Chương 365: Thánh Ma chi chiến.
Lâm Phong từ xa quan sát, ánh mắt cuồn nhiệt nhìn về phía U Minh ma đao, tuy chỉ còn một nữa nhưng vẫn có thể cân ba thanh thiên cấp binh khí.
Nhìn ma đao phía xa, hắn chợt nhớ tới thanh Đồ Long đao tìm được bên trong thượng cổ chiến trường, tuy là hàng pha ke nhưng trận văn, đao hồn đều có đủ.
- Không biết hoang kim đại đao có lợi hại như U Minh ma đao không ?
Trong lúc hắn đang suy tư thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Nha đâu của tiểu tử ngươi sắp không ổn rồi.
- Huân Vũ tỷ tỷ có vấn đề gì sao ?
Lâm Phong nhìn Huân Vũ bên cạnh, bộ dáng khá tốt hình như không có vấn đề.
- Lão đầu lúc này mà lão còn có tâm tình đùa giỡn hử ?
- Lão phu không nói nha đầu bên cạnh ngươi.
- Vậy thì lão nói ai ?
- Hỏa nha đầu.
Lâm Phong suy nghĩ một lúc cuối cùng cũng nhận ra nha đầu lão nói chính là Linh Mộng nhưng từ khi nào yêu nữ lại trở thành người của hắn.
- Lão đừng có ăn nói lung tung… đợi đã, ý của lão là yêu nữ gặp nguy hiểm ?
- Sắp rồi.
Bên trong hỏa vực, sắc mặt của Linh Mộng đã tái nhợt, linh vực hỗn loạn dần bị vực của đối thủ đẩy lùi.
Trong số bốn thanh binh khí đang giao chiến, hỏa kiếm của Linh Mộng có phẩm cấp thấp nhất nên trở thành một tiêu t·ấn c·ông chủ yếu của ma đao.
Linh Mộng dùng thần thức điều khiển hỏa kiếm, một khi hỏa kiếm tổn hại thì linh hồn của nàng cũng sẽ tổn thương, tình hình nghiêm trọng có thể dẫn đến sinh tử chi kiếp.
Lúc này U Minh ma đao lại chém về phía hỏa kiếm nhưng bị lam kích ngăn cản, bạch kiếm từ phía sau đâm về phía ma đao.
Hỏa kiếm đổi hướng bay về phía Văn Tự Thiên, ma đao lập tức đuổi theo.
- Khốn.
Bên trong ám vực, tốc độ của ma đao hoàn toàn áp đảo hỏa kiếm, chỉ thoáng cái đã đuổi kịp.
- Không ổn.
Linh Mộng nhìn ma đao đuổi tới liền triệu hồi trường kiếm nhưng tốc độ vẫn thua kém đối phương, hỏa kiếm vừa quay đầu thì ma đao đã chém tới.
- Keng…
- Phụt…
Trên lưỡi kiếm xuất hiện một vết nứt, cơ thể Linh Mộng khẽ rung lên, khóe môi ẩn hiện tiên huyết.
Lâm Phong nhìn Linh Mộng b·ị đ·ánh đến phun máu nhưng trong lòng lại không có chút vui sướng, một khi yêu nữ thất thủ thì hai tên còn lại chưa chắc đã áp chế được U Minh thánh chủ.
- Lão đầu có cách gì không ?
- Tiểu tử ngươi muốn cứu nha đầu kia hử ?
- Thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, đó chính là đạo quân tử.
- Lấy ba đánh một thì bất bình cái nỗi gì.
Lâm Phong á khẩu, lão đầu nói không sai, lấy ba đánh một mà còn không thắng thì thua cũng đúng.
Giọng nói của lão đầu lại truyền đến.
- Cách không phải không có, phải xem tiểu tử ngươi có nguyện ý hay không ?
- Xin tiền bối chỉ giáo.
- Chỉ cần cho nha đầu đó một thanh binh khí tốt là được.
- Binh khí ?
Lâm Phong chợt nhớ ra bên trong giới chỉ của hắn có một thanh huyết kiếm lấy được bên trong thượng cổ chiến trường, hình như cũng là hỏa kiếm.
Trong lúc hắn đang tìm hỏa kiếm thì cảm giác hàn khí từ bên cạnh truyền tới, Lãnh Hàn Băng nắm chặt pháp trượng, bộ dáng giống như muốn tham chiến.
- Hàn Băng sư tỷ đừng vội, chuyện gì cũng có cách giải quyết.
- Ta phải cứu Linh Mộng.
- Đệ có cách cứu thánh nữ.
Lâm Phong lấy ra huyết kiếm và một cái ma trận đưa cho Hàn Băng.
- Tỷ chỉ cần đưa thanh kiếm này cho thánh nữ, chuyện còn lại tỷ không cần quan tâm.
- Tốt.
Lãnh Hàn Băng vừa nhìn liền nhận ra thanh kiếm trong tay lưu manh bất phàm, nàng lập tức mang theo trường kiếm bay về phía chiến trường.
Lúc này Linh Mộng đã thu hồi hỏa kiếm chuyên tâm ổn định hỏa vực, nhiệm vụ trấn áp ma đao tạm thời giao lại cho hai vị thánh tử.
Sau khi hỏa kiếm rút lui, U Minh ma đao dần chiếm thế thượng phong liên tục đẩy lùi bạch kiếm và lam kích, Trịnh Luân vẫn giao chiến với hắc xà không cách nào tiếp viện.
Đúng lúc này một đạo lam quang bay nhanh về phía chiến trường, Linh Mộng vừa nhìn liền nhận ra người vừa tới là tỷ muội tốt của nàng.
- Hàn Băng đừng qua đây.
Lãnh Hàn Băng bay tới bên cạnh hỏa vực thì dừng lại, cơ thể rực sáng lam quang, tuy nàng đã mở ra băng vực hô thể nhưng vẫn cảm giác bị một luồn uy áp hùng mạnh áp chế, linh lực dần hỗn loạn.
- Linh Mộng tiếp kiếm.
Linh Mộng nhìn huyết kiếm xuyên qua hỏa vực bay tới bên cạnh lập tức bắt lấy, ngọc thủ vừa chạm vào liền cảm nhận được một đạo hỏa lực cuồng bạo từ bên trong thanh kiếm truyền tới.
- Đây là… hồn binh.
- KÉT…
Tiếng thét yêu cầm vang vọng thiên địa, phía sau Linh Mộng hiện ra hư ảnh của một đầu hỏa điêu, toàn thân rực cháy hỏa diễm.
- Phượng hồn.
Linh Mộng nhìn trường kiếm trong tay, ánh mắt không giấu được kích động, không ngờ nàng có thể gặp được một thanh tuyệt thế bảo kiếm.
Binh khí sỡ hữu hồn binh được xem là tuyệt phẩm nhưng hồn binh có mạnh có yếu, phượng hồn của Linh Mộng so với điêu hồn của Hàn Băng mạnh hơn gấp mấy lần, huyết kiếm trong tay Linh Mộng có thể xem là tuyệt phẩm bên trong tuyệt phẩm.
Không chỉ Linh Mộng mà cả Văn Tự Thiên và nhị thánh đều biến sắc, bảo vật có thể sánh ngang trấn cung chi bảo không ai là không thèm muốn.
- Đi.
Linh Mộng kết ấn, huyết kiếm phá không bay về phía đối thủ, tốc độ so với hỏa kiếm chỉ hơn chứ không kém.
Văn Tự Thiên lập tức triệu hồi ma đao ngăn cản, hai bên trực tiếp đâm thẳng vào nhau.
- Keng…
- Khốn kiếp.
Đao kiếm bất phân thắng bại, Văn Tự Thiên cảm giác linh hồn như vừa b·ị đ·âm trúng, ánh mắt phẩn nộ.
Nếu không phải U Minh ma đao chỉ còn lại một nữa thì huyết kiếm sao có thể là đối thủ.
Hai vị thánh tử nhìn ma đao bị áp chế liền ra lệnh cho binh khí bay về phía Văn Tự Thiên, U Minh ma đao lập tức lui về hộ chủ nhưng bị huyết kiếm ngăn lại.
Văn Tự Thiên kết ấn, hắc khí cuốn về phía lam kích và bạch kiếm.
- U Minh đoạt thiên.
Binh khí của hai vị thánh tử đột nhiên dừng lại, Văn Tự Thiên thừa cơ thu lại linh vực sau đó mang theo ma đao chạy về phía U Minh cổ xà.
Trường Hà thánh tử hét lớn.
- Trịnh huynh cẩn thận.
Trường thương trong tay Trịnh Luân quét một đường đẩy lui hắc xà sau đó xoay người bay đi.
Văn Tự Thiên mang theo U Minh xà chạy về chiến trường tôn giả, Linh Mộng cùng tam đại thánh tử đuổi theo phía sau.
Bên trong chiến trường tôn giả, hai bên vẫn không ngừng hỗn chiến, pháp bảo đầy trời, thanh âm chém g·iết liên tục vang lên, hai trăm vị tôn giả chỉ còn hơn một nữa đang giao chiến.
Trấn Thiên chung lơ lững giữa thiên địa tỏa ra kim quang vạn dặm, bên dưới là thánh chủ Mã Vạn Long, tay cầm trường kiếm, uy thế ngút trời.
Đối diện là Quỷ Ảnh, cả người chìm trong hắc vụ, phía sau ẩn hiện chín đạo ma ảnh, vẻ mặt u ám, khóe môi nỡ nụ cười.
- Mã Vạn Long lần này ta sẽ không để thua ngươi.
- Ngươi không phải đối thủ của ta.
Mã Vạn Long nhìn cửu ảnh phía sau Quỷ Ảnh lúc ẩn lúc hiện liền đoán được bạo thần đan sắp hết tác dụng, đây cũng là lúc đối thủ yếu nhất.