Chương 378: Đấu giá hội
So với bên ngoài Vạn Bảo các thì bên trong còn náo nhiệt hơn, hàng ngàn tu sĩ tranh giành bảo vật, không ai nhường ai.
Đám người Lâm Phong chỉ nhìn lướt qua sau đó tiến lên phía trên, với tu vi của hắn bây giờ thì vật phẩm bên dưới gần như vô dụng.
- Hay là chúng ta đến khu linh dược xem thử.
Phong Viêm đi đầu dẫn đường, Lâm Phong theo sau, Phong Thanh Thanh một đường giữ im lặng, không ý kiến.
Vừa bước vào khu vực giao dịch linh dược, Lâm Phong phát hiện có không ít người ở nơi này, trong đó có cả đệ tử Đan cung.
- Phong chấp sự.
- Lâm sư huynh.
- Phong sư huynh.
Đám đệ tử Đan cung vừa nhìn thấy người đến liền bước tới chào hỏi, từ sau ngũ cung đại hội thì danh tiếng của hai thanh niên này lên như diều gặp gió, trở thành thần tượng của đám đệ tử.
Phong Thanh Thanh nhìn bộ dáng ngẩn mặt vểnh đuôi của hai tên đi trước, ánh mắt hiện rõ khinh thường.
- Tiểu nhân đắc chí.
Sau khi lượn mấy vòng, Lâm Phong tìm được vài gốc linh dược không tệ, trong đó có ba gốc địa cấp linh dược còn sinh mệnh, một gốc hồn dược và hai gốc dị dược.
Lúc hắn chuẩn bì rời đi thì phát hiện gian thương đã biến mất, bên cạnh chỉ còn lại bạo nữ.
- Phong sư huynh đi đâu rồi ?
- Làm sao ta biết được.
Lâm Phong cũng không quá bận tâm, hắn mang theo ba gốc linh dược rời đi, nếu có chuyện không ổn xảy ra thì người đáng lo không phải là gian thương mà là đám người ngoài kia.
Một tiêu tiếp theo là khu giao dịch binh khí nhưng thứ Lâm Phong muốn tìm không phải là binh khí mà là không gian chi thạch.
Trong lúc hắn đang tìm khoáng thạch thì giọng nói của bạo nữ truyền đến.
- Ngươi thấy vòng tay này thế nào ?
Lâm Phong nhìn một lúc rồi lắc đầu.
- Thứ này được luyện chế từ thâm hải tinh kiêm, chỉ là một món huyền cấp bảo vật có khả năng phòng ngự, không có gì đặc biệt.
- Ngươi… ta không hỏi cấp độ.
- Vậy ngươi muốn hỏi cái gì ?
- Ta muốn biết thứ này có hợp với ta không ?
Lâm Phong không cần suy nghĩ liền trả lời.
- Không hợp.
- Tại sao ?
- Huyền cấp bảo vật đối với ngươi vô dụng.
- Ngươi… khốn kiếp.
Phong Thanh Thanh trừng mắt nhìn dâm tặc một cái sau đó rời đi, Lâm Phong mờ mịt nhìn theo, hình như hôm nay bạo nữ có gì đó không ổn.
- Tiểu tử ngươi không nhận ra thái độ của nha đầu đó thay đổi rồi sao ?
- Tất nhiên là có.
- Vậy sao không giữ nha đầu đó lại.
- Giữ lại làm gì ?
Lão đầu im lặng một lúc.
- Cuối cùng là tiểu tử ngươi đã nhận ra thứ gì ?
- Ta nói cho lão biết, trong một tháng sẽ có vài ngày nữ nhân đổi tính, nếu gặp phải thì tốt nhất nên tránh xa.
- Hài…
Lâm Phong tiếp tục tìm kiếm khoáng thạch, nhân phẩm của hắn hôm nay không tệ vậy mà có thể tìm thấy hai khối không gian chi thạch.
Nữa canh giờ trôi qua, Lâm Phong tiến đến chỗ thanh toán thì nhìn thấy gian thương đang đứng đợi ở đó.
- Phong sư huynh sao huynh lại ở đây ?
- Ta chọn vật phẩm xong thì đến đây chờ đệ.
Phong Viêm liếc nhìn xung quanh chỉ thấy một mình Lâm Phong, hắn không nhịn được hỏi.
- Chỉ có mình đệ thôi sao ?
- Có vấn đề gì ?
- Biểu tỷ của ta đâu ?
- Đi rồi.
Lâm Phong dứt lời liền bước tới thanh toán vật phẩm, đi dạo chưa tới một canh giờ đã tốn của hắn cả chục vạn trung phẩm linh thạch, thật là tốn kém.
- Bế quan tu luyện vẫn tốt hơn.
Phong Viêm ngẫn người, lúc nãy hắn cố tình rời đi là muốn tạo cơ hội cho biểu tỷ và tên sư đệ có không gian riêng, xem ra kế hoạch đã thất bại.
Lâm Phong bước tới bên cạnh vỗ vai gian thương.
- Phong sư huynh hình như sắc mặt của huynh không được tốt, có chuyện gì hả ?
- Không có gì.
Phong Viêm lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Lâm Phong.
- Cho đệ.
- Là thứ gì vậy ?
- Bên trong là vật phẩm Vạn Bảo các sẽ mang ra đấu giá trong đại hội lần này.
Thần thức của Lâm Phong đảo qua vài lần, bên trong ngọc giản là thông tin chi tiết của chín mươi chín vật phẩm sẽ được mang ra đấu giá.
- Chẳng phải vẫn đang chọn lựa vật phẩm sao ?
- Vật phẩm đã sớm được lựa chọn, chỉ cần kiểm tra chất lượng nữa là xong.
Trước khi vật phẩm được đưa tới thì Vạn Bảo Các đã nhận được danh sách, bọn họ lập tức lựa chọn vật phẩm, nếu không có biến cố xảy ra thì bọn họ sẽ giữ nguyên vật phẩm đấu giá.
Sau khi rời Vạn Bảo các, Lâm Phong không lập tức trở về thánh cung mà đi đến Thiên Khí Các.
Tên phục vụ vừa nhìn thấy ký hiệu trên y phục của Lâm Phong liền mỉm cười chạy đến.
- Khách quan mời vào bên trong.
- Ta muốn gặp quản lý.
- Làm phiền khách quan đợi một chút, tiểu nhân lập tức đi mời quản lý.
Lâm Phong gật đầu, vẻ mặt hài lòng, với thân phận chân truyền đệ tử Đan Cung của hắn thì không cần phải nhiều lời.
Trong lúc chờ đợi, Lâm Phong lượn vài vòng bên trong Thiên Khí Các, số lượng binh khí nơi này còn nhiều hơn ở Vạn Bảo Các, chỉ riêng đao binh đã có hơn ngàn.
- Lão đầu nhìn xem có thứ gì tốt không ?
- Không.
Lâm Phong nhìn thêm vài lần thì rời đi, lúc này hắn không thiếu binh khí, trừ Đồ Long Đao không thể tùy tiện sử dụng thì vẫn còn một đám binh khí lấy được bên trong U Minh bảo khố.
Lúc sau, tên phục vụ quay trở lại, bên cạnh còn có thêm một trung niên nam tử, thân thể cường tráng, vừa nhìn đã biết là một luyện khí sư.
- Tại hạ Triệu Minh là quản lý nơi đây, không biết tiểu hữu cần gì ?
- Ta muốn luyện chế một loại trận bàn.
Lâm Phong lấy ra một cái túi trữ vật ném cho đối phương, Triệu Minh vừa nhìn thấy thứ bên trong liền biến sắc.
- Mời tiểu hữu vào trong.
- Được.
Hai người tiến vào bên trong một căn phòng, Lâm Phong mỉm cười nhìn đối phương.
- Triệu quản lý, loại trận bàn này trong thời gian tới ta cần sử dụng, hi vọng Thiên Khí Các có thể nhanh chóng hoàn thành.
- Tiểu hữu yên tâm, loại trận bàn này không khó luyện chế, trong vòng nữa tháng sẽ hoàn thành.
- Chuyện liên quan đến trận bàn xin quản lý giúp ta giữ bí mật.
- Không thành vấn đề.
Hai bên thương lượng một lúc thì Lâm Phong rời đi, trên đường trở về hắn liên tục cùng lão đầu trao đổi.
- Lão đầu làm như vậy thật sự không sao chứ?
- Yên tâm, tất cả đều nằm trong tính toán của lão phu.
- Vậy sao.
Lâm Phong trong lòng vẫn bất an, gần như tất cả không gian chi thạch của hắn đều đưa hết cho Triệu Minh, lỡ như xảy ra vấn đề thì thảm rồi.
Lão đầu nhìn vẻ mặt như táo bón của hắn, giọng nói kiên định.
- Trình độ của đám luyện khí sư ở đó không tệ, sẽ không làm hỏng không gian chi thạch của tiểu tử ngươi.
- Ta không lo chuyện đó.
Lâm Phong nhíu mày, không hiểu sao lần nào lão cũng đoán được tâm tư của hắn.
- Ta chỉ lo chuyện này sẽ bị người khác nghi ngờ.
- Nghi ngờ chuyện gì?
- Một tên luyện đan sư đi luyện chế trận bàn, không đáng nghi sao ?
- Thiên hạ rộng lớn, chuyện gì mà không có.
Chuyện lần này có liên quan đến hư không yêu thú, một khi xảy ra sai lầm thì dù là thánh cung cũng không cứu được hắn.