Chương 366: Thánh Ma chi chiến.
Bạo thần đan có thể lập tức tăng một nữa thực lực của tôn giả trong nữa canh giờ nhưng sau khi hết thuốc sẽ rơi vào tình trạng kiệt sức, hơn nữa ảnh hưởng về sao vô cùng nghiêm trọng.
Quỷ Ảnh cảm giác linh lực bắt đầu suy yếu, xem ra bạo thần đan sắp hết tác dụng, thời gian của lão đã không còn nhiều.
- Mã Vạn Long dù ta có c·hết cũng sẽ kéo ngươi theo.
Cơ thể Quỷ Ảnh chìm vào hắc khí, khí tức bạo phát, cả người hóa thành một đạo hắc quang bay về phía chiến trường·
Mã Vạn Long biến sắc.
- Tôn giả tự bạo, mọi người cẩn thận.
- RỐNG…
Trấn Thiên chung rực rỡ kim quang, hư ảnh kim quy hiện ra há miệng muốn nuốt chửng đạo hắc quang đang bay tới.
- U Minh đoạt thiên.
Quỷ Ảnh kết ấn, một đạo hắc vụ bay nhanh về phía Trấn Thiên chung, hư ảnh cự quy đang há miệng thoáng dừng lại, hắc vụ thừa cơ xuyên qua kim quang tiếp cận Cửu Huyền thánh chủ.
- Mã Vạn Long đi c·hết đi…
- ẦM…
Đúng lúc này một đạo thân ảnh tuyệt thế xuất hiện phía trước Mã Vạn Long, hắc vụ như cuồng phong thổi tới cuống cả hai bay đi.
Thiên Phong rung chuyển, đại địa chấn động, lịnh lực cuồng bạo quét ngang thiên địa, tất cả tu sĩ lập tức ngừng chiến tập trung phòng thủ.
Lâm Phong tế ra Thông Thiên đỉnh mang theo tam nữ vào trong, dù ở cách xa chiến trường nhất nhưng hắn vẫn cảm giác được đại đỉnh liên tục rung lên, thần thức quay cuồn.
Thông Thiên đỉnh chấn động một lúc rồi dừng lại, Lâm Phong lập tức tiến ra bên ngoài quan sát, nhìn cảnh tượng trước mắt làm cho hắn có chút mơ hồ.
- Đây là đâu, ta là ai ?
Trước khi tiến vào Thông Thiên đỉnh thì hắn đang ẩn nấp phía sau một ngọn cự sơn, bây giờ xung quanh chẳng khác gì bình nguyên vô tận.
Trong lúc hắn đang mơ màng thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, mau lại xem có hôi được gì không.
Lâm Phong thả ra thiên ảnh ma điêu, lúc này hắn hoàn toàn không thể xác định được phương hướng của chiến trường chỉ có thể bay lên cao quan sát.
Ảnh điêu vỗ cánh bay đi, càng lên cao Lâm Phong càng nhìn rõ khung cảnh kinh hoàng bên dưới, tất cả giống như bị xóa sổ khỏi đại lục chỉ còn một mảnh hoang tàn.
Bên trong chiến trường, từng đạo thân ảnh lần lượt xuất hiện, một vài thân ảnh lơ lửng trên không, một số từ dưới đất chui lên.
Lâm Phong vừa tới nơi thì nhìn thấy U Minh cổ xà từ trong đ·ống đ·ổ n·át bò ra, bên trên còn có U Minh thánh chủ tay cầm ma đao, bộ dáng khá tốt.
Đám thánh tử, thánh nữ cũng lần lượt xuất hiện, ngoại trừ y phục có chút tổn hại những thứ còn lại không đáng lo.
Vô Cực thánh chủ cưỡi Phi Thiên điểu, đại thủ chỉ về phía Ma giáo, lớn giọng quát.
- Quỷ Ảnh đ·ã c·hết, các ngươi còn không mau bó tay chịu trói.
- Muốn đánh thì đánh, đừng nhiều lời.
- Các ngươi vẫn chấp mê bất ngộ thì đừng trách lão phu vô tình.
- Tới đây.
Trong lúc hai bên đang tập hợp lực lượng chuẩn bị tái chiến thì Thiên Phong đột nhiên rung chuyển, vô số thanh âm gào thét từ xa truyền đến.
Lạc Quân lập tức ra lệnh cho Phi Thiên điểu rút lui.
- Đệ tử Vô Cực thánh cung mau theo lão phu trở về.
Vô Cực thánh cung rút lui, tam đại thánh cung còn lại cũng rời đi, bọn họ vừa cùng Ma giáo đại chiến, thực lực tổn thất nghiêm trọng không thể tiếp tục giao chiến với yêu thú.
Thánh cung và Ma giáo cùng lúc rời đi, Thiên Phong lại trở nên yên tĩnh, khi đám yêu thú đuổi tới chỉ nhìn thấy một mảnh thiên địa trơ trội.
Vài ngày sau, tin tức thánh cung và Ma giáo đại chiến như gió lan truyền khắp Nam Hoang, trở thành đề tài bàn tán của hàng vạn tu sĩ.
Tuy không thể tận diệt Ma giáo nhưng đã làm cho bọn chúng tổn thất nặng nề, thủ lĩnh Nam Hoang Ma giáo cùng với hai mươi tám vị tôn giả vẫn lạc, hai đầu thượng cổ yêu thú t·ử t·rận, vương giả trở xuống c·hết hơn trăm tên.
Bên cạnh đó tin tức Ngự Thú thánh cung cấu kết với Ma giáo cũng được xác thực, hành động tập kích của thánh cung thật ra là một cái bẩy Ma giáo đặt ra.
- Lần này Ma giáo thảm bại, Nam Hoang lại có thêm một khoảng thời gian yên bình.
- Chúng ta không cần phải lo bị đám yêu thú t·ấn c·ông.
- Vậy thì chưa chắc.
Một thanh niên khẽ lắc đầu.
- Ta nghe nói Ngự Thú thánh cung bây giờ đã trở thành một đống hỗn loạn.
- Chuyện này liên quan gì đến bọn ta ?
- Các ngươi đừng quên nơi đây là địa bàn của ai.
Thánh cung vô chủ nhất định sẽ loạn, một khi thánh cung xảy ra đại loạn thì những thành trì xung quanh chắc chắn sẽ loạn theo, thời thế hỗn loạn thì lấy đâu ra yên bình.
Bên trong một khách điếm, Lâm Phong vừa ăn vừa uống vừa nghe quần chúng bàn luận.
- Xem ra thánh cung không có mang hết mọi chuyện công bố ra bên ngoài.
- Bọn chúng muốn trấn an tu sĩ.
Sau khi trận chiến kết thúc không chỉ Ma giáo mà Thánh cung cũng tổn thất nặng nề, chín vị tôn giả vẫn lạc, từ vương giả trở xuống t·ử t·rận vài chục tên, còn tốt là không có đầu thánh thú nào đăng xuất.
Ngự Thú thánh cung chỉ còn là một nơi hữu danh vô thực, Lâm Phong từ chỗ Lãnh gia biết được khi Ngự Thú thánh chủ bỏ trốn theo Ma giáo đã mang hết tài nguyên rời đi, lúc tứ đại thánh cung chạy đến thì thánh khố đã trống rỗng.
Ngũ đại thánh cung tương lai sẽ trở thành tứ đại thánh cung, Nam Hoang đã yếu lại càng suy yếu.
Vấn đề là phần lớn tôn giả của tứ đại thánh cung đều b·ị t·hương trọng trận chiến cần phải tịnh dưỡng một thời gian, một khi b·ạo đ·ộng xảy ra thì thánh cung chắc chắn không đủ nhân lực để áp chế.
Lâm Phong khẽ gật đầu, suy nghĩ của lão không khác gì hắn.
- Giấy không thể gói được lửa, sớm muộn gì cũng bị lộ.
- Ít nhất phải đợi đến khi đám tôn giả kia hoàn toàn khôi phục.
- Hi vọng là từ bây giờ tới lúc đó không có chuyện gì xảy ra.
Lâm Phong vừa dứt lời thì có một tên đệ tử Cửu Huyền từ bên ngoài chạy vào, bộ dáng hốt hoảng.
- Lâm sư huynh trưởng lão muốn gặp huynh.
- Có chuyện gì ?
- Đệ không rõ, lúc nãy trưởng lão đã tập hợp toàn bộ đệ tử thánh cung để đi tìm sư huynh.
- Đi.
Tuy không biết là chuyện gì nhưng Lâm Phong đoán nhất định là chuyện quan trọng nếu không sẽ không tạo ra động tĩnh lớn như vậy.
Vô Phong Thành, phủ thành chủ, vài canh giờ trước.
Bên trong căn phòng sang trọng, một đám người đang tụ tập, vẻ mặt ngưng trọng.
Trên giường lớn có một nữ nhân nằm im, hai mắt nhắm chặt, làn da khô héo, cơ thể không ngừng tỏa ra hắc khí.
Linh Mộng đứng cạnh giường, đôi mắt xinh đẹp ửng đỏ, bộ dáng tiều tụy như cây khô trước gió, cảm giác có thể gục ngã bất cứ lúc nào.
Bên cạnh nàng là thánh chủ Mã Vạn Long, sắc mặt âm trầm đáng sợ, ánh mắt hung hăng nhìn đám lão đầu phía sau.
- Đã tìm ra cách chữa trị chưa ?
Đám lão đầu im lặng, không ai dám lên tiếng, lúc sau Đường Nghiêm bước lên.
- Thánh mẫu trúng phải kịch độc, cơ thể lại bị trọng thương, linh lực tán loạn, độc tính đã xâm nhập vào xương tủy, chỉ sợ thời gian còn lại không nhiều.
- Không thể nào, các ngươi nói dối.
Linh Mộng hét lớn, cơ thể rung rẩy, sư phụ nàng là tôn giả đỉnh cấp, sao có thể dễ dàng vẫn lạc như vậy.