạch bay vào túi của nàng.

- Đám người ngoài kia không ủng hộ cũng không sao nhưng tỷ tỷ là hôn thê của tỷ… tỷ phu, nếu để tỷ phu biết được chúng ta không ủng hộ nhất định sẽ rất đau lòng.

Lãnh Hàn Băng do dự một lúc, nàng lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho tiểu muội.

- Cầm lấy.

- Hi hi… tỷ phu có được hiền thê như tỷ tỷ chính là phúc ba đời tổ tiên để lại.

- Mau đi đi, đừng có làm phiền ta.

Phi Dao dùng thần thức đảo qua túi trữ vật, bên trong có đúng mười vạn trung phẩm linh thạch, tỷ tỷ quá hào phóng.

Nàng lập tức mang theo túi trữ vật chạy đi, vừa đi được vài bước thì xoay người.

- Tỷ tỷ còn một chuyện muội quên nói với tỷ, Phong chấp sự cũng đặt cho tỷ phu mười vạn trung phẩm linh thạch.

- Muội nói thật ?



- Đúng vậy, chính mắt muội nhìn thấy.

Phi Dao vừa dứt lời thì nhìn thấy một cái túi trữ vật bay đến, bên trong có thêm mười vạn trung phẩm linh thạch.

Cái miệng nhỏ há to như nuốt được quả trứng.

- Đây là phong thái của chính thất sao ?

- Muội nói gì ?

- Không có gì, muội đi đây.

Lãnh Phi Dao vội hướng đại môn chạy đi, vừa ra tới cửa thì đụng phải ai đó.

- Là tên khốn kiếp nào dám cản tài lộ của bổn tiểu thư ?

- Tiểu sư tỷ có chuyện gấp sao ?

- Tỷ… hừ, hôm nay tâm trạng ta tốt không chấp nhất với đệ.

Lâm Phong nhìn tiểu sư tỷ chạy mất liền thôi, hắn hướng phòng của băng nữ đi tới.

- Hàn Băng sư tỷ, đệ có chuyện muốn nói với tỷ.

- Vào đi.

Hàn Băng thu lại thư tịch, ánh mắt lạnh như băng nhìn nam nhân đối diện.

- Tìm ta có chuyện gì ?

- Là chuyện đại sự, liên quan đến tương lai của đệ và tỷ.

Chuyện là ba ngày nay Linh Mộng đều chạy tới chỗ Lâm Phong học luyện đan, luyện ba lần nổ lò cả ba lần, mỗi lần nhìn yêu nữ luyện đan cảm giác chẳng khác gì nhìn tu sĩ tự bạo, áp lực vô cùng.

Tiếp tục như vậy chỉ sợ cái mạng nhỏ của hắn cũng không thể giữ được.

Hàn Băng gật đầu xem như đã hiểu.

- Ta sẽ nói chuyện với Linh Mộng.

- Ý của đệ không phải như vậy.



Lâm Phong lập tức ngăn lại, con hàng béo mỡ như yêu nữ sao có thể để dễ dàng chạy thoát.

- Sư tỷ có thể kể cho đệ nghe một chút về quá khứ của thánh nữ không ?

- Ngươi hỏi chuyện này để làm gì ?

- Đệ cho rằng thánh nữ có bệnh.

- Không thể.

Lãnh Hàn Băng lập tức phủ nhận, người khác không rõ nhưng nàng biết rất rõ.

- Thân thể Linh Mộng rất tốt.

- Ý của đệ là tâm bệnh.

Lâm Phong biết yêu nữ không chỉ có thân thể rất tốt mà dáng người cũng rất chuẩn, hoàn toàn có thể xưng là đại mỹ nữ.

Hàn Băng im lặng, nàng là một trong số ít người biết được quá khứ của Linh Mộng, đó là một câu chuyện bi ai đến cả nàng cũng không muốn nhớ lại.

Hơn mười năm trước, trong thời gian thánh cung chiêu đồ diễn ra đã xuất hiện một sự kiện chấn động.

Trong số hàng vạn tu sĩ tham gia chiêu đồ có một thiếu nữ tài sắc song toàn tên gọi Tần Mộng.

Không chỉ sở hữu hỏa linh chi thể tinh thuần mà thiên phú luyện đan cũng thuộc hàng tuyệt thế, ngay lập tức nàng được đại trưởng lão Đan cung đặt cách thu nhận làm chân truyền đệ tử.

Đúng như kỳ vọng, chỉ sau một năm, Tần Mộng thành công luyện thành lục đan trở thành đệ tử xuất sắc nhất Đan cung.

Dựa vào thiên phú tuyệt thế, dung mạo tuyệt trần, nàng trở thành nữ thần trong lòng vô số đệ tử thánh cung.

Chuyện gì đến rồi cũng đến, một thời gian trôi qua, bên trong thánh cung xuất hiện tin đồn, chân truyền đệ tử Tần Mộng có quan hệ mờ ám với một vị chấp sự Đan cung tên là Sở Khanh.

Lâm Phong nhíu mày, hình như hắn đã nghe cái tên này ở đâu rồi.

Nhưng đó không phải là vấn đề vì hắn vô tình phát hiện ra một sự kiên kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu, yêu nữ cũng động xuân tình ?

Lâm Phong nghe đến đây nhịn không được hỏi, cả thánh cung đều biết yêu nữ cực kỳ hận nam nhân.

- Hai người đó có quan hệ mờ ám thật sao?

- Tần Mộng lúc đó không khác gì Phi Dao.

- Có phải tỷ muốn nói đến bộ dáng của Phi Dao sư tỷ lúc tranh giành nữ y không ?

Hàn Băng lắc đầu, nàng còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp nhau là lúc Tần Mộng diễn đan, tuy chỉ nhìn lướt qua nhưng không thể nào quên.