Chương 311: Thượng cổ chiến trường
Cách đó không xa trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra, gần trăm tên tu sĩ đang vây đánh một đầu kiếm ngư, tình thế vô cùng hỗn loạn, đại hải liên tục dậy sóng.
- HỐNG…
Kiếm ngư thét lớn một tiếng, thanh âm mang theo yêu lực làm cho linh hồn đám cường giả rung lên, yêu vĩ quét ngang, cuồng phong gào thét bay về phía tu sĩ.
- Phá…
Hai lão đầu mặt y phục giống nhau cùng lúc xuất hiện, trường kiếm trong tay chém tới, hai đạo kiếm khí phá không bay đi, kiếm khí xuyên qua phong nhận chém thẳng về phía kiếm ngư.
- HỐNG…
Cái miệng khổng lồ của kiếm ngư mở rộng nuốt luôn hai đạo kiếm khí trước sự kinh ngạc của đám lão đầu.
Một lão đầu tế ra pháp chỉ, lam quang rực sáng, một đầu lam ngư có kích thước không thua gì kiếm ngư xuất hiện, thanh niên này vừa được triệu hồi liền phóng tới chỗ kiếm ngư, hai bên v·a c·hạm, yêu ngư lập tức bị kiếm ngư xuyên qua, ngay cả yêu đơn cũng bị nuốt mất.
- Nghiệt súc mau trả yêu đơn cho lão phu.
Lão đầu lại tế ra thêm một cái pháp chỉ, hư ảnh cự kiếm cao hơn ngàn trượng từ trên cao đâm xuống đại hải.
- Keng…
Kiếm ngư ngẩn đầu dùng mũi kiếm đỡ lấy, cự kiếm to lớn thoáng cái đã bị cái mũi dài của kiếm ngư chém nát.
- Bài trận.
Tứ đại tôn giả chia ra bao vây kiếm ngư, mỗi lão đầu tế ra một cái pháp chỉ, đại thủ liên tục bắt ấn, một cái tử sắc cự võng từ trên cao phủ xuống.
- RỐNG…
Sau khi bị tử sắc cự võng quấn chặt dù kiếm ngư có vùng vẫy kiểu gì cũng không thoát được, yêu lực trên người không ngừng suy giảm.
- Các vị đạo hữu mau tiêu diệt nguyệt súc.
Đúng lúc này đám cự hà lại xuất hiện, bọn chúng liên tục phun thủy cầu về phía lão đầu, vài vị tôn giả lập tức xuất hiện ngăn cản.
Đám cự hà xạ kích không thành liền đổi sang cận chiến, hai bên lại bắt đầu lao vào hỗn chiến.
Linh Mộng đứng bên cạnh quan sát một lúc nhìn thấy kiếm ngư đã bị trấn áp, nàng xoay người phóng vào đại hải, nhị quang vẫn đang hợp nhất, thời cơ hái linh dược vẫn còn.
Đám người bên cạnh nhìn thấy hành động của Linh Mộng liên đoán ra được ý đồ của nàng, mười mấy tên lập tức đuổi theo.
- Vậy là kết thúc rồi phải không?
Lâm Phong nhìn kiếm ngư đã bị trấn áp cảm thấy trận chiến này quá đơn giản, đám lão đầu hoàn toàn áp đảo đám yêu thú, đánh đấm kiểu này sao hắn có thể làm ngư ông đắt lợi được.
- Tiểu tử ngươi gấp cái gì, kịch hay còn ở phía sau.
Lão đầu vừa dứt lời thì chiến trường lại sinh biến, kiếm ngư đang bị trấn áp lại bắt đầu vùng vẫy, cơ thể tỏa ra từng luồn hắc vụ, yêu lực không ngừng tăng lên.
- Sao tên đó lại b·ốc k·hói rồi ?
- Tiểu tử ngươi nhìn cho kỹ vào, trước mắt ngươi chính là một trong hai loại sức mạnh từng thống trị đại lục.
Hắc vụ tỏa ra càng lúc nàng nhiều, kiếm ngư dần biến đổi, yêu thể càng lúc càng lớn, yêu nhãn hóa thành hắc nhãn, hơi thở mang theo từng luồn hắc vụ.
- RỐNG…
Tiếng thét vang vọng khắp thiên địa, tử sắc cự võng bị phá nát, kiếm ngư đằng không bay lên, thân ảnh to lớn che phủ một gốc trời, phía sau ẩn hiện một đôi hắc dực, yêu khí xông thiên, song nhãn từ trên cao nhìn xuống như một vị ma thần hàng lâm.
- Ngầu vãi chưởng.
Lâm Phong nhìn kiếm ngư trên cao, trong lòng hắn sinh ra một cảm giác thần phục chỉ muốn quỳ xuống bái lại.
- Đây chỉ là một phần sức mạnh của Ma tộc.
- Chỉ là một phần thôi sao ?
- Đúng vậy.
Theo cổ thư ghi lại muốn bộc phát hoàn toàn sực mạnh của Thần Ma nhị tộc thì cần phải có sừng trên đầu và cánh sau lưng, thứ mà kiếm ngư đang dùng chỉ là tinh hoa ma lực còn sót lại sau hàng vạn năm.
Lâm Phong nhíu mày.
- Chỉ là một phần đã bá đạo như vậy sao ?
- Tên ngốc đó không chỉ kích hoạt ma lực mà còn thiêu đốt huyết mạch cho nên uy lực mới mạnh như vậy.
Theo lão đầu tính toán thì loại da dày thịt béo như kiếm ngư sẽ chứa đựng một lượng lớn yêu huyết có thể thiêu đốt liên tục trong vài ngày.
- Xem ra sắp có một trận chiến kinh thiên động địa.
Đám lão đầu đứng bên dưới nhìn lên, sắc mặt ngưng trọng, mỗi người đều lấy ra binh khí cầm trên tay chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Thiên địa biến sắc, hắc vụ bao trùm xuống trăm dặm đại hải, đám lão đầu cảm giác linh hồn như đang bị thứ gì đó cắn nuốt.
- Dị lực thật đáng sợ.
Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ đối mặt với loại dị lực bá đạo này, mỗi tên tu sĩ lấy ra một viên linh châu kích hoạt, một vòng sáng xuất hiện bảo vệ linh hồn.
- RỐNG…
Khi hai bên đang chuẩn bị lao vào hỗn chiến thì một đám tu sĩ từ bên đại hải xông ra, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ.
- Chạy mau…
Đột nhiên đại hải truyền đến chấn động, mấy trăm dặm lam hải biến thành huyết hải, nhiệt độ điên cuồn tăng lên.
Lâm Phong đang ngồi chờ thời thì cảm giác có gì đó không ổn, đám tu sĩ liên tục bỏ chạy, ngay cả kiếm ngư đang trong hình tượng ngầu lòi cũng xoay người bay đi.
- Tiểu tử mau tiến vào thông thiên đỉnh.
- Có chuyện gì sao ?
- Đại sự không ổn rồi.
Lão đầu vừa dứt lời thì phía trước xuất hiện dị tượng, một cái hỏa cầu khổng lồ đang từ bên trong thủy vực nhô lên.
- ẦM…
Hỏa cầu nổ tung, hỏa khí phá thiên, đại hải chấn động, một luồn sức mạnh hủy thiên diệt địa tỏa ra tứ phía, tất cả sinh mệnh trong phạm vi mấy trăm dặm lập tức bị xóa sổ, ngay cả những hòn đảo cũng bị sang bằng.
Uy lực v·ụ n·ổ mạnh đến mức tạo ra những con sóng cao hơn ngàn trượng lang ra vạn dặm, bên trong thiên địa ngoài trừ thánh nhân thì không còn thế lực nào có đủ khả năng tạo ra cảnh tượng kinh dị như vậy, dù là tôn giả nhìn thấy cũng phải quay đầu bỏ chạy.
Sau khi v·ụ n·ổ kết thúc, thủy vực vẫn bị hỏa khí thiêu đốt, hơi nước liên tục bốc lên tạo thành một lớp sương trắng bao phủ mấy ngàn dặm đại hải.
Nữa ngày sau, một cái hoàng kim cự đỉnh nổi lên mặt nước, Lâm Phong ló đầu ra nhìn xung quanh, chỉ thấy một màu trắng xóa.
- Không lẽ thiên đường là đây?
- Mạng của tiểu tử ngươi không nhỏ.
Nếu không có thông thiên đỉnh và Phong Thanh Thanh bảo vệ thì Lâm Phong khả năng rất cao sẽ đăng xuất khỏi đại lục.
Tuy mạng vẫn còn nhưng tình hình của hắn lúc này so với lúc trước còn nghiêm trọng hơn, linh lực hỗn loạn không chịu nỗi, lục phủ ngũ tạng có dấu hiệu đổi vị trí.
- Phụt…
Lâm Phong vừa ngồi xuống vận công liền phun ra một ngụm máu, sắc mặt tốt hơn vài phần.
Bên trong thông thiên đỉnh ngoài trừ Lâm Phong vẫn còn ý thức thì Phong Thanh Thanh và hai đầu cự thú đã hôn mê b·ất t·ỉnh.
Trong lúc thập tử nhất sinh lão đầu chỉ kịp thu hắn vào thông thiên giới chỉ nhờ vậy mà hắn đã tránh được phần lớn uy lực của v·ụ n·ổ nhưng đám đồng bọn thì không được tốt như hắn.
Vì thời gian ở bên trong giới chỉ có hạn nên khi Lâm Phong trở ra thì uy lực của v·ụ n·ổ vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.
Tuy chỉ dính phải một ít dư chấn còn sót lại nhưng cũng đủ làm cho Lâm Phong trọng thương.
- Tiểu tử ngươi đừng tốn công vô ích, loại thương thế này không thể khôi phục trong một hai ngày được.
- Lần này nguy rồi.