Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 325: Thượng cổ chiến trường.




Chương 325: Thượng cổ chiến trường.

La Tử Cường không ngờ đối phương lại lợi hại như vậy, nhìn kiếm khí phá không bay tới hắn vội dùng trường thương đỡ lấy.

- Keng…

Lâm Phong nhìn La Tử Cường b·ị đ·ánh lui liền bay tới ứng cứu.

- Nữ tặc to gan dám đả thương đệ tử Huyền Băng thánh cung.

- Chỉ là một tên vô dụng, không xứng là Huyền Băng đệ tử.

- Nói cho ngươi biết Tử Cường sư huynh là chân truyền đệ tử của Huyền Băng thánh cung, chỉ cần một tay cũng có thể áp chế ngươi.

- Vậy sao?

Lam y nữ tử cỡi trường bào và khăn che mặt để lộ ngọc dung và y phục, nàng liếc nhìn La Tử Cường đang đứng gần đó, chỉ một ánh mắt đã làm tên này không dám ngốc đầu.

- Đừng tưởng thoát y thì ta sẽ bỏ qua cho...

Lâm Phong vừa nhìn thấy y phục của lam y nữ tử liền xoay người bỏ chạy, ký hiệu trên y phục của đối phương hoàn toàn giống với ký hiệu của Huyền Băng thánh cung, tên ngốc cũng biết đám người này là cùng một bọn.

Lam y nữ tử lập tức đuổi theo, ngọc thủ giơ ra tóm lấy thanh niên phía trước, hàn khí khóa chặt thân ảnh Lâm Phong.

Đúng lúc này một đạo lam quang bay tới ngăn cản lam y nữ tử, Lãnh Hàn Băng xuất hiện giúp lưu manh giải trừ hàn khí.

Trường kiếm trong tay Phong Thanh Thanh chém về phía lam y nữ tử, thất đạo kiếm khí mang theo phong lực phá không bay đi.

Phía trước lam y nữ tử xuất hiện một lớp khiên băng ngăn lại kiếm khí, ngọc cốt chỉ về phía Lâm Phong, hàn khí hóa thành một tia lam quang lướt đi.

- Thuẫn.

Lãnh Hàn Băng giơ lên pháp trượng, lam quang hóa thành một vòng sáng bảo vệ nàng và lưu manh.

Lâm Phong kích hoạt pháp chỉ, hoàng kim cự đao chém về phía lam y nữ tử đẩy nàng lui về phía sau, Phong Thanh Thanh thừa lúc đối thủ chưa ổn định liền tung ra thiên ảnh kiếm thức.



Lam y nữ tử nhìn kiếm khí bay đến, ánh mắt không chút hoảng loạn, ngọc cước dẫm lên kiếm khí bay về phía đối thủ.

- Không thể nào.

Lâm Phong nhịn không được mà thốt lên, kiếm khí của bạo nữ ẩn chứa phong lực vừa nhanh vừa sắc cho dù là tôn giả cũng phải kiên kị, không ngờ đối phương lại hóa giải đơn giản như vậy.

Lãnh Hàn Băng nhìn nữ tử đang lướt tới, ánh mắt ngưng trọng, nàng lập tức tế ra hai tờ pháp chỉ, linh quang rực sáng, hai đầu băng điêu bay về phía đối thủ.

Lam y nữ tử đột nhiên dừng lại, lam quang từ cơ thể nàng không ngừng tỏa ra, ngọc cốt chỉ về phía băng điêu.

Lam quang rực rỡ như một dãy trường hà cuống trôi hai đầu băng điêu, đến khi hào quang tan biến thì nhị điêu cũng không còn.

Lam y nữ tử chỉ về phía Lâm Phong, trường hà chưa kịp hiện ra thì một giọng nói truyền đến.

- Kinh Sương sư tỷ hạ thủ lưu tình.

Mẫn Quân bay đến đứng trước người Hàn Băng, nàng biết rõ uy lực chiêu này của sư tỷ vô cùng kinh khủng, lần trước tên thiên kiêu Đông Hoang chính là bại dưới chiêu này.

Lam quang trên người La Kinh Sương dần tán đi, ánh mắt nhìn về phía Mẫn Quân.

- Có chuyện gì?

- Nàng chính là Hàn Băng sư muội.

La Kinh Sương nhìn nữ tử bên cạnh Mẫn Quân, trong đầu chợt nhớ đến một nữ hài từng đến Huyền Băng tu luyện cách đây gần mười năm.

Lúc đó nàng được sư phụ giao cho trách nhiệm chăm sóc Lãnh Hàn Băng, cả hai ở cạnh nhau một thời gian, nàng phát hiện vị tiểu muội có tính cách không khác gì nàng.

Hàn Băng tu luyện ở Huyền Băng được ba năm thì trở về Cửu Huyền, từ đó về sau cả hai không còn gặp nhau nhưng thỉnh thoảng nàng vẫn nhớ đến vị tiểu muội này.

Kinh Sương bay đến bên cạnh Mẫn Quân, ánh mắt nữa tin nữa ngờ.

- Nàng thật sự là Hàn Băng?

- Đúng vậy.



Không chỉ Kinh Sương mà ngay cả Mẫn Quân lúc đầu cũng có chút kinh ngạc khi gặp lại Hàn Băng, tiểu nha đẩu kiêu ngạo năm xưa nay đã trở thành một băng sơn mỹ nhân cách người ngàn dặm.

Lãnh Hàn Băng nhìn lam y nữ tử bước tới gần nàng vội lách người xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, lam trượng trong tay giơ lên, lam quang tạo thành kết giới bảo vệ lưu manh.

Lâm Phong chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì một cảm giác nguy hiểm truyền đến, lam y nữ tử đột nhiên xuất hiện phía sau hắn, ngọc thủ của nàng muốn tóm lấy hắn nhưng đã bị lam quang ngăn lại.

- Muội đúng là tiểu Băng.

Tuy hai nàng chỉ ở bên nhau vài năm nhưng đều hiểu rõ tính cách của đối phương, khi Kinh Sương vừa tiếp cận thì Hàn Băng đã đoán ra một tiêu của vị sư tỷ này chính là lưu manh đang đứng phía sau nàng.

- Kinh Sương tỷ đã lâu không gặp.

Lãnh Hàn Băng hướng về phía đối phương hành lễ nhưng ánh mắt vẫn luôn đề phòng.

La Kinh Sương thu lại hàn khí, có vị tiểu muội này ngăn cản thì nàng không thể ra tay với tên khốn này.

- Chỉ vài năm không gặp không ngờ tiểu Băng đã trở nên lợi hại như vậy.

Thực lực của Hàn Băng đã vượt ngoài dự đoán của Kinh Sương, dù là bên trong Huyền Băng thánh cung cũng chỉ có vài tên chân truyền đệ tử có thể ép nàng phải dùng đến tuyệt kỹ.

Lâm Phong đứng một bên nhìn hai nữ tử nói chuyện, từ vị trí của hắn có thể thấy được khóe môi của băng nữ thoáng cong lên, đây là điềm báo chẳng lành.

Lúc nãy hắn đã tận mắt chứng kiến sự bá đạo của lam y nữ tử, ngay cả khi băng nữ và bạo nữ liên thủ cũng không áp chế được nàng, chỉ dựa vào hai đầu cự thú chưa chắc đã bình yên vô sự.

Trong lúc Lâm Phong còn đang nghĩ cách làm sao để thoát khỏi hiểm cảnh thì giọng nói La Kinh Sương truyền đến.

- Tiểu Băng hình như quan hệ giữa muội và tên ngốc này rất tốt.

- Hắn là sự đệ của muội.

- Chỉ là sư đệ thôi sao ?



Lãnh Hàn Băng cuối đầu, ánh mắt không dám đối diện với vị sư tỷ bên cạnh, La Kinh Sương chỉ cần nhìn biểu cảm bên ngoài đã đoán ra được vài phần.

- Nếu hắn đã là đồng môn của muội thì ta sẽ tha hắn một mạng nhưng muội phải bắt hắn trả lại những thứ đã lấy của ta.

- Thật ra mọi chuyện chỉ là hiểu lầm.

Lâm Phong đi tới bên cạnh hai nữ tử, trong tay nắm chặc ma trận, vẻ mặt tươi cười như người quen lâu ngày gặp lại.

- Tiểu đệ Lâm Phong tham kiến Kinh Sương sư tỷ.

- Ý của ngươi là chuyện ngươi lấy nguyên thạch của ta chỉ là hiểu lầm ?

Đám đệ tử Huyền Băng thánh cung đứng bên cạnh dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lâm Phong, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói có người dám trộm đồ trong túi của Kinh Sương sư tỷ.

Sở Linh nhỏ giọng thì thào.

- Tên ngốc này ở đâu chui ra vậy ?

La Tử Cường lắc đầu cảm thán.

- Nhân phẩm của tên này quá tốt.

Có thế lấy đồ từ trong tay tỷ tỷ của hắn mà đến giờ vẫn còn sống được đúng là chuyện hiếm thấy.

Lãnh Hàn Băng nhíu mày, nàng biết vị sư tỷ này tính tình kiêu ngạo tuyệt đối không chịu thiệt.

- Có phải ngươi đã lấy nguyên thạch của Kinh Sương tỷ ?

- Đệ… chuyện này cũng không thể trách đệ, là do sư tỷ động thủ trước.

Lâm Phong mang mọi chuyện từ đầu đến cuối kể ra, bộ dáng thành thật, có mặt La Kinh Sương ở đây nên hắn không thể thi triển trảm phong quyết.

Sau khi nghe Lâm Phong kể hết mọi chuyện, Mẫn Quân là người đầu tiên đứng ra giản hòa.

- Sư tỷ chuyện lần này muội cho rằng chỉ là hiểu lầm.

Sở Linh gật đầu phụ họa.

- Mẫn Quân sư tỷ nói rất có lý.

La Tử Cường vẫn còn ghi hận chuyện bị Lâm Phong chơi lén, hắn định thừa cơ tố cáo Lâm Phong nhưng chưa kịp mở miệng thì đã bị ánh mắt tỷ tỷ dọa cho câm nín.