Chương 303: Thượng cổ chiến trường.
Nhưng cũng vì chuyện đó mà cự giải đắt tội với đầu thủy quái kia, ngay cả hang ổ cũng bị nó chiếm mất, cuối cùng phải chạy tới sống gần với cự xà, hai bên cùng hợp sức chống lại kẻ thù.
Lâm Phong nghe đến đây thì nhịn không được hỏi.
- Huynh đệ của lão cấp độ thể nào ?
- Cùng cấp với bản tọa.
- Chẳng lẽ hai lão liên thủ lại cũng không đánh lại tên kia sao ?
- Nếu không phải tên đó tu luyện nhiều hơn bản tọa mấy trăm năm thì đã sớm bị bản tọa đánh bại.
Nữa ngày trôi qua, trước mặt Lâm Phong lại xuất hiện một cái hang động khổng lồ, khi đến gần vài dặm có thể cảm giác được uy áp mạnh mẽ của yêu thú từ bên trong truyền ra.
- HỐNG…
Tam Hải cự xà rống lớn một tiếng, uy áp của đối phương liền biến mất, cự xà chầm chậm bơi vào hang động.
Cái hang động này không khác gì hang động của cự xà, cửa hang cao gần ngàn trượng, thông đạo bên trong kéo dài đến mấy dặm, cuối hang động là một không gian rất lớn.
Nơi này có một đầu cự giải đang nằm ngửa, tám cẳng hai càng chỉ thiên, toàn thân tràn đầy v·ết t·hương, bộ dáng vô cùng thảm hại.
Lâm Phong ngồi trên thân cự xà ngửi được mùi yêu huyết nồng đậm, xem ra tình hình của thanh niên này không ổn, ánh mắt hắn đảo vài vòng xung quanh.
- Không biết có hôi được gì không ?
Cự xà bơi tới gần cự giải, nhìn bộ dáng thê thảm của huynh đệ, xà nhãn lóe lên huyết quang.
- Tên đó lại đến ?
- Hôm trước hắn có đến gây sự nhưng đã bị ta đánh lui.
Giọng nói cự giải lúc mạnh lúc yếu, hai mắt to tròn nhìn huynh đệ bên cạnh.
- Không phải ngươi đang bế quan sao, đến đây làm gì ?
- Ta có quà cho ngươi.
Cự xà vừa dứt lời liền ném Lâm Phong về phía trước, cự giải chỉ liếc qua rồi nhắm mắt lại tiếp tục dưỡng thương.
- Đám nhân tộc đã tiến vào rồi sao ?
- Đúng vậy.
- Với tình trạng của ta bây giờ thì không thể cùng ngươi đi săn nhân tộc.
- Ta đến đây không phải vì chuyện này.
Đối với yêu thú thì tu sĩ cũng giống như là linh dược, linh lực của một tên vương giả có thể so với một gốc thiên cấp linh dược.
Cho nên thượng cổ chiến trường không chỉ là nơi tu sĩ tìm kiếm kỳ ngộ mà còn là nơi săn mồi của đám yêu thú.
Sau khi nghe cự xà kể lại hết mọi chuyện, hai mắt cự giải lại mở ra, giọng nói kinh ngạc.
- Không ngờ một tên sống mấy ngàn năm như ngươi lại không làm gì được tên tiểu tử này.
- Hắn cũng đâu làm gì được ta.
- Có cần ta xử tên này giúp ngươi không ?
- Không cần.
Bây giờ Lâm Phong và cự xà đã ký kết khế ước cộng sinh, chỉ cần một tên đăng xuất thì tên còn lại cũng đăng theo.
Ánh mắt cự xà nhìn tên tiểu tử bên cạnh.
- Ngươi cho bản tọa mượn vài giọt tổ huyết có được không ?
- Lão muốn dùng tổ huyết để trị thương ?
Lâm Phong nhìn cự xà gật đầu, ánh mắt lóe lên một tia nham hiểm.
- Không được, làm như vậy sẽ rất lãng phí.
- Ngươi thích thứ gì thì cứ lấy, bản tọa chỉ cần vài giọt tổ huyết.
- Không cần hỏi ý động chủ luôn hả ?
- Khỏi.
Bên trong hang động của cự giải không khác gì hang động của cự xà, có kha khá vật phẩm nhưng không có thứ gì lọt vào mắt Lâm Phong, có lẽ những thứ có giá trị đã bị hai tên này nuốt hết.
Nhìn tới nhìn lui cũng chỉ thấy núi linh thạch gần đó là vừa mắt nhưng dùng cổ huyết đổi lấy mấy thứ này thì cũng không lời được bao nhiêu.
Lâm Phong suy nghĩ một lúc rồi lấy ra một bình đan dược.
- Thứ này là thiên cấp trung phẩm đan dược dưỡng thể đan, chỉ cần dùng một viên đảm bảo vài ngày sau sẽ hoàn toàn bình phục.
- Thứ này chính là đan dược của Nhân tộc các ngươi ?
- Nó đó.
Cự xà bơi tới bên cạnh cự giải, hai tên này to nhỏ một lúc thì đồng ý giao dịch nhưng với điều kiện phải đợi đến lúc đan dược có tác dụng thì Lâm Phong mới có thể lấy vật phẩm bên trong hang động.
Trong thời gian chờ đợi, Lâm Phong cảm thấy nhàm chán nên quay qua trò chuyện với hai lão yêu bên cạnh, càng nói thì hắn càng thấy được sự rộng lớn của thượng cổ chiến trường.
Địa bàn của cự xà và cự giải cộng lại rộng hơn vài ngàn dặm nhưng cũng chỉ là một gốc nhỏ bên trong đại hải, số lượng cự yêu ở nơi này không tới một vạn cũng có mấy ngàn, mỗi đầu đều có lãnh địa riêng.
- Xem ra nơi này thật sự rất rộng lớn.
- Không lẽ những thứ được ghi lại trên cổ thạch là có thật ?
- Lão đầu có chuyện gì sao ?
- Chỉ là truyền thuyết về một hoang vực không tồn tại.
Chuyện là mấy chục vạn năm trước, một vị chủ nhân của lão đầu vô tình tìm thấy được một khối cổ thạch, dựa vào hoa văn trên đó có thể đoán được thứ này đã có từ thời Thần Ma nhị tộc.
Trên cổ thạch có một đoạn văn tự miêu tả về Thiên La đại lục, ngoài trừ tứ đại hoang vực Đông, Tây, Nam, Bắc thì vẫn còn một hoang vực khác gọi là Trung Hoang.
Theo ghi chép thì Trung Hoang là một thủy vực rộng lớn với vô số tài nguyên và thủy quái nhưng chưa từng có người nhìn thấy một nơi như vậy cho nên giả thuyết này không được công nhận, đến cuối cùng chìm vào quên lãng.
- Ý của lão là thượng cổ chiến trường chính là Trung Hoang.
- Có thể.
Cổ môn không chỉ xuất hiện ở Nam Hoang mà là ở khắp các hoang vực, điều đó chứng tỏ vị trí của thượng cổ chiến trường rất có khả năng nằm giữa tứ hoang.
Lâm Phong nghe đến đây, hai mắt rực sáng.
- Lão đầu trên khối cổ thạch đó còn ghi thứ gì nữa không ?
- Thứ gì là thứ gì ?
- Không chừng khối cổ thạch đó chính là địa đồ dẫn đến một bảo khố ở Trung Hoang, chẳng phải bên trên còn có hoa văn sao ?
- Tiểu tử ngươi nói cũng có lý.
Lão đầu khẽ gật đầu.
- Nếu đúng như những gì đã ghi trên cổ thạch thì Trung Hoang là một nơi không tệ để xây dựng thế lực, hơn nữa còn là đại thế lực rất lớn.
- So với thánh cung thì sao?
- Ít nhất cũng phải lớn hơn vài lần.
Lâm Phong nghe đến đây vẻ mặt tràn đầy kích động, nếu tìm được thượng cổ bảo khố thì nữa đời sau không cần phải lo.
- Lão đầu mấy cái hoa văn trên cổ thạch lão còn nhớ không?
- Quên hết rồi.
- Một chút cũng không nhớ sao?
- Lúc đó lão phu chỉ nghĩ đó là một khối cự thạch bình thường, không ngờ lại có liên quan đến thượng cổ di tích, hài…
Lão đầu thở dài, vẻ mặt tiết hùi hụi sau đó lặn mất tâm để lại một thanh niên thẫn thờ hoang mang tột độ.
- Cảm giác này sao quen thể nhỉ?
Lâm Phong suy nghĩ một lúc thì thấy có gì đó không đúng, một khí linh bát học đa tài, trên thông thiên văn, dưới hiểu địa lý như lão đầu sao có thể không nhìn ra một thứ quan trọng như vậy, nhất định là lão cố ý chơi hắn.
- Hừ, muốn chơi lão tử sao, còn lâu.