Chương 304: Thượng cổ chiến trường.
Hôm sau, thương thế của cự giải dần tốt lên, những v·ết t·hương bên ngoài phần lớn đã phục hồi chỉ có phần bên trong là phải cần thêm một ít thời gian.
Lâm Phong thu núi linh thạch vào giới chỉ, ánh mắt nhìn lão xà gần đó.
- Nè, lão có muốn báo thù không?
- Chuyện này không liên quan đến ngươi.
- Sao lại không liên quan, bây giờ ta với lão đã ký kết khế ước cộng sinh, chuyện của lão cũng chính là chuyện của ta.
Cự xà dùng ánh mắt khinh thường nhìn tên tiểu tử trước mặt.
- Ngay cả bản tọa còn không phải đối thủ của tên kia, ngươi thì làm được gì?
- Chỉ cần lão đồng ý với ta một điều kiện thì ta sẽ giúp lão xử đẹp tên đó.
Lâm Phong vỗ ngực đảm bảo, vẻ mặt tràn đầy tự tin.
- Cho lão biết cùng cấp đánh một trận ta chưa thua ai bao giờ, đợi ta bước vào vương giả thì chỉ cần một đao là hạ được tên kia.
Cự giải đang dưỡng thương bên cạnh đột nhiên xen vào.
- Ta thấy tên nhân tộc này không đơn giản, ngay cả lão cũng bị hắn thu phục, hay là thử một lần xem.
- Lúc đó là ta sơ ý.
Cự xà nói bằng giọng khinh thường.
- Nếu không phải hắn dùng thủ đoạn thì ngàn tên như hắn cũng không làm gì được ta.
- Lão nói không sai.
Quân tử dám làm dám nhận, Lâm Phong đúng là dùng thủ đoạn để ký kết khế ước với cự xà, đối với hắn thì quá trình không quan trọng chỉ cần có kết quả là được.
Cách hang động của cự giải gần vạn dặm có một hòn đảo nhỏ, nhìn kỹ thì đây là một ngọn cự sơn hùng vĩ chỉ có phần đỉnh nhô lên khỏi đại hải.
Dưới chân cự sơn có một cái hang động to lớn, cửa hang còn cao hơn cả hang của Tam Hải cự xà, chủ nhân nơi này là một đầu chương ngư có máu mặt bên trong thượng cổ chiến trường.
Nhưng tên này vẫn chưa phải là đại ca khu này, cách đó mấy ngàn dặm có một đầu kiếm ngư, theo lời của cự xà thì đầu kiếm ngư kia có thực lực vô cùng khủng bố, một kiếm có thể chẻ đôi đại hải.
- Lợi hại như vậy sao ?
Lâm Phong nghe mà thấy rén, nếu hai lão yêu không chém gió thì tốt nhất không nên động vào tên quái vật kia.
Cự xà nhìn vẻ mặt sợ hãi của thanh niên bên cạnh, ánh mắt kinh thường.
- Ngươi yên tâm, lão ta rất lười, ngươi không chọc lão thì không sao.
- Vậy thì có sao rồi.
- Hử ?
- Ta đang muốn chọc lão đây này.
Hai ngày sau, một đầu cự xà đang lướt đi bên dưới huyết sắc đại hải đột nhiên dừng lại, trên lưng chở theo một thanh niên, bên cạnh còn có một đầu cự giải.
- Tới rồi.
- Của ta bao nhiêu ?
- Hử ?
- Ta nhầm.
Nơi này chính là bên ngoài địa bàn của kiếm ngư, từ chỗ này đi tới cửa hang phải mất thêm nữa ngày thời gian.
Theo lời cự xà thì bản năng bảo vệ lãnh thổ của lão kiếm ngư rất mạnh, một khi có yêu thú tiến vào lãnh thổ sẽ bị lão đuổi g·iết.
Cự xà và cự giải sẽ nhận nhiệm vụ thu hút kiếm ngư, Lâm Phong sẽ đột nhập vào hang động dựng hiện trường giả như bị chương ngư đột nhập.
Lâm Phong lấy ra một cái la bàn vĩnh cửu đưa cho cự xà.
- Thứ này dùng để xác định phương hướng, lão đừng để mất đó.
Cự xà há miệng nuốt la bàn.
- Được chưa.
- Ta có thể hỏi lão một câu không ?
- Nói.
- Bao lâu thì lão xả cống một lần ?
Lâm Phong nhìn ánh mắt mờ mịt của lão xà, khóe miệng nhếch lên nụ cười mờ ám.
Hắn lấy ra một cái hắc bào khoác lên người, sau lưng mọc ra một đôi ngân dực, cả người hướng về phía hang động kiếm ngư lướt đi, chỉ thấy bạch quang lóe lên như một tia chớp cắt ngang đại hải.
Hai lão yêu nhìn nhau, cự giải lắc nhẹ cái càng to lớn.
- Tên nhóc này đúng là không biết trời cao đất rộng, tiếp tục thế này sợ là lão sống không thọ.
- Ta sống mấy ngàn năm cũng thấy chán rồi.
Cự xà nói xong liền bơi vào lãnh địa của kiếm ngư, khí tức thiên thú bắt đầu bùng nổ, cự giải theo phía sau, đôi càng lớn cấm sâu vào đại địa làm cho mấy chục dặm hải vực xung quanh chấn động.
Lâm Phong lướt đi được một lúc thì cảm giác được một cổ uy áp khổng lồ truyền đến, hắn vội lấy trấn yêu thạch đeo lên người.
- Không ngờ thứ này có thể phi hành bên dưới hải vực, đúng là lợi hại.
- Đôi ngân dực này không tệ, đợi khi tìm được vật liệu thích hợp lão phu sẽ giúp tiểu tử ngươi nâng cấp.
- Thứ này còn có thể nâng cấp sao ?
- Được hay không còn phải xem vào nhân phẩm của ngươi.
Ngân dực nằm ở tầng thứ hai của thánh khố có thể so ngang với thiên cấp binh khí, trong lúc phi hành thì khí tức của tu sĩ sẽ được ngân dực che giấu không để lộ ra bên ngoài.
Yêu thú bình thường không thể dựa vào khí tức để xác định vị trí của Lâm Phong chỉ có thể dùng mắt thường để tìm kiếm, đối với loại yêu thú cao cấp như kiếm ngư thì phải xem vào nhân phẩm.
Lâm Phong bơi được một lúc thì nhìn thấy một bóng đen to lớn lướt ngang qua, vì khoảng cách quá xa cùng với tốc độ quá nhanh nên hắn còn chưa kịp nhìn rõ thì đối phương đã biến mất.
- Lão đầu tên đó có phải là kiếm ngư không ?
- Nó đó.
Lâm Phong nghe lão đầu khẳng định liền đổi hướng bơi đi, chỉ cần bơi ngược hướng với cái bóng đen lúc nãy thì sớm muộn cũng tìm được hang động.
Vài giờ trôi qua, phía trước xuất hiện một ngọn cự sơn, xung quanh có vô số linh dược, ở giữa có một cái hang động to lớn.
Thông thường những nơi có nhiều linh dược sẽ có nhiều yêu thú nhưng nơi này lại vô cùng yên tĩnh, chỉ có một khả năng là đám yêu thú bị thứ gì đó dọa chạy đi hết.
Lâm Phong tìm một chỗ kín đáo giấu ma trận sau đó chầm chậm bơi tới hang động phía trước, trong tay nắm chặt một cái ma trận chỉ cần có biến sẽ lập tức kích hoạt.
Hang động của kiếm ngư to hơn hang động của cự xà nhưng không sâu bằng, chỉ bơi một lúc là đến được cuối hang.
Ánh mắt Lâm Phong đảo một vòng xung quanh cuối cùng dừng lại trên một núi linh thạch gần đó.
- Lại là trung phẩm linh thạch.
Toàn bộ linh thạch đều là trung phẩm, ngay cả một khối thượng phẩm cũng không có, chắc là đã bị kiếm ngư nuốt hết.
Bên cạnh linh sơn là linh dược, tính sơ qua có hơn ngàn gốc nhưng đều là địa cấp trở xuống, không có thiên cấp linh dược.
Cách đó không xa có vài bộ hài cốt, hắc bạch lẫn lộn, mấy bộ hài cốt này tượng tự hài cốt bên trong hang động của cự giải, thần lực đã bị hút sạch.
- Mấy lão yêu này đúng là biết ăn uống.
Đây đã là cái hang động thứ ba Lâm Phong bước vào vậy mà vẫn không thu được một món thiên cấp vật phẩm, ngay cả thủy nguyên thạch cũng không tìm thấy.
Trong lúc hắn đang cảm thán cho nhân phẩm của bản thân thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử bên kia có thứ không tệ.
- Ở đâu ?
- Nhìn phải.
Bên trong một gốc của hàng động có một thanh trường kiếm lặng lẽ nằm im, thân kiếm bị một lớp đất cát che đậy chỉ để lộ một phần bên ngoài.