Chương 326: Thượng cổ chiến trường.
Lâm Phong vội lấy ra mười ba khối nguyên thạch đưa cho đối phương.
- Kinh Sương tỷ đây là nguyên thạch của tỷ, mời kiểm tra.
La Kinh Sương thu lại nguyên thạch, ánh mắt lạnh lùng nhìn thanh niên đối diện.
- Chuyện lần này ta không tính với ngươi.
- Đa tạ sư tỷ khai ân.
- Nhưng vẫn còn thiếu một khối nguyên thạch.
Lâm Phong lập tức phủ nhận, lúc nãy ở dưới thông đạo cự giải chỉ đào được hai mươi sáu khối nguyên thạch, chia theo giao dịch từ trước thì mỗi người được mười ba khối.
- Không thể nào, đệ chắc chắn không nhớ nhầm.
- Ý của ngươi là ta nhầm lẫn.
- Tất nhiên… là không phải.
Từ trước đến giờ chỉ có La Kinh Sương chiếm tiện nghi của người khác, nàng tuyệt đối không bao giờ cho phép bản thân chịu thiệt.
Lâm Phong cắn răng lấy ra một khối nguyên thạch đưa cho đối phương, xem như là hắn trả công cho nàng đã chăm băng nữ trong khoảng thời gian ở Huyền Băng thánh cung.
Sau khi lấy được nguyên thạch, La Kinh Sương đi đến chỗ đám người Mẫn Quân cùng bàn luận về hành trình tiếp theo.
Theo như kế hoạch ban đầu thì tất cả mọi người sẽ tập hợp ở băng đảo để đào nguyên thạch nhưng bây giờ chỉ vài đệ tử có mặt nếu đợi đến khi toàn bộ đệ tử tập hợp sẽ tốn rất nhiều thời gian.
- Ta sẽ đến Vạn Cốt sơn trợ giúp các vị trưởng lão, Mẫn Quân ở lại đợi đệ tử thánh cung đến.
La Kinh Sương đã có nguyên thạch đủ cho nàng dùng trong một thời gian dài nên không cần thiết phải ở lại nơi này.
Sở Linh vội chạy tới ôm lấy ngọc thủ của sư tỷ.
- Muội cũng muốn đến Vạn Cốt sơn.
- Không được, nơi đó rất nguy hiểm.
- Có Kinh Sương sư tỷ bên cạnh muội không sợ.
- Lần này tỷ không thể dẫn muội theo.
Vạn Cốt sơn là cấm địa duy nhất bên trong thượng cổ chiến trường, dù là tuyệt thế thiên tài như La Kinh Sương cũng không dám chắc tự do ra vào.
Cách đó không xa, Lâm Phong vừa khôi phục linh lực vừa hóng chuyện, khi hắn nghe nữ tặc nói muốn đến Vạn Cốt sơn, trong đầu lóe lên một diệu kế.
Lam y nữ tử bá đạo tuyệt luân, trên đường đến Vạn Cốt sơn có nàng đi cùng sẽ an toàn hơn rất nhiều, bỏ một khối nguyên thạch để thuê một tên tuyệt thế cường giả làm bảo tiêu cũng không lỗ vốn.
- Hắc hắc… lão tử đúng là thiên tài.
Trong lúc Lâm Phong đang đắt ý thì một thân ảnh xuất tiến lại bên cạnh hắn, ánh mắt ẩn hiện lo lắng.
- Ngươi có sao không ?
- Sư tỷ yên tâm, đệ không sao.
Tuy Hàn Băng đã bảo vệ được lưu manh nhưng nàng vẫn cảm giác không yên lòng, nhất là khi nhìn thấy hắn ngồi một bên cười một mình.
Lâm Phong lấy ra mấy khối nguyên thạch đưa cho nữ tử đối diện.
- Hàn Băng sư tỷ, tặng cho tỷ.
- Băng nguyên thạch.
- Mấy thứ này đúng là không dễ tìm, đệ phải vượt qua vô số nguy hiểm mới có được.
Lãnh Hàn Băng nhìn mấy khối nguyên thạch tỏa ra hàn khí bức người, ánh mắt lạnh lùng hiện lên chút do dự, nàng khẽ lắc đầu.
- Thứ này ta không thể lấy.
- Tại sao ?
- Ta sẽ tự mình tìm nguyên thạch.
- Cũng được.
Lâm Phong nghe băng nữ nói liền gật đầu, có làm thì mới có ăn, không ngờ nàng lại có suy nghĩ như hắn, đúng là tâm linh tương thông, đột nhiên hắn thở dài một hơi.
- Hài… như vậy thì đáng tiếc quá.
- Có chuyện gì sao ?
- Chút nữa đệ sẽ khởi hành đến Vạn Cốt sơn, đệ không thể ở lại cùng sư tỷ đào nguyên thạch được.
- Ngươi muốn đến Vạn Cốt sơn ?
Hàn Băng nhìn lưu manh gật đầu liền phản đối.
- Ngươi không được đến đó.
- Tại sao ?
- Nơi đó rất nguy hiểm không phải là nơi ngươi có thể đến, chẳng lẽ ngươi không còn nhớ lời hứa lúc trước ?
Lần đó Lâm Phong vì mấy cái thẻ bài đặt cược đã hứa với băng nữ chỉ cần hắn còn là đệ tử của thánh cung thì hắn phải nghe lời nàng.
- Nhưng nơi đó có thứ rất quan trọng với đệ.
Lâm Phong mang chuyện liên quan đến mảnh hộ thần giáp nói ra, Hàn Băng nghe hắn nói xong ánh mắt không còn kiên định như lúc đầu.
Nàng là một trong số ít người biết về chuyện Lâm Phong thu thập mảnh hộ thần giáp, vì thứ này hắn đã tốn không ít công sức để lấy lòng nàng.
Vạn Cốt sơn vô cùng hung hiểm, Hàn Băng tuyệt đối sẽ không để hắn một mình đến đó nhưng nàng đi cùng hắn thì sẽ không có thời gian đào băng nguyên thạch.
Đối với tu sĩ sở hữu băng linh thể thì băng nguyên thạch còn trân quý hơn thiên đan, thiên dược… không chỉ giúp tinh thuần linh thể mà còn là một trong sốt ít thiên địa linh vật giúp tu sĩ sở hữu băng linh thể đột phá cảnh giới cuối cùng của tu chân, thánh nhân cửu cấp.
Lâm Phong lén nhìn băng nữ bên cạnh, hắn có thể thấy được một chút bối rối ẩn sau đôi mắt lạnh lùng kia.
- Sư tỷ, băng linh thạch của đệ là đào được bên dưới nơi này, chất lượng vô cùng tốt, tỷ thật sự không c·ần s·ao ?
- Ta…
- Hay là chúng ta giao dịch được không ?
Lãnh Hàn Băng suy nghĩ một lúc cuối cùng vẫn gật đầu.
- Ta sẽ dùng linh thạch mua lại nguyên thạch của ngươi.
Ở bên cạnh Lâm Phong một thời gian Hàn Băng biết rõ một trong những đam mê lớn nhất của lưu manh là linh thạch, nàng tin hắn sẽ đồng ý.
Lâm Phong vừa nghe nói đến linh thạch hai mắt liền sáng lên, đúng kiểu thấy tiền sáng mắt, đến cả lão đầu cũng không chịu nổi.
- Tiểu tử tém tém lại.
- Muốn dùng linh thạch thử lòng lão tử, nàng quá xem thường ta rồi.
Linh thạch tuy quan trọng nhưng lão bà còn quan trọng hơn, cơ hội tốt như thế này nhất định phải tranh thủ.
- Bây giờ đệ không cần linh thạch.
- Ngươi muốn giao dịch thế nào ?
- Chỉ cần sư tỷ đồng ý cùng đệ đến Vạn Cốt sơn là được.
- Chỉ có như vậy ?
Lãnh Hàn Băng nhìn lưu manh gật đầu, ánh mắt ẩn hiện hàn khí.
- Có phải ngươi muốn đùa giỡn với ta không ?
- Đệ thật lòng muốn cùng sư tỷ giao dịch.
- Làm gì có ai dùng nguyên thạch để mời vương giả làm hộ vệ.
- Còn phải xem vương giả đó là ai.
Lâm Phong tiến gần lại băng nữ, khóe miệng nhếch lên để lộ bản mặt mà hắn cho là tiêu soái.
- Đối với đệ sư tỷ là vô giá.
Lãnh Hàn Băng bị khí thế lưu manh ép lui về phía sau, đôi gò má thoáng ửng hồng, ánh mắt hiện rõ vẻ bối rối, nhịp tim không ngừng gia tốc.
- Hàn Băng tỷ, ủa hai ngươi đang làm gì vậy ?
Lâm Phong đang định tiến thêm một bước thì giọng nói như chim hót truyền đến nhưng hắn lại cảm thấy âm thanh này cực kỳ khó nghe, chỉ một chút nữa thôi là đại công cáo thành.
Sở Linh chạy tới bên cạnh hai người, đôi mắt kinh ngạc nhìn nguyên thạch trong tay Lâm Phong.
- OA… ngươi lấy đâu ra nhiều nguyên thạch vậy ?
- Liên quan gì đến ngươi.
- Tất nhiên là liên quan, nói cho ngươi biết ta chính là một vị pháp sư băng hệ.
- Liên quan gì đến ta.
Tâm tình của Lâm Phong lúc này cực kỳ không tốt, đừng nói là pháp sư dù là thánh nhân chạy đến cũng bị hắn một cước đá đi.
- Chỗ người lớn nói chuyện nữ hài chạy tới làm gì, mau đi chơi đi.
- Ngươi nói ai là nữ hài ?
- Ta nói ngươi đó, từ trên xuống dưới chỉ có một đường thẳng, ngay cả quân tử cũng không thẳng như ngươi.
- Ngươi…
Sở Linh tức đến dặm chân, nàng chính là một trong những bông hoa xinh tươi nhất Huyền Băng thánh cung vậy mà tên khốn trước mặt dám nói nàng không có lây một đường cong.