Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 388: Trường Hà




Chương 388: Trường Hà

Đêm đến, bên trong một căn phòng của khách điểm, Liễu Kỳ tức giận nhìn tên tộc đệ.

- Chẳng phải lúc đi ta đã căn dặn đệ rồi sao, tuyệt đối không được nói lung tung trước mặt Lâm Phong.

- Nhưng đệ không cam lòng.

Liễu Đằng hừ lạnh.

- Dự vào cái gì mà tộc nhân Liễu gia lại phải cùng chung đạo lữ với người khác, đám đại tộc kia biết được nhất định sẽ xem thường chúng ta.

- Câm miệng, đừng tưởng ta không biết đệ đang nghĩ gì.

- Đệ chỉ đang lo cho danh dự của gia tộc.

- Thật sao?

Chuyện Liễu Đằng để ý Huân Vũ trưởng bối trong tộc đều nhìn ra cũng đã nhiều lần cảnh cáo hắn không được tiếp tục.

Trước kia, Liễu Huân Vũ chỉ là tộc nhân bình thường trong dòng phụ của Liễu gia, được Liễu Đằng để ý là phúc phận của nàng.

Bây giờ địa vị đã thay đổi, từ sau khi thức tỉnh huyết mạch thì Huân Vũ đã được Liễu gia xếp vào tộc nhân dòng chính trong điểm bồi dưỡng.

U Minh di tích kết thúc, Huân Vũ thu được cơ duyên, huyết mạch lần nữa thuế biến, địa vị trong tộc của nàng càng lên cao.

Giờ lại thêm chuyện của tổ địa, Liễu gia xem nàng chẳng khác gì bảo vật, ngay cả Liễu Kỳ cũng không dám động tới.

Sau khi Nam Cung Như Mộng đích thân đến Liễu gia thay Lâm Phong cầu thân, phần lớn trưởng bối trong tộc khi nghe tin đều bất ngờ nhưng không ai phản đối.

Chuyện này đã làm cho đám thanh niên bên trong Liễu gia bất mãn, nữ tử tài sắc song toàn như Huân Vũ sao có thể để một tên ngoại lai đào đi.

Liễu Kỳ nghe tin cũng bất ngờ, hắn chạy đến tìm phụ thân hỏi chuyện, đến khi nhìn thấy lễ vật thì hoàn toàn hiểu rõ.

Ánh mắt Liễu Kỳ lạnh lùng nhìn tên tộc đệ bên cạnh.

- Đệ còn trêu chọc Lâm Phong thì đừng trách ta.

- Đệ biết rồi.

Liễu Đằng im lặng cuối đầu, ánh mắt âm trầm.

Bên trong một căn phòng khác, Lâm Phong ngồi một bên, vừa thưởng trà vừa nhìn yêu nữ khống hỏa.

Từ khi tu luyện đan đạo, đêm nào Linh Mộng cũng chạy tới chỗ của hắn, luyện đúng một canh giờ liền rời đi.

Lâm Phong nhìn yêu nữ chơi lửa một lúc, mày kiếm nhíu lại.



- Dừng.

- Có chuyện gì?

- Ngươi luyện đan hay g·iết người vậy?

Hỏa thuật của nàng càng luyện càng mãnh liệt, khí thế không ngừng tăng lên, Lâm Phong còn tưởng yêu nữ đang muốn t·ấn c·ông hắn.

- Nhìn đây, ta chỉ làm một lần thôi đó.

Đại thủ kết ấn, trước người Lâm Phong lơ lửng một ngọn lửa nhỏ, ý niệm vừa động, tiểu hỏa liên tục thay đổi, biến ảo khôn lườn.

Linh Mộng nhìn hỏa ảnh lấp lánh biến đổi không ngừng, ánh mắt thoáng kinh ngạc, tên khốn này vậy mà đã đạt đến cảnh giới tùy tâm sở dục,

dùng ý khống hỏa.

Lâm Phong thu tay, ngọn lửa tan biến, ánh mắt đắt ý nhìn yêu nữ.

- Hiểu không?

- Hừ.

Linh Mộng đột nhiên nhíu mày, nàng đứng dậy rời đi.

Cửa phòng mở ra, Lâm Phong nhìn thấy một thân ảnh đang đứng bên ngoài chờ hắn, tâm tình vui vẻ.

- Huân Vũ tỷ tỷ.

Liễu Huân Vũ nhìn Linh Mộng bước ra lại nhìn qua Lâm Phong.

- Xem ra ta tới không đúng lúc.

- Tỷ đến rất đúng lúc, bây giờ đệ đang rất nhàm chán.

Lâm Phong bước tới kéo Huân Vũ vào phòng sau đó thuận tay đóng cửa.

Linh Mộng đi được vài bước thì dừng, ánh mắt liếc nhìn cửa phòng, nội tâm bất ổn.

- Tên khốn kiếp.

Tuy nàng không có cảm tình với Lâm Phong nhưng trong lòng vẫn xuất hiện đố kị.

Cửu Huyền thánh nữ nổi danh Nam Hoang lại không thể so với một nữ tử bình thường, chuyện này nói ra thật dọa người.

Bên trong căn phòng, Huân Vũ ngồi đối diện Lâm Phong, ánh mắt có chút bối rối.



Lâm Phong nhìn nàng do dự một lúc, muốn nói lại thôi, hắn đành phải mở lời.

- Huân Vũ tỷ tìm đệ có chuyện gì sao ?

- Những lời Liễu Đằng nói ngoài thành, Lâ·m đ·ạo hữu không cần phải để ý.

- Đệ trước giờ chưa từng để ý người khác nói gì.

Lúc hắn đánh bại Nam Cung Như Mộng được đám thua cượt phong làm ôn thần, bây giờ chẳng phải vẫn sống rất tốt sao.

Sống trên đời chỉ cần không thẹn với lòng, người khác muốn nói gì hắn không quan tâm.

Huân Vũ nhìn vẻ mặt của hắn không giống nói dối, trong lòng như được buôn bỏ.

- Ta còn phải tu luyện.

Lâm Phong nhìn nàng chuẩn bị rời đi liền kéo lại, đã vào động của hắn rồi sao có thể muốn đi là đi.

- Đệ có chuyện muốn nói với tỷ.

- Đạo hữu không cần nghĩ ngơi sao ?

- Tỷ yên tâm, đệ có đan dược khôi phục thần thức.

Lâm Phong lấy ra một bình đan dược đưa cho Huân Vũ, chỉ cần phục dụng rồi ngủ một đêm là hôm sau có thể tiếp tục sử dụng truyền tống trận.

Huân Vũ cảm giác ngọc thủ bị nắm chặc, nàng thử vài lần vẫn không rút ra được liền từ bỏ, cuối cùng ở lại cùng hắn trò chuyện suốt mấy canh giờ.

Bên trong Huyền Phong thành có đại truyền tống trận nối thẳng đến Trường Hà thánh thành, khoảng cách xa vạn dặm cũng chỉ bằng một bước chân.

Hào quang lóe sáng, đám người Lâm Phong từ bên trong truyền tống trận bước ra.

Trường Hà thánh thành không khác gì Cửu Huyền thánh thành, cảm giác đầu tiên khi bước đến nơi này chính là hùng vĩ, tráng lệ và nhộn nhịp.

Đám người vừa đi vừa quan sát, lúc sau thì dừng lại trước một cái biệt viện to lớn.

Liễu Kỳ mỉm cười.

- Chính là nơi này.

- Đa tạ Liễu đại ca.

Lâm Phong hướng đối phương hành lễ.

- Mấy hôm nữa tiểu đệ sẽ đến Liễu gia thăm hỏi.



- Tốt.

Liễu Kỳ gật đầu sau đó mang theo người rời đi, ngay cả Huân Vũ cũng đi theo.

Lúc đầu Liễu Kỳ muốn mời Lâm Phong đến Liễu gia làm khách nhưng bị từ chối.

Một mình Lâm Phong thì không vấn đề nhưng bên cạnh hắn lại có không ít người, dù sao cũng không thể dẫn theo hôn thê đi cầu thân.

Lãnh Phi Dao đột nhiên chạy tới kéo tay Lâm Phong, ánh mắt hưng phấn.

- Tiểu Phong tử, đi dạo vài vòng với ta có được không ?

- Đi.

Lâm Phong lập tức gật đầu, hắn cũng đang có ý đến Vạn Bảo Các thử nhân phẩm.

Phong Thanh Thanh vừa bước theo Lâm Phong thì bị Hàn Băng ngăn lại.

- Phong chấp sự, nơi này là thánh thành, hắn sẽ không sao.

- Ta chỉ đề phòng vạn nhất.

- Hàn Băng có chuyện muốn nói với chấp sự.

Lãnh Hàn Băng dứt lời liền tiến vào bên trong, Linh Mộng nhìn theo bóng lưng của tỷ muội, ánh mắt suy tư.

Phong Thanh Thanh do dự một lúc cuối cùng cũng tiến vào biệt viện.

Trên đường đi Lâm Phong và Phi Dao bị khung cảnh hai bên đường làm cho kinh ngạc, nơi này linh dược bán đầy đường.

- Tiểu Phong tử mau nhìn, có cả dị dược còn sống kìa.

Lâm Phong nhìn theo hướng tiểu sư tỷ chỉ, nơi đó có một gốc linh thảo toàn thân bốc lửa.

- Hàng về.

Đan đạo của Trường Hà thánh cung có thể đứng đầu Nam Hoang là vì linh dược nơi đây nhiều hơn gấp vài lần so với các thánh cung còn lại.

Nổi danh nhất phải kể đến Trường Hà đại thiên bí cảnh, linh dược mọc đầy đất, nhắm mắt cũng có thể hái được.

Tương truyền bên dưới bí cảnh có một dòng trường hà chảy đầy linh tuyền, mỗi một giọt linh tuyền ẩn chứa linh khí ngang với thượng phẩm linh thạch.

Vì số lượng linh dược quá nhiều nên giá bán so với những nơi khác thấp hơn đến vài phần.

Lâm Phong như cá gặp nước, chỉ cần là loại có thể đột phá thiên cấp đều rơi vào túi của hắn.

*****************

Đa tạ các đạo hữu đã ủng hộ truyện.